Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2075




Chương 2075

Tuy Tư Mã Ngọc Như hi vọng cô và Đỗ Di Nhiên đấu đến cô chết tôi sống, nhưng chắc hẳn cô ta không ngu đến mức khiến cho Đỗ Di Nhiên sinh non, chuyện này đối với cô ta mà nói không có chỗ tốt nào.

Đỗ Di Nhiên không có đứa nhỏ trong bụng, cô ta sẽ không ầm ĩ được nữa, đâu thể giúp cô ta.

Lần trước chuyện ở làng du lịch, trong lòng cô cũng có một nỗi băn khoăn không cách nào giải thích, rốt cuộc là ai hạ độc Tư Mã Ngọc Như?

Đầu bếp thừa nhận với cảnh sát chính mình đã nhốt Tư Mã Ngọc Như, nhưng cũng không thừa nhận chuyện hạ độc Tư Mã Ngọc Như.

Chuyện này vẫn là một ẩn số.

“Khải Liên, cô phái người lục soát một lượt phòng bếp và chỗ nghỉ ngơi của nhân viên nhà ăn, nhìn xem có còn sót lại bột phấn hoa hồng không.”

“Vâng.” Khải Liên gật đầu đáp.

Về đến phòng, Hy Nguyệt ngồi xuống bên cạnh Lục Lãnh Phong, vẻ mặt buồn phiền.

“Ma vương tu la, em lại bị người ta dội nước bẩn, Đỗ Di Nhiên uống canh gà bị người ta bỏ bột phấn hoa hồng, người đầu tiên mà cô ta nghi ngờ chính là em.”

Lục Lãnh Phong cau mày, mỗi lần đến làng du lịch đều có chuyện yêu ma quỷ quái làm loạn, thật đúng là bực bội.

“Chuyện này có liên quan đến Tư Mã Ngọc Như hay không?”

Hy Nguyệt xoa cằm nói.

“Đỗ Di Nhiên và Kiều An đều là do cô ta gọi đến, cô ta cũng không muốn chúng ta có một ngày nghỉ yên bình, chẳng qua em cảm thấy cô ta sẽ không làm ra loại chuyện bỏ thuốc Đỗ Di Nhiên này, chuyện này đối với cô ta mà nói không có một chỗ tốt nào.”

Trong mắt Lục Lãnh Phong lóe lên sát khí.

“Cô ta là một kẻ điên, có gì mà không làm được chứ.”

“Người trong tâm không biết kính sợ trời đất ắt gặp tai ương.” Hy Nguyệt cười lạnh một tiếng, cho dù đầu óc Tư Mã Ngọc Như có chập mạch, cũng tuyệt đối sẽ không quên gây sóng gió.

Một tiếng sau Khải Liên đi đến, người của cô ấy lục soát làng du lịch, nhưng không phát hiện ra phấn hoa hồng còn sót lại.

“Tôi đã nói bảo vệ kiểm tra camera giám sát trong nhà bếp, nhưng cũng không phát hiện ra điểm đặc biệt nào, cũng chỉ là lúc gần đến buổi trưa, Kiều An có đến nhà bếp.”

Hy Nguyệt gật đầu, trong đáy mắt lóe lên sắc bén, nhưng cô cũng không nói gì thêm, chỉ xua tay nói.

“Em nhớ Kiều An dị ứng đậu phộng, chắc hẳn cô ta đến đó dặn dò nhà bếp không cho mấy thứ liên quan đến đậu phộng vào đồ ăn.”

Lục Lãnh Phong rót cho cô một cốc sữa.

“Lần sau đi nghỉ phép nhất định phải bảo mật tin tức, không cho bất kỳ ai đến gần.”

Cô hờn dỗi liếc qua anh.

“Ai bảo đóa hoa là anh quá tươi thơm, một đống ong bướm vây quanh.”

Anh đưa tay xoa đầu cô.

“Cả đời này anh đều thuộc sở hữu của một mình em, ai dám trêu chọc đến anh là chán sống.”

Hy Nguyệt uống một ngụm sữa, nhếch môi nở một nụ cười kì lạ.