Nhưng mà nếu bởi vì Đường Hạo Nam tâm tình không tốt mà làm hỏng đàm phán lần này, vậy chính là mất nhiều hơn được, anh ta đem Đường Hạo Nam cứng rắn kéo đến chỗ này đàm phán cũng trở nên không có ý nghĩa rồi.
"Đường tổng nhà chúng tôi gần đây quả thật là việc vặt quá nhiều, người muốn hỏi gì về công ty, có thể trực tiếp hỏi tôi." Ngụ ý, đó là để Hứa Thành thay thế Đường Hạo Nam tới bàn tiếp hiệp ước này.
Ở Sùng Xuyên này, ai chẳng biết Hứa Thành là phụ tá đắc lực của Đường Hạo Nam, lời Hứa Thành nói chính đại biểu Đường Hạo Nam nói, cho nên tình huống lúc bàn về hợp đồng, do Hứa Thành thay thế Đường Hạo Nam ra mặt cũng không ít.
Đường Hạo Nam cuối cùng là áp chế lửa giận trong lòng, cũng ngầm đồng ý Hứa Thành thay thế mình tới tiến hành đàm phán.
Anh đương nhiên biết, Hứa Thành làm toàn bộ, đều là vì tốt cho anh. Mà anh cũng quả thật là cần một vài đối tác có thực lực hơn, cho nên mặc dù là đã lửa giận ngập trời, vẫn lại là bị Đường Hạo Nam liên tiếp áp chế xuống.
Nhưng mà câu nói tiếp theo của người phụ nữ này, lại lần nữa dẫn đốt lửa giận Đường Hạo Nam bùng phát.
"Anh là cái thá gì, mà có quyền đứng ra cùng tôi đàm phán? Đế Cảnh các người chẳng lẽ chính là loại thái độ này sao? Nếu tất cả hợp đồng đều có thể do trợ lý tới nói chuyện, còn muốn tổng giám đốc có tác dụng gì." Ánh mắt người phụ nữ này, xinh đẹp lại tràn ngập khiêu khích.
Đường Hạo Nam thậm chí cảm thấy được người phụ nữ này chính là cố ý muốn gợi lên lửa giận trong anh.
"Người phụ nữ này, cô không cần quá đáng." Đường Hạo Nam roạt một tiếng từ trên ghế đứng lên.
Hứa Thành vỗ gãy, nháy mắt có cảm giác khóc không ra nước mắt, tới cùng vẫn lại là làm hỏng, sớm biết như vậy sẽ không cần ở phía sau mang Đường Hạo Nam đến đây, cố kéo dài thời gian một chút, không đúng hẹn cũng so với trực tiếp vạch mặt như vậy tốt hơn nhiều đi.
Theo Hứa Thành thấy, buổi đàm phán này coi như hoàn toàn thấy bại rồi. Mà khi anh ta đang chuẩn bị theo Đường Hạo Nam rời đi, người phụ nữ kia lại ngoài dự đoán mọi người, thân thể mềm nhũn, dựa sát vào trên người Đường Hạo Nam, ngón tay nhỏ mảnh thon dài, chậm rãi ở trước ngực Đường Hạo Nam đánh yêu. "Lần hợp tác này rốt cuộc có thể đàm phán thành công hay không, liền muốn xem thành ý của Đường tổng rồi."
"Phụt!" Hứa Thành vừa lúc phiền não uống một ngụm nước, bị người phụ nữ này thình lình xảy ra thay đổi dọa sợ, một ngụm nước vừa lúc từ trong lỗ mũi phụt ra ngoài, thực ra là một giọt không rơi.
"Khụ khụ khụ!" Hứa Thành sặc nước ho khan đỏ cả mặt, chỉ lấy được ánh mắt đầy uy hiếp cùng xem thường của người phụ nữ này.
Hứa Thành vội vàng ngậm miệng, chuyên nghiệp đến tiếng ho khan đều đã nén trở về, cả mặt kìm nén thực rất vất vả.
Kỳ thật trong lòng anh ta đã cười đến không nhịn được, thật giống như là nhặt được nhiều việc vui vậy.
Anh ta ban đầu còn tưởng rằng người phụ nữ này quả thật thanh cao kiêu căng, không quen nhìn vẻ mặt Đường Hạo Nam cao ngạo tự phụ, lại thật không ngờ đúng là ôm tâm tư ái mộ Đường Hạo Nam.
Chẳng qua nghĩ đến cũng bình thường, Đường Hạo Nam hiện tại đúng là người đàn ông độc thân hoàng kim cực kỳ có giá trị ở Sùng Xuyên, mà phụ nữ như Lệ Áo, bề ngoài cường thế, kỳ thật miệng cọp gan thỏ, luôn luôn đem chính mình tạo ra thành dáng vẻ một anh hùng thiếu nữ, dọa đi đủ loại kiểu dáng đầu trâu mặt ngựa, lâu ngày dài tháng uy danh vang xa, thậm chí đến lúc đàn ông bình thường đều bắt đầu tránh không kịp, các cô liền thật sự thành một lượng lớn đấu sĩ vàng rồi.
Cho nên, Lệ Áo có thể nhìn tới Đường Hạo Nam cũng không phải chuyện gì không thể hiểu được, dù sao ai cũng không nghĩ muốn lại từ gái ế biến thành phụ nữ lớn tuổi. Mà những phụ nữ tâm cao khí ngạo sự nghiệp thành công này lại không chịu gả đi, cho nên không biết ở Sùng Xuyên này có bao nhiêu gái ế đem ánh mắt chính mình tập trung trên người Đường Hạo Nam rồi.
Chẳng qua đi theo bên người Đường Hạo Nam nhiều năm như thế, anh ta cũng coi như gặp được không ít phụ nữ theo đuổi Đường Hạo Nam, vẫn là, mỗi người mỗi chiêu thần kỳ khác nhau rất lớn, nhưng mà phương thức như Lệ Áo muốn nổi bật mình, làm cho người ta khắc sâu trong trí nhớ thật sự chính là lần đầu tiên, không khỏi có chút lòe mọi người ở đây.
Đúng là biện pháp của Lệ Áo có lẽ thật sự hữu hiệu, Đường Hạo Nam bị thay đổi bất thình lình của cô ta làm cho có chút không biết làm sao, khoảnh khắc này, vậy mà chết đứng tại chỗ.
"Đường tổng chỉ cần tỏ được thành ý mà tôi muốn, hợp tác đương nhiên là không thành vấn đề." Người phụ nữ híp đôi mắt như tơ, vậy mà hoàn toàn chẳng kiêng dè mọi người ở đây, câu hồn nhìn về phía Đường Hạo Nam, đáy mắt là câu dẫn trần trụi.
Đường Hạo Nam lúc này mới từ trong trò cười ban đầu phục hồi lại tinh thần, ban đầu là tức giận, trải qua một trận dở khóc dở cười như thế, cũng tản hơn phân nửa, xem đồng hồ một cái, là thời gian nên xuất phát tới sân bay rồi, dứt khoát cũng không cùng người phụ nữ trước mắt dây dưa nữa.
"Cái này tôi còn cần suy xét một chút, chờ lúc tôi nghĩ ra kết quả, sẽ cho Lệ Áo tiểu thư biết." Làm kết luận cuối cùng, Đường Hạo Nam như ném tuyết lạnh lùng nói.
"Vậy thì hi vọng Đường tổng mau chóng cho tôi đáp án." Lệ Áo giơ lên ly rượu, rượu đỏ bên trong chao đảo theo thành ly. Ý tứ cũng đã rõ ràng quá rồi, chính là muốn cùng Đường Hạo Nam uống một ly cuối cùng.
Đường Hạo Nam cũng không có chối từ, trực tiếp bưng lên một ly rượu đỏ trên bàn uống một hơi cạn sạch. Rồi sau đó cũng không quay đầu lại từ nhà hàng đi ra ngoài, Hứa Thành theo sát phía sau.
"Chúng ta đi nhà trẻ đón Nini trước, rồi mới đi sân bay." Có lẽ là vì hôm nay ánh mặt trời thật sự là quá chói mắt, Đường Hạo Nam lúc vừa ra khỏi nhà hàng của khách sạn, hơi có chút choáng váng, nhưng không có phát hiện người phụ nữ cùng theo phía sau anh ra khỏi khách sạn đang cười lạnh. Lệ Áo gắt gao nắm chặt quả đấm, một đôi mắt oán độc nhìn chằm chằm sau lưng Đường Hạo Nam, chỉ là giờ này khắc này chính đang ngăn cản cảm giác trời đất quay cuồng, Đường Hạo Nam cũng không có chú ý tới. Nhìn dáng vẻ Đường Hạo Nam dưới chân lung lay thoáng động, Lệ Áo khóe miệng gợi lên một nét cười lạnh.
Muốn đi Singapore sao? Hôm nay chỉ sợ là đi không được rồi!
Lệ Áo lạnh lùng khẽ hừ một tiếng, xoay người rời đi.
Hứa Thành mở cửa xe, quay đầu lại liền thấy được Đường Hạo Nam chính đang dựa vào trên xe người khác không ngừng thở hổn hển.
"Tổng giám đốc, người làm sao vậy." Hứa Thành xông lên nâng thân thể Đường Hạo Nam dậy.
"Đầu tôi choáng quáng, toàn thân mất cảm giác." Đường Hạo Nam cắn chặt khớp hàm, cả sức nặng thân thể to lớn toàn bộ đều đã dựa vào ở trên người Hứa Thành. Anh không quá xác định là người phụ nữ kia ở trong rượu đỏ bỏ thuốc, hay vẫn lại là chính mình bệnh cũ lúc trước tái phát, bởi vì loại cảm giác này cùng di chứng anh uống thuốc ngủ lúc ấy là giống nhau như đúc.
Nhưng mà bệnh của anh đã trị, theo đạo lý mà nói, là không nên tái phát, thế nhưng người phụ nữ kia, cùng chính mình không thù không oán, càng không cần bỏ thuốc trong rượu của anh, mà hiện tại để cho Đường Hạo Nam cảm giác mơ hồ chính là, anh hiện tại nên là sao đây.
Anh đã hứa với Nhiễm Nhiễm, buổi chiều muốn dẫn Nini qua đó cùng cô đi làm giám định DNA, ngoài ra, anh thật sự quá nghĩ muốn thấy cô rồi.
Nhưng mà hiện tại, anh toàn thân bủn rủn vô lực, nên đi sao đây.
"Boss, tôi đưa anh đi bệnh viện trước." Đem cánh tay Đường Hạo Nam vòng qua cổ mình, Hứa Thành không nói thêm nhiều liền muốn đem Đường Hạo Nam đưa đi bệnh viện.
"Đợi một chút." Đường Hạo Nam vô lực mở miệng, có cảm giác mỏi mệt nhận mệnh, hiện tại anh rơi vào loại trạng thái này, cho dù là đến được Singapore có đủ năng lực giải quyết được chuyện gì, chính anh đều là gánh nặng, có năng lực thì làm được gì.
Đường Hạo Nam thỏa hiệp, chuẩn bị đi bệnh viện, nhưng mà đối với với việc chính mình lỡ hẹn, anh nhất định phải nói rõ tình huống với Nhiễm Nhiễm.
"Gọi điện thoại cho Nhiễm Nhiễm, nói cho cô ấy tôi đi không được."
Hứa Thành nghe lời bấm điện thoại gọi Hạ Nhất Nhiễm.
"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, vui lòng gọi lại sau..."
Hứa Thành cúp điện thoại, bất đắc dĩ nhìn về phía Đường Hạo Nam. "Tổng giám đốc, tắt máy." Hứa Thành hiện tại càng lo lắng chính là Boss nhà mình, dù sao Đổng Hưng Á hao công tổn sức đem Hạ Nhất Nhiễm giữ ở bên người không phải vì để cho cô gặp chuyện không may.
"Gọi lại!" Đường Hạo Nam đầu đã muốn vỡ ra, toàn bộ sức nặng thân thể đều đã đè trên người Hứa Thành, chỉ là đôi mắt như chim ưng kia, vẫn tràn ngập kiên quyết như cũ.
Thái độ kia, chính là tuyên bố Hạ Nhất Nhiễm không nghe điện thoại, anh liền không đi bệnh viện.
Hứa Thành hung hăng liền dẫm chân, giận đỏ tròng mắt, hai oan gia này thật là! Lại là nghe lời, một lần nữa bấm điện thoại Hạ Nhất Nhiễm.
"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, vui lòng gọi lại sau..." Vẫn là giọng nữ ôn nhu, vẫn là câu trả lời như cũ, Hứa Thành lại một lần nữa đem ánh mắt bất lực chuyển hướng về phía Đường Hạo Nam.
Giờ này khắc này anh ta đột nhiên cực kỳ căm hận chính mình tại sao từ đầu đến cuối đều đã nghe theo lời Đường Hạo Nam nói như thế. Mặc kệ là hai người lúc bình thường hay vẫn lại là lúc cùng một chỗ làm việc, đại bộ phận thời gian, đều là Đường Hạo Nam nghĩ ra được biện pháp giải quyết, rồi sau đó anh ta đi chấp hành, dần dần, anh ta đã bắt đầu quen những lúc nhất nhất tuân theo lệnh Đường Hạo Nam. Cho nên biết rõ rành rành chính mình hiện tại nên đi nơi nào, lại vẫn như cũ, khi không nhận mệnh lệnh của người đàn ông này đồng ý đưa anh đi bệnh viện, không dám hành động.
Mà lúc này Đường Hạo Nam tâm tình cũng không so với Hứa Thành lòng tràn đầy đều là lo âu tốt hơn chỗ nào. Khi nghe đến nhắc nhở tắt máy, trong nháy mắt đó, lòng của anh cũng đã lạnh theo rồi. Lúc này tóc gáy toàn thân lại càng đã dựng hết cả lên, bất an dày đặc tầng tầng bao vây lấy anh.
"Không được, tôi muốn đi Singapore." Hạ Nhất Nhiễm hiện tại nhất định cực kỳ cần anh. Mạnh mẽ ra quyết định, Đường Hạo Nam muốn đứng thẳng dậy, nhưng mà trong nháy mắt đứng lên đó, trước mắt mạnh một mảng tối đen, Hứa Thành đỡ được thân thể anh khuỵ xuống, trực tiếp đưa đi bệnh viện.
Mà Hạ Nhất Nhiễm lúc này, chính đang cuộn mình như là một con tôm co rúm lại ở sau cửa, cần ngăn cản không đơn thuần là sợ hãi bọn người muốn mưu sát con mình, còn chính là muốn chống cự cảm giác đói bụng mãnh liệt trong bụng lúc này.
Mà di động của cô đã hết pin, lúc trước đến đây quá vội vàng, thậm chí ngay cả sạc điện thoại cũng chưa mang!
Nhưng mà, giờ này khắc này cô không hề dám ra ngoài tìm đồ nạp điện thoại, bởi vì cô sợ hãi, sợ hãi Đổng Hưng Á cái tên tiểu nhân giỏi bày mưu tính kế tường tận này! Không thể dùng hoa hồng làm sảy mất đứa con trong bụng cô, anh ta nhất định sẽ nghĩ ra cái phương thức khác càng thêm tàn nhẫn mà đối đãi cô.
"Cốc cốc cốc" tiếng đập cửa vang lên, là tiếng người giúp việc, "Phu nhân, người đều đã một ngày không ăn cơm, thân thể thật sự chịu được sao?" Đây cũng không biết là lần gõ cửa thứ mấy rồi.
Hạ Nhất Nhiễm dựa vào cửa, sợ tới mức thân hình mạnh run lên...