"Đổng Hưng Á mày không nên quá đáng!" Đổng lão phu nhân tức đến nỗi phổi đều sắp nổ tung, một đôi mắt mờ đục u ám nháy mắt lấp kín tơ máu phẫn nộ.
"Tốt thôi, bà đã không đồng ý vậy thì chúng ta cùng ngồi yên chờ xem tập đoàn Hưng Á phá sản thế nào?" Cười ha ha vài tiếng, Đổng Hưng Á làm bộ muốn đi.
"Đợi một chút! Chúng ta bàn lại chút đi!" Đổng lão phu nhân quả nhiên không bình tĩnh rồi.
"Không có gì tốt để bàn cả, muốn bà cùng cùng Đổng Hưng Diễn giao ra một nửa cổ phần công ty hai người đang giữ, bằng không, chúng ta chờ xem tập đoàn Hưng Á phá sản đi. Chọn cái nào, không cần tôi nhắc nhở Đổng lão phu nhân người đi." Nụ cười lạnh lùng, hiện lên khóe miệng của anh ta.
Hừ, đây chỉ mới là mới bắt đầu thêm chút lửa thôi, nghĩ lại bọn họ lúc trước là đối xử với anh ta thế nào.
Ép anh ta không thể không lựa chọn giả chết, vừa trốn liền trốn tránh nhiều năm như thế.
Lần này trở về, anh ta muốn đem những thứ bọn họ nợ mình, từng chút từng chút, đòi lại hết!
"Được, một nửa cổ phần công ty thì một nửa cổ phần công ty." Đổng lão phu nhân cắn răng đồng ý, trong hốc mắt sắp muốn phun máu ra tới.
Bà ta thật hận! Đây là tâm huyết nửa đời của bà ta!
Tâm huyết bà ta nửa đời người cố gắng mới có được, bị câu nói đầu tiên của Đổng Hưng Á chặt bỏ một nửa, làm sao có thể cam tâm.
Nhưng mà tình hình lúc này, bà ta chỉ có thể nhượng bộ.
"Tốt lắm, vậy thì mời lão phu nhân ký vào phần văn kiện này đi." Đổng Hưng Á như thân sĩ từ cặp tùy thân của chính mình mang theo móc ra một phần văn kiện, đưa tới trước mặt đổng lão phu nhân, thậm chí tốt bụng đến bút đều đã đã chuẩn bị tốt rồi.
Đổng lão phu nhân nhận hết nhục nhã, ngay cả ngón tay đều đã run rẩy lên.
Tốt lắm, thằng khốn này từ sớm liền tính kế tốt muốn tới nhục nhã bà ta mà.
Thật không nghĩ tới, hai năm không gặp, một người đàn ông có thể lột xác trở nên đáng sợ như vậy, lần này xuất viện, bà ta phải mau tìm được cách tốt xử lý, nếu không, sợ là tâm huyết cả đời mình góp đi vào cũng không đủ, còn có thể rơi vào kết cục chết không tử tế.
"Còn có phần văn kiện này của anh, anh cả." Đổng Hưng Á cười đem một phần văn kiện khác đưa cho Đổng Hưng Diễn, khóe mắt tươi cười, âm ngoan độc ác.
Là lúc anh ta trả lại, những kẻ dã tâm bừng bừng muốn chiếm đoạt tài sản của anh ta, các người chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Trái ngược với Đổng lão phu nhân kích động, Đổng Hưng Diễn thái độ tương đối có vẻ bình tĩnh, vươn tay tiếp nhận văn kiện Đổng Hưng Á đưa cho mình, nhàn nhạt nhìn lướt qua, liền roẹt roẹt ký xuống tên mình. Rồi mới vứt văn kiện trả lại cho Đổng Hưng Á.
"Còn có việc gì không, nếu không có chuyện gì, mời đi cho, đừng quấy rầy mẹ tôi nghỉ ngơi." Đổng Hưng Diễn đã bày ra vẻ tiễn khách.
Đổng Hưng Á cũng không tiếp tục gây sự, nhún vai, cười xoay người rời đi.
Hạ Nhất Nhiễm từ đầu đến cuối giống như một người qua đường đi theo phía sau anh ta. Không chút để ý, chỉ là xem náo nhiệt thôi.
Nhưng mà vừa từ phòng bệnh đi ra, Đổng Hưng Á tay liền không yên phận đặt lên eo Hạ Nhất Nhiễm, đem Hạ Nhất Nhiễm thân thể mềm mại hướng trong lòng mình kéo vào.
"Thế nào, vừa rồi náo nhiệt xem vui vẻ lắm phải không?" Đổng Hưng Á mặt, để sát vào mặt Hạ Nhất Nhiễm, đến hô hấp đều đã đều phun ra trên mặt của cô, ngữ khí ái muội, thật giống như vừa rồi anh ta làm toàn bộ đều là muốn có được một nụ cười của hồng nhan vậy.
"Anh buông tôi ra!" Hạ Nhất Nhiễm mãnh liệt giãy giụa. Ngoại trừ anh Hạo Nam, người nào cũng không có thể đụng chạm cô như vậy, cô chán ghét người đàn ông khác đụng chạm mình.
Đổng Hưng Á quả nhiên buông tay mình ra, giơ lên cao lên đỉnh đầu, bày ra tư thế đầu hàng.
"Được được được, nếu phu nhân của tôi không cho tôi động em, tôi đây liền không động đến em. Còn nữa, phu nhân trong bụng đang mang một bảo bối khác của tôi, cũng không thể xảy ra sai lầm." Đổng Hưng Á tầm mắt, giống tia X quang tại trên bụng Hạ Nhất Nhiễm đảo qua, Hạ Nhất Nhiễm giật nảy mình rùng mình một cái, rồi mới mạnh mẽ ôm chặt bụng mình.
"Anh đừng có ý đồ gì với baby của tôi." Bản năng người mẹ bạo phát, lúc này Hạ Nhất Nhiễm xem ra càng như là con gà chọi.
Đổng Hưng Á cười lên ha hả, "Phu nhân em nói cái gì vậy, tôi sao lại gây bất lợi cho con của mình đây."
Hạ Nhất Nhiễm mặc kệ anh ta, không biết người đàn ông này lại là muốn giở trò quỷ gì, dứt khoát xoay người rời đi.
"Vẫn lại là lần đầu tiên biết, có người đàn ông đội nón xanh lại vẫn đội vui vẻ như thế." Lạnh lùng hừ ra một câu này, cái người này lại là muốn làm gì đây.
"Victor, đưa phu nhân về nhà cũ, tôi còn muốn về công ty xử lý một số chuyện." Giống như không có nghe đến lời Hạ Nhất Nhiễm khiêu khích, Đổng Hưng Á ngoắc trợ lý chính mình kêu đến.
Hạ Nhất Nhiễm chính là lại một lần nữa như là một tù nhân bị áp giải đến nhà cũ. Cô cũng không nghĩ đến chuyện muốn chạy, một ngày không thể chính thức lấy được quyền nuôi dưỡng Nini, cô liền một ngày không đi.
Đổng lão phu nhân nằm viện, Đổng Hưng Diễn cùng đi, mà Đổng Hưng Á lại về công ty xử lý công việc, lúc này Đổng trạch to như vậy, trừ bỏ có một vài người giúp việc trong nhà, chính là trợ lý cùng vệ sĩ của Đổng Hưng Á canh giữ ở cửa rồi.
Cô nhớ anh Hạo Nam, thừa dịp Đổng Hưng Á không có ở đây, vừa vặn có thể gọi một cú điện thoại cho anh Hạo Nam. Hạ Nhất Nhiễm giống như kẻ trộm rón ra rón rén chạy đến ban công, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho anh Hạo Nam.
...
Sùng Xuyên, tầng cao nhất cao ốc Đế Cảnh, Đường Hạo Nam tức giận đem toàn bộ văn kiện trước mặt đều đã hất xuống đất.
"Bọn họ ở đâu ra tìm được vốn đầu tư từ Mỹ đổ vào!"
"Hiện tại hoài nghi là Đổng Hưng Á mất tích hai năm qua tại Mỹ khác giang sơn, Hưng Á hiện tại với anh ta mà nói đã là đã vô dụng, nhưng mà tại sao anh ta muốn cứu vớt Hưng Á, tôi cũng không phải cực kỳ hiểu được." Hứa Thành tính tình tốt ngồi xổm xuống, đem những văn kiện bị Đường Hạo Nam hất xuống đất các loại từng cái sắp xếp gọn gàng.
Từ khi Hạ Nhất Nhiễm đi theo Đổng Hưng Á về Singapore, Đường Hạo Nam tính tình giống như là phụ nữ đến tháng luôn không ổn định, cả ngày hôm nay, không phải vỗ bàn chính là gặp thứ gì ném thứ đó.
Cả phòng làm việc đều bị áp suất thấp bao phủ, đến em gái bình thường bưng trà đưa nước cũng không dám đi tới.
Cũng không thể trách người ta, đại tổng giám đốc Đường Hạo Nam chúng ta, buổi sáng hôm nay đã bắt pha lại bảy tách coffee rồi.
Không phải ghét bỏ tách này quá đặc, chính là ghét bỏ tách kia quá nhạt, một hồi muốn uống cà phê xay, một hồi lại muốn uống cà phê hòa tan, lý do càng làm cho Hứa Thành cảm thấy được kỳ mới lại, chính là Đường tổng kính yêu của chúng ta vậy mà ghét bỏ cà phê thượng không có bọt.
Nói tóm lại, chính là Đường tổng hôm nay tính tình thật sự thật không tốt, dù là một người nào, đều đã không muốn trêu chọc anh.
"Cậu nói Hạ Nhất Nhiễm ở bên kia sống thế nào rồi." Giận đến có chút đau đầu, một bên xoa xoa huyệt Thái Dương, một bên như quả cầu da bị xì hơi một dạng mỏi mệt tựa lưng vào ghế ngồi.
"Cái này..." Lúc Hứa Thành đang ở khó xử, di động Đường Hạo Nam bỗng nhiên vang lên, Hứa Thành vội vàng đi với tay cầm xem.
Cũng không biết là quỷ xui xẻo nào, lúc này gọi điện thoại đến, không phải đưa đầu vào họng súng sao?
Cầm lên vừa thấy, anh ta vui mừng kích động phát hiện người gọi điện thoại tới, đúng là thuốc giải hạ hỏa khẩn cấp hiện giờ cho Đường tổng nhà anh ta.
Trong nháy mắt, giống như bầu trờ bị mây mờ che phủ liền trở nên sáng tỏ, đến ngay cả Hứa Thành tâm tình cũng trở nên tốt lên theo. Lập tức bấm nút nghe, để điện thoại đến trong tay Đường Hạo Nam.
Đường Hạo Nam cũng không có mở to mắt xem, càng không có chú ý tới vẻ mặt Hứa Thành giờ này khắc này giống như thấy được cứu tinh, tâm tình buồn bực không có được giảm bớt, cho nên tiếp nhận điện thoại Hứa Thành chuyển đến, liền là một tiếng gầm thét.
"Làm gì hả?!"
Hạ Nhất Nhiễm bị hoảng sợ, di động trong tay đều đã suýt nữa rơi đến trên mặt đất, vội vàng cầm, nhìn kỹ số máy lần nữa.
Là số của Đường Hạo Nam, không sai nha, tại sao cô có cảm giác là đang gọi điện thoại cho đại ca Xã Hội Đen vậy.
"Anh Hạo Nam... Anh... Anh xảy ra chuyện gì?" Người nào trêu chọc anh ấy sao? Nghe cú điện thoại lửa giận đều đã lớn như vậy.
Giọng nữ ôn nhu quen thuộc từ trong loa điện thoại truyền ra tới, Đường Hạo Nam mạnh mẽ mở mắt. Không thể tin nhìn thoáng qua di động trong tay, hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Thành liếc mắt một cái.
Rồi sau đó lại dùng ngón trỏ hung hăng chỉ chỉ anh ta.
Ý tứ là, tiểu tử cậu coi chừng tôi đấy.
Hạ Nhất Nhiễm điện thoại cũng không nói cho anh một tiếng.
"Không có, anh vừa rồi đang bận, cho nên không có xem, không biết là ai gọi điện thoại tới." Vừa rồi lại vẫn mây đen dầy đặc mặt, nháy mắt mây bay sương tan, ngàn dặm không mây, đến ngay cả giọng điệu nói chuyện đều đã trở nên ôn nhu hẳn lên, Hứa Thành đứng ở phía sau Đường Hạo Nam, nhịn không được bĩu môi.
Thật đúng là đãi ngộ khác biệt mà.
"Xảy ra chuyện gì? Là có người chọc giận anh không vui sao?" Cô vẫn lại là lo lắng, chính mình không có ở bên người anh Hạo Nam, liền sợ anh một chút nhíu mày mà chính mình bất lực.
"Uh"m... Chúng ta bây giờ hoài nghi Đổng Hưng Á tại Mỹ có công ty riêng, chuyện này đang điều tra, anh nghĩ đến mọi chuyện giải quyết không xong liền không gặp được em, tâm tình tự nhiên liền không tốt rồi. Nhiễm Nhiễm, anh rất nhớ em." Đường Hạo Nam nói đúng tình đúng lý. Hạ Nhất Nhiễm ngăn cách qua điện thoại đều đã đỏ mặt.
"Anh ta hôm nay cùng Đổng lão phu nhân có đề cập tới, anh ta quả thật là có công ty riêng. Nhưng mà cụ thể là công ty nào em còn không biết, đợi lúc Hưng Á nhận được nguồn đầu tư, liền biết là công ty nào rồi."
"Đúng rồi, trước đây người tung tin tức anh mắc bệnh AIDS đã điều tra ra, chính là Đổng Hưng Á sắp xếp không sai." Đường Hạo Nam nói xong, hàm răng đều sắp bị chính mình cắn rồi. Trên đời này sao lại có nhiều người vô sỉ như thế như này, ban đầu là Đồng Y Mộng, giờ lại đến là Đổng Hưng Á.
Chẳng qua may mà, so với lúc bị Đồng Y Mộng cản trở trước kia, tình cảm của hai người bọn họ còn vững chắc hơn nhiều.
"Vậy anh tính toán làm sao đây?" Hạ Nhất Nhiễm xiết chặt mày,
"Anh đã tìm luật sư tốt nhất đâm đơn kiện, biện pháp tốt nhất đương nhiên vẫn lại là đi theo trình tự pháp luật. Đổng Hưng Á nếu như về nước xử lý kiện cáo mà nói, em có thể đi theo bên cạnh anh ta trở về hay không? Nhiễm Nhiễm, anh thật sự rất muốn rất muốn nhìn thấy em rồi."
Thuỷ tinh công nghiệp trải qua trăm lần biến đổi mới trở nên cứng rắn, nếu bạn không từng trải qua bạn nhất định không thể lĩnh hội đầy đủ, Hạ Nhất Nhiễm chỉ cảm thấy chính mình xương cốt toàn thân đều đã cứng rắn rồi.
"Em cũng rất muốn..."
"Em tại cùng ai gọi điện thoại?" Một âm thanh lạnh như băng ở phía sau Hạ Nhất Nhiễm đột ngột vang lên, người đàn ông từ phía sau đưa tay theo sau lưng của cô duỗi tới, bàn tay ấm áp nặng nề vỗ vào trên bờ vai cô.
"A!" Bất ngờ không phòng ngự tiếng khiến Hạ Nhất Nhiễm sợ tới mức hét lên một tiếng.
"Xảy ra chuyện gì? Nhiễm Nhiễm?" Đường Hạo Nam ở đầu bên kia lo lắng hỏi, cảm giác này quả thực là bóp tim gãi phổi.