Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1861




Chương 1861

“Có chuyện gì vậy?” Lục Lãnh Phong quay người lại nhìn cô.

“Không có gì đâu, chỉ là hỏi thử thôi.” Cô bình tĩnh nói.

Lục Lãnh Phong vươn tay ôm đầu cô: “Em cắn rứt lương tâm nên không ngủ được sao?”

“Cắn rứt lương tâm, em làm gì mà phải cắn rứt lương tâm chứ?” Cô mạnh miệng nói.

“Em lấy tóc của anh và Tiểu Quân, không phải muốn làm giám định ADN sao?” Giọng nói của Lục Lãnh Phong rất nhẹ nhàng, như lông ngỗng rơi xuống đất, nhưng lại giáng cho cô một đòn nặng nề, khiến trái tim cô nghẹn ngào..

Cô hít một hơi thật sâu cố gắng giữ bình tĩnh: “Anh đang đùa cái gì vậy? Tiểu Quân là con trai của Hứa Nhã Thanh, tại sao em phải làm giám định quan hệ bố con giữa anh với thằng bé làm gì chứ?”

“Vậy tại sao thằng bé không giống Hứa Nhã Thanh mà lại giống anh?” Lục Lãnh Phong chậm rãi nói.

Cô nhăn mặt, cố làm cho giọng điệu của mình bình tĩnh hơn mình nghĩ: “Thằng bé giống anh ở chỗ nào, thằng bé giống em, con trai bình thường đều giống mẹ. Sau khi em sang An Kỳ, em gặp lại anh, sao có thể sinh ra con của anh chứ?”

Lục Lãnh Phong nghẹn ngào một chút: “Anh đã cử người đến kiểm tra hồ sơ sinh sản của em ở bệnh viện ở California, tất cả đều đã bị xóa mất rồi. Ai đã làm chuyện này vậy?”

Cô hoàn toàn bị choáng váng, cô không ngờ rằng Lục Lãnh Phong thực sự đã điều tra cô.

Hứa Nhã Thanh chính là người mua chuộc bác sĩ để xóa hồ sơ đi để không khơi dậy sự nghi ngờ của người khác, vì họ đã thay đổi ngày sinh của đứa trẻ.

“Làm sao có thể như vậy, ai lại xóa hồ sơ chứ? Hẳn là hệ thống của bệnh viện đó có vấn đề.”

Một lời nói dối thường dẫn đến hàng trăm lời nói dối khác.

Ngoài mặt Hy Nguyệt giả vờ bình tĩnh, nhưng thật ra tim cô đang đập loạn xạ, ánh mắt cứ luôn nhìn chằm chằm đầu ngón chân của mình, kẻo không cẩn thận sẽ bị Lục Lãnh Phong phát hiện ra manh mối.

Lục Lãnh Phong bước tới quầy bar, rót một ly cocktail không độ, lắc vài lần, giọng nói nhẹ nhàng của anh vang lên: “Hy Nguyệt, anh cho em một cơ hội nữa. Em hãy thành thật nói cho anh biết, rốt cuộc em lấy tóc của anh để làm gì? Thành thật sẽ được khoan dung, chống cự sẽ bị xử nghiêm.”

Hy Nguyệt ôm trán, đôi mắt to đen láy đảo quanh vài vòng, lộ ra vẻ tinh ranh.

“Thôi được rồi, em nói thật với anh. Gần đây em nảy ra một ý tưởng đặc biệt thú vị, đó là làm một bộ truyện về mối quan hệ gia đình và dùng tóc để điểm xuyết. Em không chỉ cần tóc của anh và Tiểu Quân mà còn cần của Kiến Dao và Kiến Diệp, cứ xem như là vật để thí nghiệm đi.”

Lục Lãnh Phong nhìn cô, đôi mắt của anh sâu và sắc bén, mang theo ý phán xét.

Anh nhấc ngón tay nâng cằm cô lên.”Sáu năm trước, ngoài việc dàn dựng cảnh giả chết cho em, Hứa Nhã Thanh không làm thủ đoạn gì khác đúng không?”

Cô tức giận nhìn anh một cái: “Trí tưởng tượng của anh phong phú quá rồi đấy.”

“Không có là tốt rồi, nếu không thì em sẽ rất thảm đấy.” Lục Lãnh Phong gõ đầu cô, ngồi ở trên sô pha, chậm rãi thưởng thức ly rượu trong tay mình.

Thực ra trong lòng anh cũng không hề kỳ vọng quá nhiều.

Kỳ tích trong tâm trí anh chỉ có một phần nghìn khả năng mà thôi.

Tuy nhiên, dù chỉ là một phần nghìn, anh vẫn muốn làm rõ nó.

Hy Nguyệt thầm thở dài, trong lòng u sầu, tuy rằng cô cũng muốn biết chân tướng, nhưng cũng hy vọng quyền chủ động có thể nằm trong tay mình.