Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Chương 157: Anh chỉ nghĩ muốn cho các người một cái nhà




Rất không dễ dàng có thể cùng cô thân cận như vậy, Đường Hạo Nam làm sao chịu buông cô ra, cái hôn này so với vừa rồi vẫn còn cuồng dã, thâm sâu hơn.Hai chân ngâm ở trong nước nóng ấm áp, đầu cô bị tay anh giữ chặt, đôi má bị anh giữ lấy, hơi thở nóng bức của người đàn ông bao vây lấy cô, cái lưỡi nóng rực làm càn quấn chính mình, khuấy đảo, cắn mút, câu quấn...Hạ Nhất Nhiễm có phần ngây ra, lý trí lạnh lùng cứng rắn chống cự không được thế công cuồng dã của người đàn ông, thân thể càng ngày càng mềm lại, không chút sức lực dựa vào trong lòng anh.Bàn tay to lớn của người đàn ông bắt đầu không yên phận, dần dần đi tới trước bộ ngực cô, theo vạt áo ngủ dò xét đi vào, khoảnh khắc chạm vào dao thịt, Hạ Nhất Nhiễm như bị điện giật!"Ưm... Không...!" Lý trí cũng khôi phục không ít, hai tay dùng lực mới từ trong ngực anh đẩy ra, lúc buông ra, hai người đều thở hồng hộc.Cô nghiêm mặt, đầy tức giận, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp kia lại vẫn nhiễm lên tình triều say mê, hai gò má ửng hồng, một đôi môi đỏ mọng sưng lên mà kiều diễm ướt át, bởi vì thở hổn hển, ngực lại phập phồng lên xuống.Người đàn ông bị tình dục thấm nhuộm con ngươi đen, nồng liệt giống vòng xoáy, hơi thở nóng bỏng nặng nề đốt sáng phả lên gương mặt hai người đang mặt đối mặt.Lúc trước những đêm triền miên như vậy không nhiều lắm nhưng mà cũng không ít, giờ phút này trong đầu cả hai đều đang loé lên hình ảnh kia, đối mặt anh, Hạ Nhất Nhiễm có chút xấu hổ.Đường Hạo Nam không nói được một lời, gắt gao nhìn chằm chằm cô, anh cả đời này, người phụ nữ duy nhất, người vợ duy nhất, bà xã duy nhất...Vươn tay liền muốn xoa gương mặt cô, Hạ Nhất Nhiễm vội vàng trái né."Đường Hạo Nam! Thật đủ rồi! Anh còn như vậy, đừng nói ở chung một phòng nữa, tôi lập tức chuyển đi!" Cô tức giận nói, không muốn thỏa hiệp, cho dù, trên thân thể có phản ứng.Có lẽ, kia là bản năng của con người đang nổi loạn đi, bản năng dục vọng thân thể.Hạ Nhất Nhiễm cô tuy đã ba mươi hai tuổi, nhưng không tính già, cũng là người phụ nữ bình thường, đương nhiên có nhu cầu sinh lý.Nhưng đối mặt người đàn ông khác, tại sao...Mấy năm nay, vẫn chỉ có một người đàn ông là anh!"Được được được, anh không đùa em nữa!" Anh vội vã nói, sợ cô thực sự tức giận chuyển đi, kỳ thật liền tính cô thực sự muốn đi, anh cũng hết cách với cô, không có khả năng thực sự đối phó công ty cô.Vội vàng ngồi xổm xuống, bàn tay to lại cho vào nước, cầm chân của cô, Hạ Nhất Nhiễm theo bản năng muốn rụt chân lại, bị anh bắt được, tay bắt đầu dùng lực cầm bàn chân cô massage, không ngứa, ngược lại toàn thân thoải mái.Cô cúi thấp đầu, nhìn Đường Hạo Nam ngồi xổm kia, vì chính mình rửa chân massage, người đàn ông này, sớm không phải Đường Hạo nam tự cao tự đại, xem cô không bằng giẻ rách lúc trước rồi.Không nói gì, liền vẫn không nhúc nhích tùy ý anh giúp bản thân rửa chân, vẫn đang cố gắng bảo trì một lòng lạnh lùng cứng rắn, không muốn mềm lòng với anh.Sáu năm trước, cô từng chờ mong qua, cuối cùng, thất vọng triệt để.Bây giờ, cô đã sớm rút ra bài học xương máu kia, làm sao có khả năng lại dễ dàng thổ lộ tình cảm, không có hy vọng liền không có thất vọng.Cầm khăn mặt, giúp cô lau chân, nhìn cô đỏ bừng hai chân, chạm vào bàn chân là ấm áp, anh mỉm cười, "Sau này mỗi ngày đều phải ngâm chân!"Cô không nói chuyện, rút chân về, xỏ dép lê bằng bông vải, đi đến bên giường, "Sofa rất lớn, anh đêm nay ngủ sofa đi, tôi ngủ cũng được." Cô lãnh đạm nói.Đường Hạo Nam sắc mặt khẽ biến đổi, không lên tiếng, đi đổ nước.Hạ Nhất Nhiễm còn chưa ngủ, ngồi ở bên giường, đợi quyết định của anh.Đường Hạo Nam đi ra, lập tức đi đến bên giường, "Anh nói rồi không ép buộc em, nhất định sẽ không bức ép em, ngoan ngoãn nằm xuống cho anh!""Không được! Tôi không muốn cùng giường chung gối với anh!""Sao vậy? Sợ chính mình cầm lòng không được, chủ động làm cái gì với anh sao?" Đường Hạo Nam liếc cô, cười hỏi."Anh đối chính mình cũng quá tự tin rồi! A..." Mới vừa hét lên, đã bị anh ôm lấy, vứt ở trên giường, lập tức, anh đè ép lên, bá đạo lật người, đem cô ôm vào trong ngực, kéo chăn lên, đắp cho cả hai!"Đừng lộn xộn, đi ngủ! Nếu không... Nhiễm Nhiễm, em cũng biết sự lợi hại của anh..." Đường Hạo Nam ôm chặt cô, dán tại bên tai cô, tà tứ nói.Ý tứ của anh là, cô nếu cô lại lộn xộn, anh liền thực đem cô ăn sạch!Cô từ từ nhắm hai mắt, cố gắng để cho chính mình bình tĩnh, trong phòng đèn tối sầm, anh gắt gao ôm cô, không chịu buông ra nửa phần.Lần trước tại nước Pháp, mặc dù có lăn giường qua một đêm, nhưng mà, cô lúc ấy là mất đi lý trí, mà anh cũng không thể an tĩnh ôm cô ngủ như thế."Nhiễm Nhiễm... Anh chỉ muốn cho các người một cái nhà, cho em có nơi dựa vào, anh biết, em không cần dựa vào anh, đối với anh cũng không có cảm giác nơi muốn trở về..." Anh nhẹ giọng nói, nước mắt tùy ý rơi xuống, không có ngọn đèn, cô nhìn không tới."Anh biết, anh như vậy cực kỳ ích kỷ, nhưng mà, em ngoại trừ anh, không phải cũng không có lựa chọn nào tốt hơn, không phải sao? Tại sao không thể lại bên nhau, chẳng sợ để cho anh dùng nửa đời sau chuộc tội, em có thể không thích anh, để cho anh yêu em là đủ rồi..."Anh đã hèn mọn hạ mình đến không bằng hạt cát, dù cho biết cô không thích anh, vẫn còn muốn yêu thương chăm sóc cô, không cầu báo đáp.Hạ Nhất Nhiễm lòng thắt lại, vứt lại toàn bộ chuyện trước kia, đơn thuần làm một người phụ nữ, cô là bị người đàn ông này làm cảm động rồi.Cô không nói được một lời, Đường Hạo Nam nâng tay đỡ lấy đầu cô, trên trán cô, nhẹ nhàng mà hôn xuống."Bà xã, ngủ ngon..." Anh nhẹ giọng nói, hai chữ "Bà xã" này, đâm vào tim anh.Hạ Nhất Nhiễm cười khổ, có nước mắt ấm áp lén lút rơi xuống, cô xoay người đi, Đường Hạo Nam ở phía sau cô, đem cô ôm chặt thêm, đây là tư thế trước kia cô thích nhất...Cực kỳ ấm áp, sau lưng dán vào trong ngực anh, có cảm giác được bảo vệ, có cảm giác dựa vào, cực kỳ kiên định.Đường Hạo Nam cũng một dạng, ôm lấy cô, nhắm mắt lại, cảm giác toàn bộ thế giới đều là an bình, đã không có hoảng hốt cùng bất an, không có ác mộng, không có mất ngủ......Sáng sớm tỉnh lại, cô còn chưa thức dậy, anh chống khuỷu tay, an tĩnh nhìn khuôn mặt xinh đẹp lúc ngủ của cô, cẩn thận chăm chú nhìn, cảm giác tốt đẹp có phần không chân thực."Chào buổi sáng... Bà xã..." Anh nhẹ giọng nói, ở trên gương mặt cô hôn một cái, rồi mới, lén lút, nhẹ tay nhẹ chân đứng dậy.Sau khi Hạ Nhất Nhiễm cùng hai đứa nhỏ thức dậy, Đường Hạo Nam đã làm xong bữa sáng."Tiên sinh, nấu cơm loại chuyện này, giao cho chúng tôi là được rồi, người sao lại luôn tự mình xuống bếp chứ?" Dì Mai giúp việc thật sự lúng túng, nghĩ thầm có phải tay nghề nấu nướng của chính mình không tốt hay không, chủ nhà mới không vừa lòng tự mình nấu, nhịn không được hỏi.Đường Hạo Nam lại nở nụ cười, "Tôi thích tự mình nấu cơm cho phu nhân và mấy đứa nhỏ nhà mình sau này một ngày ba bữa đều do tôi làm, các người phụ trách giúp tôi mua đồ ăn, trông chừng bọn nhỏ, dọn dẹp vệ sinh là đủ rồi, đúng rồi, quần áo của chúng tôi cũng không cần các người giặt!"Anh ôn hòa cười nói, đối đãi người hầu không một chút hung hăng.Dì Mai chỉ thấy Đường Hạo Nam vừa xem thực đơn trong di động, vừa cắt quả bơ ra, anh xem thực đơn chuẩn bị làm sandwich bơ.Lúc Hạ Nhất Nhiễm mang theo hai đứa nhỏ xuống lầu, Đường Hạo Nam đã chuẩn bị tốt bữa sáng.Trên bàn cơm phong cách Châu Âu ấm áp, bữa sáng phong phú màu sắc bắt mắt."Oa... Thật đẹp!" Nini nhìn trên bàn đặt đầy món ăn, chuối tiêu, anh đào trang trí thành hình siêu nhân, cô bé kích động vỗ tay nói, "Còn có kitty! Hello... Kitty!"Nini nhìn bữa sáng bên cạnh được trang trí thành hình mèo Kitty, ngây ngô hướng nó chào hỏi.Hạ Nhất Nhiễm cũng sợ ngây người, kinh ngạc nhìn về phía Đường Hạo Nam, "Anh mua hay là chính mình làm?" Anh lại vẫn mặc tạp dề nha."Đương nhiên chính mình làm! William, này là của con, bánh mì siêu nhân!" Đường Hạo Nam đem trứng ốp lếp, có lạp xưởng nhỏ, còn có sandwich hình tròn cùng dưa chuột cà chua, chén đĩa đặt ở trước mặt William, cưng chiều nói.Hạ Nhất Nhiễm thực không ngờ anh sẽ dụng tâm làm bữa sáng cho bọn nhỏ như thế, cô cho tới bây giờ chưa làm cho Nini bữa sáng đáng yêu như thế, xem ra rất đáng yêu, có thể kích thích bọn nhỏ tích cực ăn điểm tâm, mà còn để làm ra được bữa sáng này khẳng định tốn không ít tinh lực cùng thời gian."Oa... Mẹ trứng ốp lếp là hình trái tim kìa!" Nini nhìn đến bữa sáng trước mặt mẹ, trứng ốp lếp hình trái tim, mặt trên dùng salad cùng sốt cà chua vẽ thành một cái mỉm cười!Hạ Nhất Nhiễm cũng thấy được, nhìn đến mặt cười kia, chính mình cũng cười theo."Đều nhanh ăn đi!" Anh trầm giọng ra lệnh, chính mình đi phòng bếp.Mẹ con ba người, vùi đầu ăn bữa sáng.Hai đứa nhỏ đem thức ăn trong đĩa ăn sạch sẽ, Đường Hạo Nam đi ra, đem bình sữa đưa cho hai đứa nhỏ.Chỉ chốc lát, bưng một ly thuốc đậm thuốc Đông y đi ra, đặt ở trước mặt cô, Hạ Nhất Nhiễm nhíu mi, hai đứa nhỏ bị hương vị này dọa chạy."Cậu bảo anh nấu?" Hạ Nhất Nhiễm bưng thuốc Đông y nóng hôi hổi, cúi đầu hỏi.Đường Hạo Nam ngồi ở đối diện, chính đang ăn bữa sáng, trong đĩa của anh đều là thịt nguội thừa."Ừ!" Anh nói dối trả lời, Hạ Nhất Nhiễm nhìn Đường Hạo Nam từ nhỏ đến lớn coi như là sống an nhàn sung sướng chính đang ăn đồ thừa của bữa sáng, không khỏi nhíu mày.Anh bây giờ còn thật sự là, không câu nệ tiểu tiết.Ai biết anh sẽ kiên trì như vậy bao lâu đây...William lần đầu tiên về trong nước, đây cũng là quê hương của cậu bé, Hạ Nhất Nhiễm tính toán mang hai đứa nhỏ ra ngoài đi dạo, Đường Hạo Nam tích cực theo sát, phụ trách lái xe!Trước tiên liền chuẩn bị tốt một chiếc SUV, đã không còn lái mấy chiếc xe thể thao màu đỏ bắt mắt, mà là màu tối trầm ổn, phía sau có ba ghế, trái phải hai bên đều trang bị ghế trẻ em, Đại Hoàng ngồi ở giữa, Hạ Nhất Nhiễm ngồi bên cạnh ghế lái.William vẫn nhìn ngoài cửa sổ, không nói được một lời, Nini một đường hát vang, liền không yên tĩnh quá.Đến chỗ công viên Bác Viên vùng ngoại thành, phần lớn là mẹ con ba người đang chơi đùa, Đường Hạo Nam ngồi một bên trông chừng.Cuối thu không khí mát mẻ, trên thảm cỏ xanh, ba mẹ con mặc áo lông đang đùa giỡn, Đại Hoàng cũng cùng ở bên cạnh, toét miệng nhìn.Đường Hạo Nam nhịn không được cầm lấy máy chụp ảnh bên cạnh, chụp ảnh cho bọn họ.Hạ Nhất Nhiễm khát, đã đi tới, Đường Hạo Nam vội vàng đem cốc giữ nhiệt đưa cho cô.Cô ở bên cạnh anh ngồi xuống, uống nước, nhìn bọn nhỏ cách đó không xa, "William thân thể hiện tại như thế nào?"Vấn đề nói ra, anh cảm thấy được chính mình có phần mất hứng."Rất tốt, ít phải uống thuốc, đã làm phẫu thuật ghép gan, hiện tại bình thường." Hạ Nhất Nhiễm trầm giọng nói."Tại sao không tới tìm anh? Anh nghe nói cấy ghép gan của người thân càng tốt hơn..." Anh nói khẽ, âm thầm thở dài."Đường Hạo Nam, anh không phải biết rõ còn cố hỏi những lời vô nghĩa này sao?!" Cô châm chọc nói, lúc đó, đối với anh có hiểu lầm, làm sao có khả năng về nước tìm đến anh?!"William trong lòng kỳ thật biết anh là cha thằng bé, nhưng mà, nó không tiếp nhận anh..." Anh lại nói, Hạ Nhất Nhiễm nghiêng đầu trừng mắt nhìn anh."Đường Hạo Nam, anh có thấy bản thân quá tham lam rồi không?" Hạ Nhất Nhiễm tức giận hỏi.Lúc này, một trái bóng đột nhiên bay tới, Đường Hạo Nam kinh hãi, nhanh chóng đứng dậy, vọt tới, khi trái bóng muốn nện vào William, một cước đá văng ra, chỉ thấy có một nhà ba người ở phía nam cách đó không xa, trái bóng là của bọn họ.Đường Hạo Nam liếc mắt một cái đã nhận ra bọn họ, vẻ mặt không vui.