Có Mộ gia bảo vệ, trên đời này ai còn dám nói lời nào với cô?
Liền tự nhiên không còn ai dám nói cái gì.
Diệp Chanh bị Mộ Dạ Lê nắm tay đi kéo đi ra ngoài.
Mộ Dạ Lê mỉm cười nhìn Diệp Chanh. “Sao vậy? Sao nhìn em?” Diệp Chanh thấy quái quái, sờ sờ mặt mình.
Mộ Dạ Lê nói “Ừ, biểu hiện vừa rồi không tệ.”
Đặc biệt là câu kia, tôi nghĩ là tiểu tam không biết xấu hổ nào chạy đến cướp ông xã tôi.
“……”
Gì mà còn biểu hiện không tệ chứ?
Diệp Chanh nói “Vậy bây giờ thì sao?”
“Bỏ đi, không tham dự tiệc nữa, đi ra ngoài dạo chơi, em còn chưa đến Ý lần nào, anh đưa em đi dạo khắp La Mã.”
Bữa tiệc cũng không cần tham gia nha…
Mộ Dạ Lê nói “Sao nào, em không vui à, còn muốn đi vào bên trong?”
“A, không không, đương nhiên là theo đại Boss rồi, nơi này có gì tốt đâu, đi thôi.”
Diệp Chanh nhanh chóng cười nịnh nọt với anh, tiệc tối có gì tốt đâu mà tham gia.
Ra đến bên ngoài. Mộ Dạ lê nói “Em muốn đi nơi nào?”
“Em á, tuỳ thôi, đi đâu cũng được.”
Mộ Dạ Lê có chút không biết là sao, không biết phải làm gì mới tốt.
anh rốt cuộc cũng đâu có kinh nghiệm cùng con gái đi dạo chơi đâu.
Nghĩ nghĩ liền âm thầm lấy điện thoại ra, lên mạng tìm tòi.
Cùng con gái hẹn hò, sẽ đi những nơi nào?
Liền có câu trả lời thứ nhất, làm anh đơ một chút.
“Con gái a, ra ngoài chình là đi ăn, vừa ăn vừa đi dạo chơi, đi dạo phố trước rồi lại ăn, lại đến khách sạn, liền có thể bắt đầu cuộc sống happy về đêm.”
Câu cuối cùng, bắt đầu sống về đêm kia…
Ừ, thật hợp ý mình.
anh lặng lẽ cất điện thoại, nói với cô “bằng không đi qua kia dạo đi.”
anh nói chỉ chỉ vào khu buôn bán bên kia.
Diệp Chanh nói, không phải chứ, Mộ Dạ Lê sẽ còn có chuyện đi dạo khu buôn bán như vậy sao.
Diệp Chanh gật gật đầu nói “Được, được được á.”
Khu buôn bán kia, xem ra hẳn là nơi tập trung không ít nhãn hiệu lớn đâu, xa xa còn có thể nhìn thấy bảng hiệu LV Chanel lấp lánh.
Mộ Dạ Lê nói “đi thôi.”
Mộ Dạ Lê cùng Diệp Chanh đi vào khu buôn bán, bên trong rộn ràng náo nhiệt, người tính ra không ít, mấy thương hiệu lớn đều có một nhóm người.
Ngày thường Diệp Chanh sao lại đến nơi này, làm việc ở tổ chức, cũng không có cơ hội nào mang túi ra ngoài, mặc quần áo này nọ, Diệp Chanh nhìn cũng là thấy mới lạ.
Hai người vào một cửa hàng, lại không để ý, người nhiều, các cô tiếp người còn không kịp, nhìn dáng vẻ của Diệp Chanh, chỉ cảm thấy đây lại là đôi vợ chồng Châu Á đi du lịch, đi vào xem một chút, chứ chưa chắc sẽ mua.
Hai người đã thay đổi quần áo đơn giản, lại nhìn không ra nhãn hàng, nhân viên cửa hàng đưa mắt nhìn một cái, lại hoàn toàn không giống với các nhãn hàng lớn bày bán ở đây vì thế cũng không quan tâm đến họ.
Diệp Chanh nhìn cô gái nhỏ cùng một người đàn ông bên cạnh “Oa, Y Sâm, cái này thật đẹp, em muốn mua cá này có được không?”
Người đàn ông bên cạnh nhìn giá cả, gần bốn ngan euro, liền nhíu mày nói “Xem cái khác đi, anh thấy cái này không hợp với em.”
cô gái nhỏ có chút suy sụp, không vui dẫu miệng.
Mộ Dạ Lê nhìn thấy, xem ra con gai đều thích mấy cái này nọ nha.
Vì thế anh quay đầu nói với Diệp Chanh “Có thích cái nào không?”
Diệp Chanh nhìn lướt qua, nói “Ách, cái nào cũng thích.”
Nhưng mà cô không có hứng nghiên cứu quá lớn với mấy thứ này, chỉ cảm thây mỗi cái đều nhìn thậtxinh đẹp.
Đặc biệt là giá cả, hiện tại với cô mà nói thì đều là giá trên trời, mấy thứ này giá như vậy, thấy sao cũng đẹp.