Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Chương 209: Thân thế Nini




Đổng Hưng Diễn mang theo Hạ Nhất Nhiễm ăn cơm xong, hai người lại trên đường đi dạo một hồi mới trở lại nhà cũ Đổng gia. Vừa vào cửa liền nhìn đến Đổng Hưng Á gương mặt lạnh lùng chính đang ngồi trong phòng khách chờ bọn họ.

"Trở về rồi?" Anh ta mặt lạnh như băng, thật sự còn có vài phần uy nghiêm chấn nhiếp như vậy. Hạ Nhất Nhiễm khinh thường bĩu môi, cần gì đem chính mình làm cho tức giận như vậy, thật giống như cô cùng Đổng Hưng Diễn làm anh ta tổn thương. Nhưng mà nói đến cùng, cô mới đúng là người bị thương bị làm hại có được hay không.

"Ừm." Hạ Nhất Nhiễm nhàn nhạt đáp lại một tiếng liền muốn lên lầu.

Cô biết, mục đích của Đổng Hưng Á chẳng qua chính là giữ lại chính mình mà thôi, anh ta không hy vọng đi đến tình cảnh cá chết lưới rách, mà cô, có thể lợi dụng điểm này, cùng Đổng Hưng Á bình tĩnh nói chuyện, cố gắng đạt tới một tia tự do.

Ít nhất, anh không thể làm tổn thương đến con cô.

"Em lại đây, chúng ta từ từ nói chuyện." Quả nhiên không ngoài Hạ Nhất Nhiễm dự liệu, Đổng Hưng Á có chút thiếu kiên nhẫn vẫy tay về phía cô.

Hạ Nhất Nhiễm xoay người, hướng về sô pha đi qua. Đổng Hưng Diễn trầm mặc lên lầu.

"Lát nữa tôi sẽ lên tìm anh nói chuyện." Đổng Hưng Á giọng điệu có chút băng lãnh, lại thêm cái bản mặt lạnh như băng hiện tại của anh ta, xem ra lại vẫn rất có dáng vẻ quản giáo người trong nhà.

Nhưng mà Đổng Hưng Diễn căn bản không nể mặt anh ta, hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại đi lên lầu rồi.

Đổng Hưng Á giống như căn bản là không có nhìn đến thái độ Đổng Hưng Diễn đối chính mình không hề tôn trọng, vươn tay vỗ vỗ vị trí bên người, ý bảo Hạ Nhất Nhiễm ở bên cạnh anh ta ngồi xuống.

"Tôi cảm thấy em có lẽ là cùng tôi có một chút hiểu lầm." Hạ Nhất Nhiễm vừa mới ngồi xuống, Đổng Hưng Á cướp đoạt mở miệng trước. Hạ Nhất Nhiễm lặng không tiếng động.

"Tôi biết em oán hận tôi cứng rắn dẫn em đến Singapore, nhưng mà tôi cảm thấy em đối với tôi hiểu lầm vẫn tương đối sâu, từ khi tôi trở về, vợ chồng chúng ta cho tới bây giờ đều không có ngồi xuống bình tĩnh tâm sự." Đổng Hưng Á cố gắng dạy dỗ Hạ Nhất Nhiễm tự giác làm một người vợ của anh ta.

"Tôi nhất định phải nhắc nhở anh một chuyện, lúc trước tại sao tôi lại lựa chọn gả cho anh, trong lòng anh biết rõ, tuy hai năm đó, chúng ta theo người ngoài thấy chính là quan hệ vợ chồng, nhưng mà anh so với ai khác đều đã rõ ràng, chúng ta chỉ là vợ chồng hữu danh vô thật mà thôi, anh hiện tại dùng danh nghĩa vợ chồng này giữ tôi ở bên người là có ý gì." Anh ta nếu nói muốn nói chuyện, như vậy cô liền ngồi xuống cùng anh ta từ từ nói chuyện.

Nếu anh ta đã hao tổn tâm cơ tính kế cô trước, lại dựa vào cái gì muốn nói chính mình là có khổ khó nói.

Vậy cô có khổ khó nói, lại nên có ai tới lý giải.

Cô vốn dĩ tôn kính với anh, là vì xuất phát từ lòng biết ơn năm đó anh ta đã cứu mẹ con các cô một mạng. Nhưng mà hôm nay, anh ta không thể nói cho chính mình lý do gì rõ ràng, cô cũng sẽ không tiếp tục tôn kính người đàn ông này nữa.

Người sở dĩ được người khác tôn kính đó là bởi vì đáng.

"Nhiễm Nhiễm, tôi thừa nhận em nói rất đúng, là tôi liều lĩnh thậm chí là cố bỏ qua cảm thụ của em, đem em độc đoán ở lại cạnh mình. Nhưng mà Nhiễm Nhiễm, nhiều năm như thế, tôi vẫn đều không có dũng khí cùng em nói rõ ràng, tôi thích em. Tôi vốn cho là năm đó em bị Đường Hạo Nam tổn thương thành cái bộ dạng kia, trong lòng em sẽ không để thêm bất cứ ai bước vào, cho nên cho tới bây giờ tôi đều đã không nóng nảy. Tôi cho rằng ông trời dẫn em đến bên cạnh tôi, cho nên em nhất định là lễ vật tốt nhất dành cho tôi. Nhưng mà tôi thật không ngờ, Đường Hạo Nam còn có thể lại một lần nữa âm hồn không tan xuất hiện trong thế giới của em. Một khắc kia, tôi mới chính thức hỏang sợ."

Trong khoảng thời gian này, Đổng Hưng Á biểu hiện đủ loại, đều đã đã biểu lộ anh ta đối với cô có ham muốn chiếm hữu cực kỳ lớn, nhưng mà Hạ Nhất Nhiễm vẫn không thể tin được, người trong lòng Đổng Hưng Á lại là chính mình. Mãi đến một khắc này từ trong miệng đối phương nghe được đáp án xác thực, Hạ Nhất Nhiễm cuối cùng là có một loại cảm giác hết hy vọng.

Hết hy vọng rồi. Hiện tại tiên sinh ngồi ở trước mặt cô, đã sớm không phải là vị tiên sinh năm đó rồi. Anh ta đã trở nên hoàn toàn thay đổi, cô không nhận ra rồi.

"Người tôi yêu, vẫn đều là Đường Hạo Nam, tôi nghĩ anh hẳn là biết đến, tuy tôi không rõ anh chen vào tình cảm của tôi tới cùng là vì cái gì, nhưng mà, tôi hi vọng anh không nên thương tổn đến con của tôi, mà tôi, dù như thế nào cũng sẽ không yêu anh."

Hạ Nhất Nhiễm lời này vừa nói ra, thấy được ánh mắt Đổng Hưng Á có chút tan vỡ, bộ dạng xem ra cực kì tổn thương. Cô không biết là thật hay giả, nhưng mà cô ở trên người anh ta nếm qua thiệt thòi đã thật sự là nhiều lắm.

Mà thứ tình cảm này, nói không rõ ràng người nào yêu hay nợ gì người nào, tự nhiên cũng nói không rõ ràng ai tới hoàn trả người nào.

"Nhiễm Nhiễm, anh ta không hề yêu em." Đổng Hưng Á nói năng chuẩn xác, lại bị Hạ Nhất Nhiễm cười nhạt.

"Nếu muốn nói như vậy, anh lại dựa vào cái gì nói yêu tôi. Anh yêu tôi chính là đi chia rẽ gia đình vốn có thể hạnh phúc mỹ mãn của tôi."

"Bởi vì tôi yêu em."

"Tôi khinh thường!" Hạ Nhất Nhiễm lạnh lùng nói xong, xoay người rời đi. Được rồi, Đổng Hưng Á anh đã dùng hết toàn bộ kiên nhẫn Hạ Nhất Nhiễm tôi dành cho anh! Như vậy cũng là lúc Hạ Nhất Nhiễm tôi nên ra tay phản kích rồi!

...

Bệnh viện, cửa phòng bệnh, một người phụ nữ tay ôm hoa tươi, vẻ mặt thành kính mà ai oán, lại không chiếm được một tia thương cảm đến từ Hứa Thành.

"Thật ngại quá Lệ Áo tiểu thư, mời người trở về đi, toàn bộ chờ Đường tổng chúng tôi tỉnh táo lại, sau này mới định đoạt."

"Tôi là tới nhận lỗi." Lệ Áo nắm chặt hoa tươi ở trong tay, liên tiếp ngăn chặn vẻ lạnh lùng thô bạo của cô ta.

"Bây giờ không cần người nhận lỗi, người vẫn lại là cùng cảnh sát khai báo đi." Hứa Thành phịch một tiếng đóng cửa, một tia tình cảm cũng không có, đem người phụ này nhốt ở ngoài cửa. Có chút nghi hoặc chíu chặt mày.

Người phụ nữ này có thần kinh bệnh mà, xem thái độ của cô ta, rõ ràng chính là cố ý ở bên trong đồ uống bỏ thuốc, bây giờ quay đầu ân cần nhận lỗi lại là có ý gì.

"Cậu nói xem, cô ta có thể là người của Đổng Hưng Á hay không." Đường Hạo Nam vốn là khó chịu rầm rì hai tiếng, rồi sau đó chậm rãi mở mắt ra. Vươn tay xoa xoa huyệt Thái Dương.

Hứa Thành khẩn trương đi tới.

"Người cuối cùng cũng tỉnh lại rồi, sao vậy? Vừa rồi nghe được giọng của người phụ nữ kia rồi hả?"

"Ừm, chuyện này, cứ đi theo thủ đoạn pháp luật thông thường, tố cáo cô ta, đặt cho tôi vé máy bay đi Singapore chiều nay, xin phép cho Nini." Sau khi liên tiếp ra lệnh vài việc, Đường Hạo Nam từ trên giường nhảy xuống, nhanh chóng mặc quần áo.

Hứa Thành lặng không tiếng động từ phòng bệnh đi ra ngoài, đi chấp hành nhiệm vụ Đường Hạo Nam giao cho. Tuy cực kỳ lo lắng thân thể Đường Hạo Nam, nhưng mà dù sao đối với Đường Hạo Nam mà nói, gần như không ai, có thể lay động quyết định của anh.

Bây giờ, Đường Hạo Nam là quyết tâm muốn đi Singapore rồi.

Đem giày da mang vào chân, Đường Hạo Nam cuối cùng chỉnh  cà- vạt của mình lại đôi chút. Nhìn người trong gương tư thế oai hùng hiên ngang, ra quyết định cuối cùng. Nháy mắt như là uống máu gà một dạng tinh lực dồi dào. Trước đây anh đều đã nghĩ sai rồi.

Anh luôn cho rằng, vì Hạ Nhất Nhiễm, cứ chống đỡ như vậy là được. Dẫn đến địa vị chính mình cho tới nay bị chèn ép không nhỏ.

Bây giờ, đổi lại anh phải trực diện đón đầu công kích!

Lúc Hạ Nhất Nhiễm nhận được điện thoại của Đường Hạo Nam, Đường Hạo Nam đã ở trên đường phố Singapore, trong tay nắm theo Nini đẹp ngọt ngào khả ái, toàn thân quần áo gọn gàng lịch lãm, xem ra anh khí bức người. Chẳng qua... Đường Hạo Nam không hề quá thích chính mình trang bị toàn thân như vậy. Quá nghiêm túc, ngược lại không thoải mái.

"Mẹ!" Nini thấy Hạ Nhất Nhiễm, giống như là chim nhỏ bay ra khỏi tổ bay nhào tới.

Đem Nini ôm vào trong ngực, Hạ Nhất Nhiễm nhìn sang Đường Hạo Nam đang đứng trước mặt, rõ ràng chỉ là ngăn ngủi vài ngày, cũng đã nhớ nhung như là nhiều năm không gặp vậy.

Đường Hạo Nam hướng về cô đi tới, từng bước một, giống như ngược sáng mà đến, mỗi một bước đều đã dẫm nát trong lòng cô.

"Anh Hạo Nam..."

Anh cuối cùng đã tới, Hạ Nhất Nhiễm vốn cho là chính mình có đầy lời ủy khuất muốn cùng nói với anh Hạo Nam, nhưng khi anh Hạo Nam thật sự đứng ở trước mặt cô một khắc này, cô lại chợt phát hiện, kỳ thật ngoại trừ muốn ôm chầm lấy anh, cô cái gì đều đã không muốn làm.

Nhưng mà trên thực tế, cô cũng thật sự vươn tay ra ôm lấy người đàn ông kia, cái người đàn ông để cho chính mình ngày nhớ đêm mong này.

"Thực xin lỗi, anh đã tới trễ." Trước khi thân phận lai lịch của người phụ nữ kia còn không có điều tra rõ ràng, anh không tính toán cùng Hạ Nhất Nhiễm nói chuyện này, miễn cho Hạ Nhất Nhiễm vì chính mình lo lắng.

"Đi thôi, chúng ta đi bệnh viện trước."

"Tại sao muốn đi bệnh viện, có ai bị bệnh sao?" Nini ngẩng đầu, ngây ngô hỏi.

Hạ Nhất Nhiễm lòng giống như là bị vật cứng mạnh đâm một cái, bủn rủn đau đớn rồi. Nini đáng yêu như thế, sao cô nhẫn tâm được vứt bỏ, sao làm con bé tổn thương được.

Mặc kệ kết quả kiểm tra thế nào, Nini là vô tội. Cô sẽ không vứt bỏ Nini, Nini vĩnh viễn là con gái cô.

"Không phải, là chúng ta muốn đi làm một cái kiểm tra sức khoẻ, giống như là trước khi đi nhà trẻ, phải làm kiểm tra sức khoẻ vậy."

"Vậy có phải con làm xong kiểm tra sức khoẻ cũng có thể lên tiểu học, cùng anh học chung một ngôi trường rồi hay không."

"Đúng vậy." Vì để cho Nini phối hợp kiểm tra sức khoẻ, Hạ Nhất Nhiễm chỉ có thể tạm thời lừa gạt Nini trước thôi.

Sau khi lấy máu để kiểm tra, Đường Hạo Nam trước mang theo Nini đi chơi, để Hạ Nhất Nhiễm ở lại bệnh viện đợi kết quả kiểm tra.

"Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư, máu của người cùng Nini đã có kết quả kiểm tra rồi, người cùng Nini cũng không có quan hệ huyết thống."

Hạ Nhất Nhiễm nhận lấy báo cáo kiểm tra máu y tá đưa tới, nhìn mặt trên kết luận mức độ trùng khớp là 0.001%, trong nháy mắt đó, trái tim cô, nói không rõ tới cùng là có cảm giác gì, có cảm giác thoải mái vì bỏ được tảng đá trên người, xen lẫn đó là cảm giác hoang mang trống rỗng.

Nếu Nini cũng không phải con gái do chính mình sinh ra, như vậy Đổng Hưng Diễn tại sao lại nói Nini chính là con gái ruột của cô, lừa gạt cô như vậy rốt cuộc có lợi ích gì.

Trước tiên bấm điện thoại gọi cho Đổng Hưng Diễn, sau hai tiếng tút tút dài, bên trong điện thoại truyền đến giọng nam quen thuộc.

"Sao nhớ tới chuyện gọi điện thoại cho tôi rồi? Chẳng lẽ là không kịp ăn cơm lại muốn tôi giúp ăn no một bữa sao?" Đổng Hưng Diễn giọng điệu vô cùng thoải mái, giống như căn bản cũng không biết cô cùng Đường Hạo Nam đã mang Nini tới bệnh viện kiểm tra rồi vậy.

"Đổng Hưng Diễn, anh gạt tôi! Nini căn bản không phải con gái ruột của tôi!" Đám người Đổng gia này, cô đúng là không nên tin tưởng bất cứ kẻ nào nói một câu là thật!

"Cái gì?" Trong điện thoại, Đổng Hưng Diễn biểu hiện kinh ngạc cũng cực kỳ rõ ràng.

Hạ Nhất Nhiễm chán ghét, diễn, vẫn là đang diễn. Bốp một tiếng cúp điện thoại, Hạ Nhất Nhiễm cầm kiểm tra sức khoẻ trong tay ra ném vào thùng rác liền chạy ra ngoài.

Bây giờ, cô muốn dùng sức mạnh của chính mình, cùng Đổng gia đấu rồi! Cái gì hợp tác! Cái gì tin tưởng, ở cái hang sói Đổng gia này, cô chích thích hợp một mình chiến đấu hăng hái!