Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1421




Chương 1421

“Thế có liên quan với bố ma vương không?” Thằng nhóc dường như muốn hỏi đến tận cùng của câu chuyện mới thôi.

Hy Nguyệt xoa xoa đầu cậu bé: “Bố ma vương nói không có chính là không có, chúng ta phải tin tưởng bố.”

“Nhưng bố ma vương không nói gì cả, tại sao bố lại không đính chính thế?” Khuôn mặt non nớt của cậu bé cảm thấy có chút khó hiểu, ngoài ra còn kèm theo chút bất mãn nữa.

Đây không phải lần đầu tiên anh và Kiều An xảy ra tin đồn tình cảm, mẹ cậu bé cũng giận hết vài lần rồi, ‘bỏ nhà ra đi’ cũng vì cô ta cả.

Hy Nguyệt ôm lấy đôi vai nhỏ của cậu bé: “Chuyện của người lớn, người lớn sẽ tự có cách giải quyết, con nít không được can thiệp nhiều.”

Hứa Kiến Quân chu môi: “Nếu như là bố thì nhất định sẽ giải thích rõ ràng mọi chuyện có đúng không?”

Hứa Nhã Thanh khẽ gật đầu: “Nói thật thì anh ta và Kiều An có mối quan hệ như thế nào, tôi cũng không rõ lắm.”

Mộ Dung Cẩm Lý rất khẳng định nói với anh ta rằng con của Kiều An là của Lục Lãnh Phong.

Anh cũng cảm thấy khả năng này là rất lớn.

Bởi vì Kiều An không thể nào có cái gan lớn như thế mang cái họa lớn như thể đổ lên đầu anh ta, trừ khi cô ta ăn phải gan hùm và chán sống rồi.

Hy Nguyệt uống một ngụm trà rồi cố gắng điều chỉnh giọng nói của mình trở nên bình tĩnh hơn: “Anh chỉ cần đợi xem Kiều An sẽ giở trò gì là biết rồi, nếu em dễ dàng để người ta cuỗm mất chồng mình thì thật sự quá thất bại rồi đó.”

Hứa Nhã Thanh vỗ vỗ vào vai cô: “Nếu anh ta thật sự ngoại hình với Kiều An và sinh con thì em hãy đi tìm luật sư giỏi nhất giúp em làm thủ tục ly hôn, anh tuyệt đối không để em ở bên cạnh anh ta và chịu thiệt thòi đâu.”

Hy Nguyệt cúi đầu xuống, đôi lông mi cong dài trên khuôn mặt trắng ngần của cô bỗng xuất hiện hai cái bóng nhàn nhạt.

“Nếu chuyện này thật sự xảy ra thì tất nhiên em sẽ rời khỏi anh ấy nhưng em vẫn muốn tin anh ấy thêm một lần nữa, hy vọng anh ấy không phụ lòng tin của em.”

Cô nói những lời này nhưng lại không có lòng tin cho lắm.

Cô đang đánh cược.

Đánh cược với sự may mắn của mình và lý trí của Lục Lãnh Phong chứ không phải đánh cược tình cảm của Lục Lãnh Phong dành cho cô.

Tình cảm là một thứ gì đó rất yếu đuối, rất nhỏ bé, nó không thể vượt qua sự hao mòn của thời gian, càng không thể vượt qua những thử thách, thậm chí có thể thay đổi bất cứ lúc nào.

Cô không thể đánh cược lên những thứ biến hóa khôn lường như thế.

Trái tim Hứa Nhã Thanh khẽ nhói lên một cái.

Anh ta biết sau khi có con thì cô không thể hoàn toàn không có mối lo ngại như ngày xưa được, cho dù muốn rời khỏi cô cũng phải suy nghĩ cho các con trước đã.

“Hy Nguyệt, cho dù có xảy ra chuyện gì thì em cũng hãy nhớ một điều là anh sẽ luôn ở bên cạnh em.”

Tay trái của Hứa Kiến Quân nắm lấy tay anh ta, tay phải nắm lấy tay cô: “Con có bố, con không phải là con riêng, mặc dù mẹ và bố không thể chung sống với nhau nhưng trong lòng con, chúng ta mãi mãi là một gia đình, mẹ, ở chỗ bố ma vương là nhà của mẹ, ở chỗ bố cũng là nhà của mẹ, nếu bố ma vương dám bắt nạt mẹ thì mẹ hãy quay về nhà của bố nhé.”