Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2007




Chương 2007

“Cô Đỗ, theo lời cô kể thì cô đang ở trong nhà kính đầy mê hương, sau khi Lãnh Phong ra ngoài thì mất điện, cho nên có thể là cô đã bị ngộ độc mê hương nên bị ảo giác hoặc có thể bị những người khác thừa dịp mà vào….”

“Đúng vậy, nếu đã mất điện, chỗ nào cũng tối om, làm sao chị có thể chắc chắn rằng người bước vào là anh trai tôi chứ không phải người khác?”, Lục Sênh Hạ nói.

Hoa Hiểu Phong gật đầu: “Cô Đỗ, một khi một người sinh ra ảo giác, có thể làm ra nhiều chuyện không thể ngờ đến, bao gồm cả những dấu vết trên cổ của mình.”

“Không có mê hương, đó chỉ là một loại hương liệu rất bình thường”, Đỗ Di Nhiên cố gắng phản bác, cô ta thà chết chứ không thừa nhận rằng mình dùng mê hương, nếu không, người sai sẽ là cô ta.

Hy Nguyệt cười chế nhạo: “Đặt hương liệu trong nhà kính? Cô cho rằng mùi hoa ở bên trong còn chưa đủ?”

“Đúng, nếu là người bình thường sẽ không dùng hương liệu trong nhà kính”, Lâm Đại Dao nói.

“nhà kính đang được bón phân và có chút mùi, cho nên tôi muốn dùng một ít hương liệu”, Đỗ Di Nhiên ngụy biện.

Hy Nguyệt không tin lời nói của cô ta: “Người giúp việc ở đâu, cô ấy ở chỗ nào?”

“Tôi không biết, tôi không nhờ người giúp việc đi tìm anh Lục”, Đỗ Di Nhiên kiên quyết không thừa nhận.

Bà cụ Đỗ ra lệnh cho quản gia gọi tất cả người giúp việc đến. Chuyện này nhất định phải làm rõ ràng.

Lục Lãnh Phong không nhìn thấy người giúp việc kia ở bên trong.

“Tất cả mọi người đều có mặt ở đây rồi sao?”

“Ngoại trừ Trần Lục, những người khác đều ở đây”, quản gia đáp.

“Trần Lục đâu?”, Bà cụ Đỗ hỏi.

“Cô ta ra ngoài từ sáng sớm, đến bây giờ vẫn chưa về. Điện thoại cũng đã tắt”, quản gia nói.

“Xem ra là cô ta đã bỏ trốn, sẽ không quay lại”, Lục Lãnh Phong hừ lạnh một tiếng.

“Cô ta không chạy trốn thì không sao, nếu cô ta đã chạy trốn thì càng cho thấy có vấn đề”, một tia sáng cực kỳ sắc bén xẹt qua khuôn mặt của Hy Nguyệt.

Tất cả chuyện này đều đã được tính toán trước.

Trong ánh mắt của Đỗ Di Nhiên biến hóa sắc bén, cô ta đã sắp xếp cho Trần Lục trốn đi, để phòng ngừa ngộ nhỡ có chuyện xảy ra.

“Tôi không biết Trần Lục đã làm gì, chuyện này không liên quan gì đến tôi, còn lọ hương liệu kia cũng là do Trần Lục đưa cho tôi”, cô ta quyết định đổ hết trách nhiệm cho Trần Lục, rủ sạch hết mọi chuyện liên quan đến mình.

Dù sao đi chăng nữa, đã xảy ra quan hệ là sự thật, Lục Lãnh Phong đừng nghĩ muốn phủ nhận nó.

Hy Nguyệt cười nhạt một tiếng.

Cô biết rất rõ Đỗ Di Nhiên đang muốn tẩy trắng, biến mình thành người bị hại đáng thương.

“Nói như vậy, tất cả mọi thứ đều do người giúp việc Trần Lục lên kế hoạch. Hương liệu cô ta đưa cho cô là mê hương, muốn dùng nó để khiến cô và chồng tôi thần trí mơ hồ làm ra chuyện không thể tả này. Nhưng mà cô ta không ngờ rằng chồng tôi lại phá cửa ra ngoài, vì vậy thừa dịp lúc cô mơ mơ màng màng đóng cửa, ngắt nguồn điện ở nhà kính, để cho người khác giả làm chồng tôi và xảy ra quan hệ với cô.”

Suy đoán này vô cùng hợp lý, nhưng nó hoàn toàn không phải là ý của Đỗ Di Nhiên