Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 866




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 866

Mặc dù bà cụ không hay ra khỏi nhà nhưng cũng có nghe thấy chuyện này, tối đó bà ấy gọi cho cháu trai, để cho anh dẫn Hy Nguyệt và chắt trai về ăn cơm.

Vì để cho Hy Nguyệt không bị lộ nên Lục Lãnh Phong cho cô nhìn ảnh chụp của cả nhà, khiến cho cô làm quen với tất cả thành viên của nhà họ Lục.

Mặc dù mất trí nhớ nhưng Hy Nguyệt không bị ngốc, thông qua giới thiệu đơn giản cô có thể suy đoán ra mối quan hệ của bản thân đối với từng người ở nhà chồng là như thế nào.

Bà cụ, bố chồng, mẹ nhỏ và em chồng rất thân thiện, mà mẹ chồng và chị chồng không quá thân thiện với mình.

Nhất là chị chồng Lục Kiều Sam, Lục Lãnh Phong nói thẳng hai người là kẻ địch của nhau, dặn cô phải đề phòng.

Lúc Lục Kiều Sam nhìn thấy Hy Nguyệt thì mở miệng nói một cách tức giận: “Hai người lại cãi nhau chứ gì? Có phải là em lo lắng cô ta lại lập lại trò cũ, bỏ trốn với người đàn ông khác nên nhốt cô ta lại đúng không?”

Cô ta còn chưa nói xong thì đã bị Lục Lãnh Phong ngắt lời: “Chị không nói thì không ai bảo chị câm đâu.”

Hy Nguyệt vô cùng bất ngờ.

Cô nghe được hai tin tức lớn, một là cô từng bỏ trốn với người khác, chắc chắn không phải là chuyện xảy ra gần đây! Hai là cả nhà họ Lục đều biết Tiểu Quân không phải là con của Lục Lãnh Phong!

Như thế thì chắc chắn Lục Lãnh Phong cũng biết.

Vậy tại sao Thời Thạch lại nói là Lục Lãnh Phong không biết chuyện này chứ?

Dòng họ lớn có khác, có sự tha thứ và rộng lượng mà những nhà khác không có ư?

Bà cụ cầm tay cháu trai rồi nói: “Lãnh Phong, con và Hy Nguyệt vất vả lắm mới gương vỡ lại lành, phải biết quý trọng lẫn nhau.”

Lục Lãnh Phong nở một nụ cười rồi nói: “Bà nội yên tâm đi, hai bọn con rất tốt. Trong khoảng thời gian này hai bọn con đang cố gắng tạo chắt trai cho bà nội thôi, chứ không phải cãi nhau đâu.”

Bà cụ nghe thế thì vô cùng vui vẻ: “Có chưa?”

“Cũng không biết, nhưng không phải nói là ba tháng đầu phải giữ bí mật à?” Lục Lãnh Phong nở một nụ cười xảo trá.

Bà cụ cười cười, cũng không nói gì thêm.

Có hay không thì lát nữa để bà tự mình bắt mặt là sẽ biết thôi.

Lần này bà sẽ tự mình giữ cửa, ai cũng đừng hòng làm tổn thương chắt trai quý báu của bà một lần nữa!

Bà cụ và Lục Lãnh Phong nói chuyện với nhau rất vui vẻ, Hy Nguyệt ngồi ở bên cạnh mà trái tim nhảy lên tận cổ họng.