Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2081




Chương 2081

Cho dù chỉ có năm mươi phần trăm là thật, cậu bé thật sự là con của anh, chỉ sợ cũng không thay đổi được tình trạng này.

Giống như anh và Lục Vinh Hàn vậy, cho đến bây giờ bọn họ chưa từng chung đụng như một cặp bố con bình thường, trong lòng anh, ông ấy chỉ là một người cho anh sinh mệnh, chỉ có thế mà thôi.

Thật ra như Hứa Kiến Quân cũng tốt, anh và Hứa Nhã Thanh sẽ yêu thương cậu bé, che chở cho cậu bé, trong sinh mệnh của cậu bé sẽ không khuyết thiếu tình thương của bố, ngược lại sẽ nhận được gấp đôi tình thương của bố.

Không giống như anh, trong toàn bộ tuổi thơ, cho đến bây giờ cũng không biết tình thương của bố là gì.

Hứa Kiến Quân nói chuyện điện thoại xong bèn đi tới.

“Mẹ ơi, một thời gian nữa là đến sinh nhật của con, ba nói muốn tổ chức cho con một bữa tiệc sinh nhật, mẹ có thể đến không?”

“Được chứ.” Hy Nguyệt khẽ cười gật đầu.

Lục Lãnh Phong bế Hứa Kiến Quân lên, để cậu bé ngồi lên đùi mình.

“Con và Hứa Nhã Thanh cùng nhau trải qua sinh nhật, hẳn là ngày dương, vậy thì ngày âm, ba con mình cùng nhau trải qua nhé, ba đã chuẩn bị cho con quà sinh nhật rồi.”

“Vâng ạ.” Hứa Kiến Quân nhếch môi cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng nõn.

“Ba Ma Vương, ba chuẩn bị quà sinh nhật gì cho con thế?”

Lục Lãnh Phong xoa đầu nhỏ của cậu bé.

“Hiện tại chưa thể nói cho con biết được, đến lúc đó sẽ cho con một sự ngạc nhiên bất ngờ.”

Hy Nguyệt nhìn hai bố con bọn họ, khẽ cười một tiếng.

Cô biết, đối với Lục Lãnh Phong mà nói, việc cô giấu diếm sự thật là một sự bất công với anh, nhưng cô không muốn đảo lộn thế giới của đứa nhỏ. Chân tướng trước kia đối với cậu nhóc mà nói là một sự tàn khốc.

Bọn họ quay về biệt thự, Đỗ Di Nhiên dẫn người đứng trong đại sảnh chờ bọn họ.

“Để đảm bảo cho sự an toàn của mọi người, tôi muốn lục soát từng phòng, nhìn xem là ai giấu hoa hồng.”

Trong đáy mắt Lục Lãnh Phong lóe lên ánh sáng sắc bén.

“Đừng làm quá mọi chuyện lên như vậy.”

Khóe miệng cô ta giật giật.

“Hiện tại em chính là người bị hại, em có quyền lợi này.”

Hy Nguyệt nhún vai.

“Lục soát cũng được thôi, nhưng nhất định phải là người của chúng tôi, còn chưa có người ngoài nào dám lục soát phòng của nhà họ Lục chúng tôi, còn có đồ của chồng tôi, ai cũng không được động vào, đây là quy củ.”

Lục Lãnh Phong có bệnh thích sạch sẽ, chưa được anh cho phép, không ai được động đến đồ của anh.

“Được, nhưng tôi phải đứng bên giám thị, tránh cho bọn họ gian lận.” Đỗ Di Nhiên nói.

Trong mắt Đỗ Di Nhiên lóe lên quỷ quyệt, lần này cô ta muốn đưa ra chứng cứ phạm tội xác thực của Hy Nguyệt.