Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2056




Chương 2056

Gương mặt Tư Mã Ngọc Như giật giật, xem ra thuốc này cô ta không thể không uống.

Cô ta cầm lấy lọ thuốc, đổ ra hai viên, bất đắc dĩ bỏ vào trong miệng.

“Đã nuốt chưa?” Lục Vinh Hàn hỏi, thái độ giống như đối xử với một đứa nhỏ không nghe lời.

Tư Mã Ngọc Như chỉ ước có thể chết quách đi cho rồi, hận không thể tìm sợi dây thừng treo cổ ngay trước mặt ông ấy.

Vốn dĩ cô ta chỉ muốn ngậm thuốc trong miệng, không nuốt xuống, không nghĩ đến chút tâm tư nhỏ đó của mình lại bị Lục Vinh Hàn đoán được, giống như con giun trong bụng cô ta vậy.

Cô ta uống một hớp nước, rất không tình nguyện nuốt xuống.

Hi vọng thuốc này sẽ không làm nhiễu loạn tâm trí của cô ta, khiến cô ta nói ra những lời không nên nói.

Tư Mã Ngọc Thanh gọi điện cho Hy Nguyệt, ở trong điện thoại gào khóc.

“Chị gái xinh đẹp, chị nhanh đến đây đón em đi, cô điên rồi, nửa đêm hôm qua cô giết chết hamster nhỏ của em, còn bẻ đứt cổ bọn chúng nhai trong miệng, em rất sợ, em không muốn ở chỗ này nữa, nếu như không cẩn thận buổi tối cô sẽ cắt em như cắt dưa hấu mất, cắt bay đầu em như cắt dưa hấu.”

Hy Nguyệt khiếp sợ không thôi, sau khi ra khỏi công ty thì đến thẳng chỗ bọn họ.

Tư Mã Ngọc Như vừa nhìn thấy cô thì giống như phát điên xông ra.

“Hy Nguyệt, là cô hại tôi, nhất định là cô, hôm nay cô tới đây là muốn xem náo nhiệt đúng không, gian kế của cô sẽ không được như ý đâu, tôi sẽ không để cho cô dễ chịu.”

Cô ta rất muốn đá một nhát vào cái bụng lớn kia của Hy Nguyệt, đá cho cô sinh non xuất huyết, một xác hai mạng, nhưng cô ta lại không dám, nếu như cô ta làm như thế, Lục Vinh Hàn nhất định sẽ kiên quyết đưa cô ta vào trong bệnh viện tâm thần.

Ở bên trong đó chính là dê đợi làm thịt, Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong muốn tra tấn cô ta như thế nào cũng được, cô ta không thể cho bọn họ cơ hội đó.

Lục Vinh Hàn e sợ cô ta nổi điên, một tay kéo cô ta ra.

“Hy Nguyệt, sao con lại đến đây?”

“Ngọc Thanh gọi điện thoại cho con, bảo con đến đón thằng bé.” Hy Nguyệt hời hợt nói.

Lúc này Tư Mã Ngọc Thanh đã thu dọn xong cặp sách và hành lý của mình, từ trên thang lầu chạy xuống, chạy thẳng một mạch đến sau lưng Hy Nguyệt, trốn đi.

“Dượng à, cháu muốn theo chị gái xinh đẹp đến ở nhà họ Lục, chị gái xinh đẹp nói cháu có thể đến đó.”

Tư Mã Ngọc Như nhíu mày, lửa giận ngút trời.

“Ngọc Thanh, cháu nói linh tinh gì thế, nhanh qua đây cho cô.”

Tư Mã Ngọc Thanh túm lấy góc áo Hy Nguyệt.

“Cháu không qua, người điên này, cô giết hamster nhỏ của cháu, cháu không muốn nhìn thấy cô nữa.”

Hy Nguyệt ôm lấy bả vai cậu bé.

“Bố, tuy con không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, nhưng Ngọc Thanh đã bị dọa như thế này, để cho thằng bé đến ở nhà chúng con, có lẽ sẽ tốt hơn.”

Lục Vinh Hàn lộ ra vẻ mặt khó xử.

“Hy Nguyệt, bố biết ý tốt của con, chẳng qua chỉ sợ thằng bé đến ở nhà họ Lục sẽ không tiện lắm.”

Hy Nguyệt hiểu lo lắng của ông ấy.