Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2087




Chương 2087

“Cháu cũng không nghĩ đến tên kia lại vô dụng như thế, thành sự không có, bại sự có thừa.” Đỗ Di Nhiên nổi nóng không thôi.

Cô nhỏ Đỗ chọc vào trán cô ta.

“Sau này trước khi cháu làm mấy chuyện như thế này, cháu có thể bàn bạc trước với cô không? Hy Nguyệt có thể vững vàng ngồi lên vị trí chủ mẫu nhà họ Lục, đủ để chứng minh cô ta tuyệt đối không phải người tầm thường, cháu muốn dựa vào những thủ đoạn nhỏ này để đẩy ngã cô ta là chuyện không thể.”

“Làm sao bây giờ, rõ ràng cháu là người bị hại, bây giờ trái lại biến thành kẻ bị tình nghi.” Đỗ Di Nhiên vô cùng ấm ức.

Cô nhỏ Đỗ thở dài.

“Hy Nguyệt nhất định sẽ cắn chết không bỏ qua cho cháu, chúng ta phải nghĩ cách mới được.”

Lúc này Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt về phòng, Lục Lãnh Phong xoa đầu cô.

“Em sớm biết Đỗ Di Nhiên sẽ giở trò bỉ ổi, cho nên mới cố ý để cô ta lục soát?”

Cô cười ha ha.

“Mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của em.”

Lục Lãnh Phong đỡ cô ngồi xuống ghế sofa.

“Ngày mai chúng ta trở về thôi, tránh cho bẩn mắt.”

Hy Nguyệt gật đầu, chó nóng nảy sẽ nhảy tường, tránh xa kẻ điên kia một chút cũng tốt.

“Lần này cô ta tự bê đá đập vào chân mình, Đỗ Di Nhiên sẽ điên thôi.”

“Trời gây nghiệt còn có thể tha thứ, tự gây nghiệt thì không thể sống.” Lục Lãnh Phong lạnh lùng nói.

Hy Nguyệt thở dài một hơi.

“Haizz, trong đời người có tám nỗi khổ, sinh lão bệnh tử, yêu thương phải chia lìa, oán hận lâu dài, cầu mà không được, bị mê lạc bởi những điều thấy được, cậu cả nhà họ Lục anh chính là giấc mộng của những thiên kim tiểu thư đó, là người bạn đời lý tưởng nhất của bọn họ.”

Cô mím môi nói.

“Em nghe nói phụ nữ yêu anh, sau cùng không phải nổi điên thì cũng là bệnh đến trầm cảm, anh thật đúng là hồng nhan họa thủy, sát thủ phụ nữ.”

Lục Lãnh Phong vươn tay ra ôm eo cô.

“Bây giờ không phải em rất hạnh phúc ư?”

“Em khác, em là vợ anh, em đang nói đến những người phụ nữ bị anh ngó lơ kia.” Cô làm một mặt quỷ.

“Nhiều khi em luôn nghĩ, nếu như em không về nước, cùng Hứa Nhã Thanh sống ở nước An Kỳ, bây giờ chắc hẳn anh cũng đã cưới một người vợ, trôi qua một loại cuộc sống hạnh phúc khác.”

Lục Lãnh Phong nhíu mày, những lời này anh rất không thích nghe.

Nếu như cô không trở lại, anh sẽ chỉ lủi thủi một mình, cô đơn đến già.

“Cả đời này anh chỉ cưới một người phụ nữ.”

Giọng điệu của anh rất kiên định, vững như bàn thạch.

Cô nhún vai đáp: “Đừng nói chắc như đinh đóng cột vậy, trên thế giới này có nhiều người phụ nữ như thế, luôn có một người thay thế được em.”