[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử

Chương 55: Đệ ngũ thập ngũ chương




Thanh âm của Tát Lạp không có bối rối, biểu tình cũng không có biến hóa.

Tuy rằng ngữ khí của Tát Lạp không có biến hóa, nhưng làm thủ trưởng của Tát Lạp, Thần vương vẫn có thể nghe ra tình cảm trong đấy, đó là lo lắng. Thần vương dừng lại động tác đang muốn đưa điểm tâm vào miệng, đem lực chú ý chuyển tới bên này.

"Bị...... Trộm......." Đại Nhi được Tát Lạp giúp đỡ, tuy rằng hô hấp loạn nhịp, nhưng vẫn cố gắng nói rõ ràng.

Điểm tâm trên tay Thần vương cùng mặt đất một lần thân mật tiếp xúc, nhưng không hề chịu thua kém tứ phân ngũ liệt. Thần vương không có tâm tình tiếc hận điểm tâm, tuy rằng lời Đại Nhi nói không đầu không đuôi, nhưng Thần vương đã muốn biết ý tứ phía sau.

"Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?" Thần vương nghiêm túc, đứng lên, hỏi Đại Nhi.

Ma vương tự nhiên cũng nghe được lời Đại Nhi nói, đem tầm mắt từ trên người Khắc Lạc Duy dời đi, nhíu mày nhìn Đại Nhi, hiển nhiên Ma vương cũng hiểu được câu nói không đầu không đuôi kia.

Cũng chính là một cái dời đi này, Ma vương không có nhìn đến khóe miệng Khắc Lạc Duy giơ lên độ cong, đó là đối Ma vương cùng Thần vương đùa cợt, cũng là đối Đại Nhi trào phúng, bất quá, nếu không như vậy, không phải rất không thú vị sao, nhìn lại nhìn, xem lại xem, còn có cái gì.

Doro nghe được động tĩnh, lập tức từ phòng bếp chui ra, trên mặt là may mắn được giải thoát rồi, thật tốt quá, có thể hoãn một chút, liền một hồi vừa rồi kia, khoản nợ của mình lại bay lên rất nhiều.

Tát Lạp giúp đỡ Đại Nhi ngồi xuống, dùng toàn hệ ma pháp vì nàng trị liệu.

"Ta không sao," Hô hấp của Đại Nhi bình phục, nói chuyện cũng bình thường lại, ngăn trở động tác của Tát Lạp, "Đây đều là bị thương ngoài da, có người đã đi thông tri mẫu hoàng bọn họ tiến đến bảo khố, ta biết thân phận của các ngươi, van cầu các ngươi đi giúp giúp bọn họ." Đại Nhi lo lắng nói, "Đều là ta vô dụng, không thể giúp được gì không nói, còn muốn bọn họ bảo hộ ta." Đại Nhi nói tới đây, nước mắt tích tích rơi xuống, tựa hồ vì chính mình vô dụng mà bi thương.

Lời Đại Nhi nói không nhiều lắm, nhưng cũng đủ để cho bọn họ biết chuyện đã xảy ra, có người ở bảo khố trộm bảo vật, Đại Nhi không biết nguyên nhân gì lại ở nơi đó, tự nhiên cùng người tới giao thủ, đáng tiếc Đại Nhi thực lực không đủ, lấy thân phận của Đại Nhi phận nhóm thủ vệ tự nhiên phải bảo vệ nàng, vì không cho nàng tiếp tục đứng ở địa phương nguy hiểm, tự nhiên sẽ tìm lý do làm nàng rời đi, cầu viện chính là lý do thực tế, một lý do rất tất yếu.

"Y Tư Đặc La, chúng ta phải đi xem." Thần vương nhìn Ma vương, ý tứ là ngươi không thể vì sự việc không liên quan mình mà chỉ lo cho một nhân loại.

"Ta đã biết." Ma vương không nghĩ đi, nhưng hắn là Ma vương, hứa hẹn sẽ nhúng tay vào chuyện đấy, như vậy hắn sẽ không thể thất ước, giờ này khắc này, hắn không thể không đi. "Doro, ngươi lưu lại." Cho dù chính mình rời đi, cũng muốn bảo hộ đầy đủ cho Khắc Lạc Duy.

"Dạ, chủ tử." Doro cũng biết sự tình nghiêm trọng, vẻ mặt nghiêm túc trả lời. Doro không ngu ngốc, tự nhiên biết ý nghĩa Ma vương lưu lại hắn, bảo hộ nhân loại này, nhân loại Ma vương yêu.

"Khắc Lạc Duy, ta một hồi sẽ trở lại." Trong ý nghĩ của Ma vương, Khắc Lạc Duy là kẻ yếu cần bảo hộ, tự nhiên sẽ không để cho y đi ra ngoài đến địa phương nguy hiểm.

"Hảo." Đối với Ma vương tự chủ trương, Khắc Lạc Duy không có một chút tức giận, nụ cười trên mặt không thay đổi, mục tiêu ngay tại trước mắt, y cần gì chạy theo bọn họ đâu.

Nhìn mắt Khắc Lạc Duy thật sâu, Ma vương xoay người rời đi.

Trong phòng chỉ để lại, Khắc Lạc Duy, Doro, Đại Nhi, Brad đã không biết khi nào từ trù phòng đi ra.

Trầm mặc, Brad vì Khắc Lạc Duy đưa trà lên, sau đó biến mất.

Khắc Lạc Duy bưng trà nhìn Đại Nhi.

Đại Nhi bị Khắc Lạc Duy nhìn thực không được tự nhiên, giật giật thân mình, nhưng không có nói chuyện.

Doro nhìn không khí quỷ dị, còn có tầm mắt của Khắc Lạc Duy, nghĩ, sẽ không phải Khắc Lạc Duy này thích Đại Nhi đi? Sau đó Doro sợ hãi dứt bỏ ý niệm đấy trong đầu, không được, tuyệt đối không được, nếu như bị bệ hạ biết, trong đầu Doro bắt đầu lưu chuyển một đám hậu quả khủng bố.

Ma vương, Thần vương cùng Tát Lạp rất nhanh theo phương hướng bảo khố di động, mới không có bao nhiêu lâu liền gặp gỡ Thain một hàng vội vàng mà đến.

Song phương dừng lại cước bộ, nghi hoặc đối phương vì sao sẽ xuất hiện cùng lúc.

"Bệ hạ," Thain cùng An Tô Á nhìn thấy thủ trưởng của mình đồng thời hỏi, "Như thế nào lại ở chỗ này?"

"Sự tình thế nào?" Đây là vấn đề từ Thần vương cùng thời gian mở miệng.

Sau đó, song phương phát giác sự tình không đúng.

"Chúng ta đang muốn đi thông tri bệ hạ phần thưởng bị trộm." An Tô Á đáp trước.

"Đại Nhi đã nói cho chúng ta biết bảo khố bị trộm." Thần vương bắt đầu ý thức được không đúng.

"Bệ hạ, ở bảo khố, chúng ta phát hiện lần động thủ này thực có thể là Tinh Linh Hoàng tộc." Thain đối với Ma vương nói ra kết quả phân tích.

Ma vương lập tức hiểu được, trúng kế, sau đó là, "Khắc Lạc Duy." Đại Nhi đang cùng Khắc Lạc Duy ở một chỗ, sắc mặt Ma vương biến đổi lớn, rất nhanh xoay người, chạy tới nghĩ đến chỗ.

Thần vương phản ứng nhanh chóng đồng dạng đuổi kịp, Thain cùng An Tô Á túc trí đa mưu tại thời điểm Thần vương nói chuyện liền biết phạm nhân là ai, cho nên lập tức đuổi kịp động tác của hai vị thủ trưởng, không có lạc hậu.

Long tộc sứ giả ngây ra một lúc, cũng nghĩ hiểu được, lạc hậu một chút liền đuổi kịp, Tinh Linh Nữ hoàng khiếp sợ, còn chưa tin nữ nhi của mình chính là hung thủ, vì chứng thực, cũng đuổi kịp, bất quá sắc mặt cũng không tốt mà thôi.

"Cái kia, Khắc Lạc Duy, ngươi đến tột cùng đang nhìn cái gì?" Rốt cục Doro bị ý tưởng khủng bố của mình dọa, quyết định mở miệng hỏi, một khi đáp án của Khắc Lạc Duy có ý đồ kia, như vậy chính mình nhất định phải ngăn cản. Đây là Doro khó có được nổi lên tâm trách nhiệm một lần.

"Không có gì." Buông chén trà, Khắc Lạc Duy tựa vào sô pha mềm mại sau lưng. "Chỉ là thưởng thức một hồi hành động phấn khích."

Đại Nhi biến sắc, y nhìn ra cái gì, không có khả năng, cho dù là Thần vương cùng Ma vương đều không nhìn ra được.

Bất quá lúc này, một tiếng quát to kinh thiên vang lên, "Khắc Lạc Duy."

Tiếp theo là vách tường vỡ vụn, lộ ra một cái động lớn, người trong phòng có thể từ nơi đấy nhìn thấy người vẻ mặt kích động tới gần, người bên ngoài cũng có thể nhìn thấy người bây giờ còn an toàn.

Ma vương tạm thời nhẹ nhàng thở ra, không ngừng đi tới gần.

Doro còn đang ngốc lăng, nhưng Đại Nhi đã muốn bước qua, lấy ra một cái quyển trục, ném đến bên chân Khắc Lạc Duy, sau đó rất nhanh thối lui.

Ma vương thấy được, lại chưa kịp ngăn cản, trên tay ngưng tụ năng lượng cầu, muốn tấn công Đại Nhi.

"Hắn sẽ không chết đâu." Thanh âm của Đại Nhi chuyển biến, thanh âm không hề thanh thúy, mang theo tiếng nói âm trầm của nam nhân, đó không phải thanh âm của Đại Nhi.

Uy hiếp, Ma vương biết, nhưng hắn đổ không dậy nổi, năng lượng trên tay lập tức biến mất.

Mà lúc này, quyển trục bên chân Khắc Lạc Duy cũng phát huy tác dụng.

Quyển trục là đồ dùng ma pháp không cần ma lực đặc thù, theo lý thuyết, như vậy thứ hẳn sớm truyền lưu thế giới. Đáng tiếc quyển trục tại thế giới này là thứ khá hi hữu, nó yêu cầu chế tạo giấy viết tương đương rườm rà, tài liệu khan hiếm, còn không chỉ như thế, ngay cả mực nước đều có yêu cầu đặc biệt, hơn nữa đặc tính chỉ có thể sử dụng một lần, hơn nữa hiệu quả còn chưa chắc chính mình đã sử dụng tốt, quyển trục có hoa không quả cũng liền rời khỏi vũ đài lịch sử.

Đáng tiếc, đây đối với tồn tại của người nào đó mà nói, cũng không phải là lịch sử trên văn bản, bọn họ từng trải qua niên đại quyển trục xuất hiện, tự nhiên cũng biết sử dụng quyển trục, mà cái gọi là tài liệu khan hiếm cũng không ý nghĩa không có, như vậy liền nhất định tìm được, cũng chính là có thể chế tạo ra quyển trục.

Quyển trục vật như vậy, chỉ cần có thể trước khi nó sử dụng mà ngăn cản, cũng liền vô dụng, đáng tiếc, quyển trục này đã phát huy tác dụng.

Ma vương chỉ có thể trơ mắt nhìn, Khắc Lạc Duy bị ma pháp trận xuất hiện, toát ra vòng sáng vây trụ.

Ma vương đứng ở ngoài vách tường bị phá, không dám tới gần, nguy hiểm nhìn Đại Nhi, vẻ mặt sát khí.

Đại Nhi dùng thanh âm âm trầm cất tiếng cười to, cười đến đắc ý như thế.

Không chỉ Ma vương sắc mặt khó coi, ngay cả Thần vương cũng khó nhìn.

"Đại Nhi." Tinh Linh Nữ hoàng không thể tin được nhìn ái nữ của mình, vẻ mặt bừa bãi, không có thanh linh của Tinh Linh. Sau đó phẫn nộ trừng mắt nhìn Đại Nhi, không, phải nói là, thứ bám vào trên người Đại Nhi kia.

Đây là đặc thù kỹ năng của thứ kia, hắn có thể phụ thể tại trên người bất luận kẻ nào, tự nhiên thực lực so với hắn cường thì không được, mà chính người bị phụ thân cũng sẽ không có cảm giác, vẫn như cũ giống khi bình thường, người bị phụ thân chứng kiến nghe thấy người phụ thân toàn bộ đều biết. Chỉ cần người phụ thân không tại trước mặt người quen thuộc lực lượng của hắn dao động vận dụng lực lượng của chính mình, chỉ cần người quen thuộc người bị phụ thân không ai nhận thấy được một khắc dị thường khi người phụ thân xuất hiện kia, chỉ cần lúc bị phụ thân không có ai biết, người bị phụ thân sẽ không hiểu sao không khoẻ, như vậy liền không người có thể phát hiện.

Mà lúc này đây thứ kia thật cẩn thận, không có ở trước mặt Ma vương cùng Thần vương bại lộ một tia lực lượng, cho dù Thần vương hiểu hắn, hắn biết Thần vương cùng Ma vương sẽ không chú ý tới một Tinh Linh nho nhỏ, càng đừng nói, khi đó Ma vương cùng Thần vương đang làm cái gì, một người xem diễn, một người....... Ai rảnh đi chú ý một tiểu Tinh Linh.

Lai Ngang • La Lam không biết tình huống cụ thể khi cổ xưa, tự nhiên không biết Đại Nhi trên đường không khoẻ là vì phụ thân khiến cho như vậy, với hắn mà nói đây là một chuyện nhỏ, sau khi Đại Nhi khỏi hẳn, tự nhiên sẽ không đặc biệt nhắc tới.

Sau khi trở lại Tinh Linh đế quốc, Tinh Linh Nữ hoàng bận về việc... Sàng lọc nhân vật khả nghi, an trí Thần Ma hai tộc, còn có hiệp thương cùng Long tộc như thế nào đối phó hắn, làm sao rảnh để cho nàng nhận thấy được nữ nhi không thích hợp.

Cho nên, hết thảy mới có thể thuận lợi như thế, không có bất luận kẻ nào phát giác, hắn kỳ thật sớm lẩn vào, kế hoạch sớm bắt đầu, vốn không tính dùng Tinh Linh này làm việc đấy, bất quá, thứ kia ngoài ý muốn phát hiện, biện pháp cho hắn thuận lợi thoát thân, nên mới dám ngay mặt chống lại Thần vương cùng Ma vương như thế.

"Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Đấy là thanh âm đột nhiên sáp nhập. Đến từ Lai Ngang • La Lam, sau khi hiểu được tâm tình của mình, hắn mỗi ngày đều đi đến nơi gần Khắc Lạc Duy, yên lặng nhìn, sau đó rời đi. Hôm nay cũng giống vậy, lại nhìn đến một đám người kích động chạy tới, tiếp theo là dong binh kia quát to, lo lắng cùng bi thống trong thanh âm kia, làm cho Lai Ngang • La Lam ý thức được đã xảy ra chuyện. Lập tức đi theo bọn họ, nhìn đến dong binh kia phá vỡ vách tường.

Lai Ngang • La Lam đã không còn nụ cười, vẻ mặt trở nên lãnh trầm xuyên thấu qua vách tường bị phá, thấy được tình huống ra sao.

Khắc Lạc Duy bị cột sáng vây khóa, Đại Nhi vẻ mặt dữ tợn bừa bãi ở một bên, thanh âm trong miệng rõ ràng không phải Đại Nhi.