Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 855




Chương 855

“Con người của tôi đúng lúc ngược lại, người khác càng không thích thì tôi càng muốn giúp. Cho nên tôi sẽ quản chuyện này đến cùng, nhất định sẽ giúp anh cướp được người đẹp về.” Người đàn ông đeo mặt nạ nói xong thì cúp điện thoại.

Tần Nhân Thiên nhíu mày, anh ta thực sự không nghĩ ra được mục đích của người đàn ông đeo mặt nạ, đến cùng anh ta làm thế là vì muốn lấy được cái gì chứ?

Biệt thự trên đỉnh núi.

Túi Sữa Nhỏ gục đầu trên đùi của Lục Lãnh Phong, trên mặt cậu bé tràn ngập vẻ lo lắng: “Bố ma vương, khi nào mẹ mới khỏi ạ?”

Lục Lãnh Phong vuốt ve đầu của cậu bé rồi nói: “Mẹ đang được chữa trị, sẽ khỏi nhanh thôi.”

Túi Sữa Nhỏ siết chặt nắm tay nhỏ nhắn của mình rồi nói: “Đến cùng là kẻ xấu xa nào hại mẹ thành như thế này! Bố ma vương ơi, bố nhất định phải tìm ra được rồi báo thù cho mẹ nhé, không thể bỏ qua cho người xấu được.”

Lục Lãnh Phong đương nhiên sẽ không tha cho kẻ này, cho dù đào sâu ba thước anh cũng sẽ đào cho ra được. Phải để cho kẻ này muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Hy Nguyệt đi từ trên lầu xuống.

Lục Lãnh Phong không nói chuyện Hứa Nhã Thanh với cô, cũng không có ý định nói. Nếu như Hy Nguyệt có thể quên được Hứa Nhã Thanh thì không còn gì tốt hơn.

Cho nên trong ý thức của Hy Nguyệt, Túi Sữa Nhỏ là con của cô và Lục Lãnh Phong.

Lúc cô đi xuống lầu thì Túi Sữa Nhỏ đi tới ôm cô.

“Mẹ ơi, mẹ có muốn chơi Richman với con và bố không ạ?”

Mặc dù Hy Nguyệt không nhớ ra được đứa trẻ này nhưng giọng nói non nớt nũng nịu của cậu bé gợi lên thiên tính người mẹ của cô.

Hy Nguyệt cúi người rồi hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của cậu bé.

Gương mặt của Túi Sữa Nhỏ thật sự rất giống cô, nhưng việc đến cùng Lục Lãnh Phong có nói dối hay không, cậu bé này có đúng là con của cô hay không vẫn còn là một ẩn số.

Dù sao trên thế giới này vẫn có rất nhiều người không có máu mủ lại rất giống nhau.

Nhưng Hy Nguyệt không thể hiện ý nghĩ này của mình ra ngoài, cô mỉm cười rồi nói: “Con muốn chơi Richman à? Được thôi, mẹ sẽ chơi với con.”

Túi Sữa Nhỏ vui vẻ đi lấy trò chơi, ba người chơi tới tận chín giờ.

Sau khi Hy Nguyệt dỗ Túi Sữa Nhỏ ngủ thì mới đi tắm.

Lúc đi ra, cô mặc một bộ váy dài màu trắng, trong sáng động lòng người.

Lục Lãnh Phong nhìn thấy vậy thì cơ thể của anh không tự chủ mà căng cứng.

Trong khoảng thời gian này, anh chưa chạm vào cô dù chỉ là một lần. Buổi tối, cô cũng ngủ một mình.

Đêm nay, Lục Lãnh Phong không có ý định tiếp tục nhẫn nhịn nữa, cho dù Hy Nguyệt có khôi phục ý thức hay không thì cô cũng là vợ của anh, cô phải học được chấp nhận anh.

“Tôi muốn đi ngủ, anh có thể đi ra ngoài được không?”

Lục Lãnh Phong nhún vai rồi nói: “Không thể anh là chồng của em, chúng ta đương nhiên phải ngủ chung một giường rồi.”

Một làn sóng nhiệt xông từ cổ lên tới đầu của Hy Nguyệt, khiến cho cô đỏ mặt như một con tôm luộc.

“Anh không thể đụng vào tôi, tôi muốn ngủ một mình, mời anh đi ra ngoài.”