Vô Vàn Sủng Ái

Chương 129




"Nghe ba mẹ kể, vào năm chúng tôi sinh ra, Haru đã rất yếu, gần như không qua khỏi. 

Nên là ba mẹ đã đặt tên con bé là Chiharu, nghĩa là trường xuân, mong rằng em ấy sẽ sống lâu hơn chút. 

 Từ lúc sinh ra cho đến năm 3 tuổi, con bé luôn ở trong viện. 

Bác sĩ và y tá còn quen cả mặt con bé cơ. 

Mỗi lần đến đây, con bé còn biết được vòi nước bên nào bị hỏng, cái cửa này hai tháng rồi chưa sửa, cháo ở đây thì nhạt toẹt. 

Mọi người ở đây cũng hay cưng chiều gọi con bé là Haru-chan. 

Phần do em ấy yếu ớt, phần do em ấy là đứa bé mà mọi người nhìn khôn lớn. 

 Hôm con bé được đưa về bệnh viện Beika, bác trưởng khoa đã đích thân đến phòng con bé xem vết thương. 

Bác nhìn một lúc rồi nói nhỏ lũ khốn nạn, sau đó đi ra một góc lau nước mắt. 

Sợ làm ảnh hưởng đến tâm trạng của con bé nên bác chỉ ở lại vài phút. 

Shijin cũng làm việc ở đây nữa. 

Anh ấy còn thể hiện ra bên ngoài nhiều hơn. 

Thấy con bé nằm trên giường như vậy anh ấy lập tức ra ngoài, nắm lấy cổ áo Rei rồi hỏi "Cậu đã nói sẽ bảo vệ con bé cơ mà. Sao lại để con bé thành như vậy?" 

Thực ra, anh ấy cũng rõ việc này không phải lỗi của Rei. 

Chỉ là con bé bị thương nặng như vậy. 

Từ bé, em ấy đã rất yếu rồi, vết thương như thế kia làm sao em ấy chịu nổi. 

Sau đó, Gojo gia còn muốn cướp con bé khỏi tay chúng tôi. 

Hừ, làm ra chuyện như thế, vậy mà vẫn muốn lấy con bé đi sao. 

Không ngờ rằng con bé lại đồng ý. 

Ba mẹ hồi đầu cũng không chịu, nhưng sau khi biết anh em Haitani đã yên tâm hơn phần nào. 

Không biết tại sao nhưng tôi luôn cảm thấy ba mẹ rất tin tưởng anh em Haitani, không, chính xác hơn phải là tin bác tư. 

Cũng may, ba mẹ đặt niềm tin đúng chỗ. 

Giờ đây, con bé đã tươi vui hơn rồi, còn nở nụ cười nữa chứ."