Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1304




Chương 1304

Hạ Dĩ Nhiên bị cô hù dọa, đôi mắt trừng to còn lớn hơn chuông đồng: “Hy Nguyệt, không ngờ em truyền thống như thế? Em đã có ba đứa con, chẳng lẽ còn muốn sinh tiếp?”

“Muốn, em muốn sinh cho Lãnh Phong nhà bọn em một đội bóng đá. Như vậy mới có thể được chọn lựa, bảo đảm người thừa kế là ưu tú nhất.” Hy Nguyệt chững chạc đàng hoàng nói, đương nhiên cô đang lừa Hạ Dĩ Nhiên.

Hạ Dĩ Nhiên hoảng sợ đến nỗi rớt cả cằm: “Hy Nguyệt, sao em có thể có loại suy nghĩ như vậy, phụ nữ không phải cái máy sinh. Nếu như có thể mà nói, một đứa chị cũng không muốn sinh.”

Tần Như Thông nhìn thấu suy nghĩ của cô ấy, cười trộm trong lòng, cô ấy chính là tinh quái như thế.

Hy Nguyệt ăn một miếng điểm tâm, không hề hoang mang nói: “Chị phải biết, chúng ta cũng không phải phụ nữ bình thường, cũng không phải một người vợ bình thường, mà là một người phụ nữ hết sức quan trọng. Hy Nguyệt em là mợ trẻ hạng nhất thành phố Long Minh, mà chị sẽ là mợ trẻ hạng nhất thành phố Dương Hà. Bờ vai chúng ta gánh trách nhiệm cũng không ít hơn đàn ông. Nếu như chị không sinh con thì có nghĩa đế quốc khổng lồ Tần thị không có người kế tục, ở tương lai không xa ắt phải có một trận chiến tranh đoạt người thừa kế.”

Cô ngừng một chút, nuốt nước miếng: “Tần thị đứng top năm trăm thế giới, công ty toàn cầu, mấy chục ngàn nhân viên. Nếu như xảy ra nguy cơ thì sẽ dẫn đến rớt giá cổ phiếu, lợi nhuận trượt dốc, nhẹ thì xảy ra tình huống giảm biên chế, rất nhiều người sẽ mất việc, không có tiền nuôi sống gia đình, nặng thì có thể sẽ khiến một khu vực xảy ra khủng hoảng kinh tế, khiến rất nhiều xí nghiệp nhỏ đóng cửa. Đây chính là thứ gọi là hiệu ứng cánh bướm. Mà tất cả căn nguyên này đều bởi vì mợ trẻ hạng nhất thành phố Dương Hà chị không có kết thúc nghĩa vụ nối dõi tông đường.”

Hạ Dĩ Nhiên bị cô nói đến nỗi sửng sốt, cảm thấy giống như bị tẩy não: “Nghe em nói vậy, chị hình như cũng không thích hợp làm vợ Như Thiên.”

Hy Nguyệt vội vàng chuyển câu chuyện: “Ý của em là chị đừng đi Nam Cực, hoàn thành chuyện lớn cuộc đời trước rồi nói, cùng anh trai em ba năm ôm hai đứa, mặc kệ con trai hay con gái đều được. Sau này hai anh chị thích chơi như thế nào thì chơi thế ấy, cũng không có gánh nặng, đúng không nè?”

Hạ Dĩ Nhiên im lặng, một lát sau, cô ấy nhìn Tần Như Thông, nói thật nhỏ: “Anh nói cũng có lý, nếu Như Thiên có thể thông qua thời gian thử việc của em thì em sẽ suy nghĩ một chút.”

Hy Nguyệt ném một ánh mắt cho Tần Như Thông, nhếch miệng nở nụ cười giảo hoạt không dễ phát hiện.

Tần Như Thông buồn cười, không nhịn được cười phá lên.

Cô thừa cơ nói: “Chị Dĩ Nhiên, chị xem anh trai em vui mừng biết bao, gương mặt đẹp trai vui đến nở hoa rồi.”

Hạ Dĩ Nhiên bĩu môi: “Anh ấy khoan đắc ý, còn chưa qua thời gian thử việc nhé.”

Uống trà xong, Tần Như Thông liền rời đi.

Hy Nguyệt cùng Hạ Dĩ Nhiên đi dạo phố, sau đó đến viện thẩm mỹ làm SPA.

Thời điểm chiều tối, Tần Nhân Thiên tới đón bọn họ, từ trong ánh mắt tà mị của anh ta, cô phân biệt ra được đây là nhân cách chủ.

Biến đổi qua lại còn rất thường xuyên.

“Được, không quấy rầy hai người, em về nhà.” Cô khoát tay.

Tần Nhân Thiên vuốt đầu cô: “Hôm nay biểu hiện rất tốt, không hổ là em gái ngoan của anh.”

Xem ra Tần Như Thông đã “giao tiếp” với anh ta.