Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Chương 282: Quan hệ của Diệp Chanh và Mộ Dạ Lê chẳng lẽ ngày càng tốt hơn sao?




Bên kia.

Diệp Tử thấy Tôn Bỉnh Hiền nói trong vòng bạn bè, Mộ Dạ Lê vì hồng nhan giận dữ thật đáng sợ, lập tức có chút kinh ngạc.

Mấy người bạn kia của Mộ Dạ Lê, Diệp Tử cũng có mỗi wechat của Tôn Bỉnh Hiền, cho nên vì thế Diệp Tử cũng dùng rất nhiều tâm tư để giữ gìn, chỉ hi vọng người bạn duy nhất này, ít nhiều có thể đứng về phía mình một chút.

Nhìn thấy cái này, cô lại thấy một số người hỏi “Là Diệp Tử à?”

Cũng giống như bạn bè của anh, Diệp Tử dù gì cũng là đệ nhất danh viện, bạn bè trong giới cũng khôngít.

Người bên dưới liền nói “không phải là Diệp Tử chứ?’

Trong lòng Diệp Chanh lập tức đầy chờ mong, chẳng lẽ Mộ Dạ Lê sẽ tạo điều bất ngờ cho mình?

Nhưng mà, bên dưới lập tức có người đáp lại “không phải là Diệp Tử, nghe nói là phu nhân của anh ta, người vợ mới cưới chưa bao giờ lộ diện ấy.”

“A, anh ta cưng chiều vợ mình như vậy, tôi còn tưởng Diệp Tử á, chậc chậc.”

Phu nhân ….

Diệp Chanh?

Trái tim Diệp Tử nặng trịch, nắm tóc nghĩ, Mộ Dạ Lê làm cho Diệp Chanh cái gì, vì sao cô không biết?

Chính bởi vì chuyện lần trước, Diệp Tử không dám ra ngoài lộn xộn, mấy này đều ngoan ngoãn nhốt mình trong nhà, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì sao?

Mộ Dạ Lê cùng Diệp Tử ….

Diệp Tử cảm thấy, bọn họ dường như càng ngày càng gần, điều này làm cho trong lòng cô lo lắng không ngừng.

Nhưng mà, bây giờ cô có thể làm gì?

……

Diệp Chanh một thân trang phục lộng lẫy, đi theo Mộ Dạ Lê đến hội trường đấu giá.

Mà bên kia, Lâm Vũ Oánh cũng theo anh trai nhà mình, thong thả đi vào trong.

Lâm Tư Khuynh trong chừng Lâm Vũ Oánh vô cùng chặt chẽ, một bước cũng không cho cô rời đi.

Lâm Vũ Oánh năm lần bảy lượt không dám qua mặt, mà người trong nhà, đều sợ Lâm Tư Khuynh, không ai nghe cô nói.

Lúc này, Lâm Tư Khuynh thật ra cũng hoàn toàn không nghĩ là cô sẽ đến, Lâm Vũ Oánh không hiểu chuyện đời, được bảo vệ quá mức chặt chẽ, bởi vậ làm việc theo cảm tính, không hiểu việc đối nhân xử thế, trong nhà cũng có người nói với Lâm Tư Khuynh, để Vũ Oánh ra ngoài va chạm không có gì là không tốt, chỉ là Lâm Vũ Oánh không được.

Sau khi để Lâm Vũ Oánh rời khỏi nhà, thật ra cũng là vì cô cùng Lâm Tư Khuynh ồn ào một trận lớn.

Người làm chỉ biết là, Lâm Vũ Oánh hoàn toàn chọc giận Lâm Tư Khuynh, lý do là gì thì lại không biết.

Chỉ có mình Lâm Vũ Oánh biết, ngày nọ…

Ngày đó cô gào to trước mặt Lâm Tư Khuynh “anh cho mình là anh trai tôi thật hả, liền khua tay múa chân với tôi, anh căn bản không phải là anh ruột của tôi, anh dựa vào cái gì mà quản tôi?”

Lâm Tư Khuynh tức giận, ném đồ trong phòng, cũng đem Lâm Vũ Oánh đuổi ra ngoài.

Người làm đều biết, mấy ngày nay Lâm Tư Khuynh không vui, hai anh em cũng ồn ào suốt mấy tháng, Lâm Tư Khuynh mới đột ngột đưa Lâm Vũ Oánh trở về, nhưng nhìn dáng vẻ hai người, người làm cùng người trong nhà đều hiểu rỏ, hai người họ chưa làm lành với nhau.

Lúc này, Lâm Vũ Oánh mặc một bộ váy liền thân, đứng ở phía sau, trầm mặc ít nói, lúc trước không có hứng thú đi đến đây, chỉ là khi Giang Úc Bạch gửi thiệp cho Lâm gia, nói rằng hy vọng anh em Lâm gia đều đến, thật sự là Lâm gia rất muốn có được khu trang viên này, liền cho Lâm Tư Khuynh nhất định phải đưa Lâm Vũ Oánh theo, nghĩ là hai người cùng đi, quan hệ sẽ dịu bớt lại.

Lâm Vũ Oánh đi tới đi lui, để người làm đỡ mình một chút, lại không ngờ, người làm không cẩn thận, Lâm Vũ Oánh suýt nữa là té ngã.

Lâm Tư Khuynh quay đầu lại, thẳng tay đánh người làm kia một cái “Làm việc kiểu gì đó.”

Người làm cùng Lâm Vũ Oánh đều hoảng sợ.

“anh làm gì mà hung dữ như vậy.” Lâm Vũ Oánh ngẩng đầu lên nói, nhìn một chút, Diệp Chanh đã đến.