Cho dù đối Đường Hạo Nam lòng như hồ nước tĩnh lặng, nhìn một người đàn ông cao lớn như anh đột nhiên ngã xuống đất, Hạ Nhất Nhiễm vẫn lại là bị kinh sợ tại chỗ.
Anh đang tốt đẹp, tại sao lại đột nhiên té xỉu rồi?
Sắc mặt tái nhợt, không có chút huyết sắc, xem ra không giống như là giả vờ.
Cô cũng không tiến lên đỡ anh dậy, chỉ là nhìn về phía vệ sĩ bên cạnh, "Giúp anh ta gọi 120 đi!"
Ra lệnh cho vệ sĩ một câu, cô liền đi, không nhìn Đường Hạo Nam té trên mặt đất liếc mắt một cái.
Hạ Khả San cách đó không xa, kinh ngạc nhìn một màn này, không nghĩ tới Hạ Nhất Nhiễm chính là phản ứng như thế.
"Chị..." Hạ Nhất Nhiễm đến gần khi đó, cô giống ngày đầu tiên biết được chị mình, vẻ mặt nghi hoặc, nhẹ giọng kêu hô.
"San San, đừng có lộ ra vẻ mặt kỳ quái như thế, sau này mặc kệ anh ta như thế nào, đều đã không có bất kỳ quan hệ gì với chị rồi." Hạ Nhất Nhiễm bình tĩnh nhìn Hạ Khả San, "Chị có thể cho người ta giúp anh ta gọi 120, cũng đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ anh ta lắm rồi." Cô lại bổ sung câu.
Hạ Khả San hoàn hồn, "Em thật không nghĩ tới lại có một ngày như thế, còn tưởng rằng chị sẽ vẫn một lòng với anh ta."
Cô cảm khái, nhìn Hạ Nhất Nhiễm cùng Đường Hạo Nam, cô mới hiểu được, cái gì kêu, thế sự xoay chuyển.
"Chị dù nhìn đến anh ta té xỉu, đều không chút cảm xúc... Chị, Đường Hạo Nam mấy năm nay kỳ thật không cùng Đồng Y Mộng bên nhau!" Hạ Khả San lại nói thêm, cách đó không xa có xe cứu thương đã chạy đến.
"San San, em nếu còn lại nhắc đến anh ta, chị sẽ tức giận đấy!" Hạ Nhất Nhiễm nghiêm túc nói, Hạ Khả San le lưỡi, nào dám trêu chọc cô.
"Đừng nữa nhắc đến anh ta nữa, chị đã tái hôn rồi! Hiện tại chị là Đổng phu nhân, không phải con rối Đường phu nhân năm đó rồi!" Hạ Nhất Nhiễm xem ra không có vẻ gì là không vui, không có khả năng thực nổi giận cùng Hạ Khả San.
"Em biết rõ, sau này không đề cập tới nữa. Lần này chị trở về, có phải muốn trả thù người phụ nữ họ Cố kia hay không?!" Hạ Khả San đối với Cố Tú Vân, đến tiếng "Mẹ" cũng không nguyện gọi, chuyện giữa cô và Cố Tú Vân, rồi chuyện bà ta cùng người tình của mình đã là những gì, Lục Ngộ Hàn đều đã nhắc đến với cô.
Trong lòng cô cũng hận Cố Tú Vân.
"Chị muốn đem công ty Hạ gia chúng ta đoạt lại, đó từng là tâm huyết cả đời của cha, cũng là vì cha trút cơn giận! Chị chưa từng quên cha là bị người đàn bà họ Cố kia làm cho tức chết, trước kia là chị không có năng lực theo chân bọn họ đấu, hiện tại, chị có năng lực cùng thực lực rồi! San San, chị hi vọng em có thể hiểu cho chị, người đàn bà ác độc như Cố Tú Vân, là không đáng để em quan tâm vì bà ta." Hạ Nhất Nhiễm đem lời cảnh báo nói ra trước, cũng là tôn trọng Hạ Khả San.
Dù sao người cô đối phó cũng là mẹ ruột của em gái mình.
"Công ty là tài sản thuộc về Hạ gia chúng ta, đương nhiên phải đoạt lại! Chị, Em ủng hộ chị! Em yêu cha hơn bà ta... Chị, kỳ thật cha ông ấy cũng rất đau lòng vì chị, tuy mặt ngoài nghiêm khắc như vậy, nhưng đồ tốt nhất trong nhà, ông ấy đều muốn để giành cho chị, luôn bí mật trách mắng em, không cho em ức hiếp chị..."
"Ông ấy càng là như vậy, em càng ghen tị với chị!" Hạ Khả San mở rộng cửa lòng nói, Hạ Nhất Nhiễm lôi kéo cô, lại vào quán cà phê.
Nini chính đang ăn bánh ngọt, nha đầu nhỏ miệng đầy bơ, "Bảo bối, cái chú vừa rồi có làm gì con không?"
Hạ Nhất Nhiễm vươn tay ôm lấy con gái, lo lắng hỏi.
"Mami, vừa nãy con muốn qua đường, bị cái chú đẹp trai đó ngăn cản, chú ấy nói, trẻ con không thể chạy loạn." Nini hiếm khi nghiêm túc nói chuyện, một đôi mắt to đen tuyền trong suốt chứa đựng vẻ ngây thơ.
Không phải anh ôm đi Nini?
Hạ Nhất Nhiễm cực kỳ bất ngờ, còn tưởng rằng là Đường Hạo Nam ôm con cô đi.
...
Đường Hạo Nam tại bệnh viện tỉnh lại, bên người một người đều không có, hỏi qua y tá, nói là 120 đưa anh tới, không ai ở bên cạnh chăm sóc. Bác sĩ còn không tìm ra nguyên nhân bệnh, anh liền thanh toán tiền thuốc men xuất viện rồi.
Nghĩ đến ở trước mặt cô vậy mà lại té xỉu, Đường Hạo Nam cực kỳ ảo não.
Anh không thích nhất là ở trước mặt cô bày ra một mặt yếu đuối!
Trải qua lần này, cũng chứng minh rồi, cô đối với anh đã không có cảm giác, mà đứa bé, giống như cũng thực không phải của anh.
Một chiếc oto con màu đen ở bên chân dừng lại, lái xe xuống xe, vì anh mở cửa xe.
Hứa Thành gọi điện thoại tới, đã biết đến anh té xỉu qua, hỏi anh nguyên nhân bệnh, anh nói không tìm ra.
Hứa Thành cực kỳ lo lắng, Đường Hạo Nam mấy năm nay vẫn dựa vào thuốc ngủ duy trì giấc ngủ, bác sĩ cũng nói qua, thuốc ngủ tác dụng phụ rất lớn, không có thể sử dụng thời gian dài. Nhưng mà, theo anh ta biết được, Đường Hạo Nam chưa từng ngừng dùng thuốc qua, mà còn, liều thuốc càng lúc càng lớn.
Anh ta cực kỳ lo lắng anh lần này té xỉu là cùng tác dụng phụ thuốc ngủ có quan hệ!
Làm trợ lý đi theo anh làm việc nhiều năm như thế, Hứa Thành nghiễm nhiên thành tri kỷ Đường Hạo Nam, người ngoài có lẽ không hiểu biết anh, nhưng anh ta cái người tri kỷ này rõ ràng nhất trong lòng anh phải chịu đựng đau khổ ra sao.
"Tôi nói không có việc gì liền không việc gì! Singapore bên kia, cậu đã tra xét chưa?" Giọng điệu Đường Hạo Nam nghiêm túc, lộ ra băng lãnh cùng kiên quyết trước kia.
"Tra rồi, cùng kết quả điều tra một dạng, Hạ tổng quả thật tái hôn, sau khi kết hôn hơn nửa năm, sinh con gái. Nếu cảm thấy được kia bé gái là con ngài, chúng ta có thể nghĩ biện pháp làm kiểm tra giám định DNA. Bất quá, nhất định phải được sự đồng ý của người giám hộ, tôi thấy Hạ tổng bên kia chắc sẽ đồng ý!" Hứa Thành trực tiếp nói, sự thật liền là như thế này, anh ta đều đã để cho thuộc hạ đắc lực của mình tự mình đi Singapore, tra xét Đổng gia rồi!
Anh ta cùng Đường Hạo Nam một dạng, mấy năm nay luôn cho là Hạ Nhất Nhiễm khẳng định còn sống, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, cô sẽ tái hôn!
"Vậy con của tôi thì sao?!" Đường Hạo Nam hỏi lại, nhắm mắt lại, trong đầu lại là hình ảnh máu thịt mơ hồ kia.
Kỳ thật, trong tiềm thức, đã sớm cảm thấy được, đứa bé bởi vì tai nạn xe cộ mất rồi, chỉ là lừa mình dối người không nguyện thừa nhận!
"Đường tổng, người nên tiếp nhận hiện thực! Nếu, người vẫn còn yêu Hạ tổng, vậy thì nghĩ biện pháp xoay chuyển lòng của cô ấy đi, không nên sống ở trong hối hận!" Hứa Thành thành tâm khuyên nhủ.
Cô đã không còn thích anh, tại sao anh lại còn phải theo đuổi?
Huống chi, năm đó rõ ràng là cô đẩy Đồng Y Mộng!
...
"Bà nói cái gì?! Hạ Nhất Nhiễm còn sống?!" Đồng Y Mộng đang nghe đến Cố Tú Vân nói xong những lời này, gần như là thét chói tai.
"Không chỉ có còn sống, lại vẫn sống được cực kỳ tốt! Con biết không? Hiện tại cô ta đúng là nữ tổng giám đốc giá trị con người hàng tỉ, chẳng qua cô ta đã tái hôn, lại còn dẫn theo con gái trở về, hẳn không phải là con Đường Hạo Nam!" Cố Tú Vân vừa lo vừa mừng nói.
Lo lắng chính là, Hạ Nhất Nhiễm hiện tại cường đại, thực lực công ty của cô là không thể khinh thường, bà ta lo lắng cô sẽ trả thù bọn họ.
Mừng chính là cô đã tái hôn, Đường Hạo Nam hiện tại chỉ sợ muốn tức chết rồi!
"Tái hôn? Sao có khả năng?! Hạ Nhất Nhiễm làm sao có khả năng tái hôn?!" Đồng Y Mộng đột nhiên nghe được tin tức này, cũng là khó có thể tin, Hạ Nhất Nhiễm yêu Đường Hạo Nam như vậy, làm sao có khả năng gả cho người khác? Trước tiên cảm thấy được là giả.
"Chính xác một trăm phần trăm! Tuy cô ta mạng lớn còn sống, nhưng mà, đứa bé kia khẳng định là đã mất trong tai nạn xe cộ rồi! Đường Hạo Nam lúc trước thấy chết mà không cứu, cô ta khẳng định vẫn hận nó, trở về khẳng định là trả thù! Còn có nhóm người chúng ta... Mộng Mộng, con nói phải làm sao đây? Đường Hạo Nam còn có thể vẫn tin tưởng con hay không?"
"Nếu Hạ Nhất Nhiễm quả thật tái hôn, lại còn sinh con cho người đàn ông khác, lấy Đường Hạo Nam tính tình, khẳng định sẽ hận chết cô ta!" Đồng Y Mộng tức giận cắn răng nói, đầu óc vẫn lại là bình tĩnh, "Cái người phụ nữ này đúng là âm hồn bất tán!"
"Mộng Mộng, chuyện này, chúng ta còn phải bàn bạc kỹ hơn! Nếu Đường Hạo Nam tin tưởng Hạ Nhất Nhiễm, biết được toàn bộ sự thật, đến lúc đó, chúng ta liền... Một Hạ Nhất Nhiễm đã khó đối phó, còn thêm Đường Hạo Nam..." Cố Tú Vân lo lắng trùng trùng, chỉ sợ Đường Hạo Nam tin tưởng Hạ Nhất Nhiễm.
"Sợ cái gì, bọn họ đã bị tôi thành công chia rẽ rồi! Mục đích của tôi đạt được rồi! Nếu bọn họ nghĩ muốn hợp lại, tôi cứ tiếp tục phá gỡ. Hạ Nhất Nhiễm đều đã tái hôn, khẳng định là vì đối Đường Hạo Nam thất vọng cực độ rồi!" Đồng Y Mộng đắc ý nói.
"Mục đích của con là đạt tới, sao còn không đến công ty cha con làm?! Con nha đầu chết tiệt không lương tâm con đấy, ta đời này toàn sinh hai nha đầu vô dụng!" Cố Tú Vân tức giận nói, Hạ Khả San hiện tại cùng bà ta đoạn tuyệt qua lại, Đồng Y Mộng lại là quỷ ích kỷ.
Mà Tần Mục...
Cố Tú Vân mới nhớ tới Tần Mục, dưới lầu truyền đến động tĩnh, bà ta cùng Đồng Y Mộng kết thúc cuộc nói chuyện, mặc áo ngủ, khoác áo choàng ngủ đi xuống.
"Tần tổng, không cần thôi..."
Cố Tú Vân mới đến cầu thang lầu hai, chỉ thấy trên cầu thang, Tần Mục trái ôm phải ấp, đêm nay, hắn mang trở về hai người phụ nữ!
Càng ngày càng quá đáng rồi!
Cố Tú Vân căm tức, hai tay ôm ngực, cường thế chắn ở trước mặt bọn họ, "Hai người các cô, cút ra ngoài cho tôi!"
Bà ta cường thế quát, ngữ khí không tốt, vẻ mặt hung dữ.
Cố Tú Vân ở trước mặt Tần Mục, từ trước đến nay là cường thế, nắm quyền chủ động trong tay, nhưng mà, vài năm nay, từ khi việc làm ăn của Tần Mục càng ngày càng phát triển, bà ta ở trước mặt hắn càng ngày càng không địa vị rồi.
"Tần gia, bà ta là ai vậy? Bảo bọn em cút kìa..." Người phụ nữ bên phải Tần Mục làm nũng hỏi, khinh thường nhìn cố Tú Vân.
"Chị Vân, có phải tôi gần đây không thể thỏa mãn chị, nên chị tức giận hay không? Vậy thì, theo chúng tôi cùng chơi đùa thì thế nào?" Tần Mục vẻ mặt tà ác, hắn so với cố Tú Vân nhỏ tuổi hơn, còn được bảo dưỡng tốt, năm nay gần 50, xem ra giống một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi tuổi.
Cố Tú Vân vài năm nay lại già đi rất nhiều, dĩ nhiên là hoa tàn ít bướm rồi.
Lời Tần mục nói, để cho Cố Tú Vân cảm thấy một trận ghê tởm, "Anh! Tần Mục! Rốt cuộc đêm nay anh có nghe theo tôi hay không?!"
Tần Mục lúc này buông lỏng hai người phủ nữ bên cạnh ra, hướng về phía trước bước lên bậc thang, đi tới trước mặt Cố Tú Vân, lập tức bắt lấy bà ta kéo qua, Cố Tú Vân lảo đảo gần như muốn ngã sấp xuống, "Chị không thể sinh con cho tôi, lại còn muốn ngăn cản tôi tìm người khác? Huống chi, chị cũng không phải nữ chủ nhân nơi này..."
"Tần Mục! Anh... Anh dám tạo phản?!" Cố Tú Vân trơ mắt nhìn Tần Mục lại ôm hai người phụ nữ kia lên lầu, bà ta điên cuồng cào thét, không người để ý bà ta, chỉ chốc lát sau, trên lầu liền truyền đến hoan ái dâm đãng của phụ nữ và đàn ông...
Cố Tú Vân hận đến cắn răng, ngón tay nắm chặt tay vịn cầu thang.
...
Chi nhánh công ty tại Sùng Xuyên đã trang hoàng xong, Hạ Nhất Nhiễm ngồi trong văn phòng tổng giám đốc, đang ở vùi đầu làm việc.
Phương Mặc Ngôn đi vào, đưa cho cô phương án sơ bộ liên quan đến việc thu mua công ty của Tần Mục, Hạ Nhất Nhiễm nhìn, cực kì hài lòng.
"Nghe nói, đoạn thời gian này Cố Tú Vân cùng Tần Mục vẫn luôn bất hòa, bà ta hiện tại chính đang vội vàng chuyển đổi tài sản công ty!" Phương Mặc Ngôn cung kính nói, Hạ Nhất Nhiễm liền đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, hai tay khoanh trước ngực, đối diện cách đó không xa, chính là Cao ốc tập đoàn đế cảnh, là công ty có thực lực cực mạnh ở toàn bộ Sùng Xuyên.
"Tôi còn chưa dạy dỗ bọn họ một trận, bọn họ vậy là lại xảy ra nội chiến trước rồi! Đồng Y Mộng thì sao, cô ta mấy năm nay đang làm cái gì?" Hạ Nhất Nhiễm xoay người, lại hỏi.
"Sau khi bệnh tình của Đồng Y Mộng hoàn toàn hồi phục, được sự giúp đỡ của Đường Hạo Nam, sang nước Anh học tập, đã tốt nghiệp, sắp tới sẽ về nước." Phương Mặc Ngôn cung kính nói.
"Tốt lắm, cô ta cũng muốn về nước rồi...!" Hạ Nhất Nhiễm hừ lạnh, vẻ mặt châm chọc
Chỉ chốc lát sau, cô đã xuất hiện tại một nhà hàng đồ ăn nước Pháp, trong phòng bao, một mảnh u ám, Hạ Nhất Nhiễm nhíu mày, "Trần tổng?"
Mơ hồ có thể thấy được, cửa sổ đứng một người, cô thăm dò kêu hô, khách hàng hẹn gặp đêm nay họ Trần.
Cửa, được phục vụ viên mở ra, ngọn đèn trong phòng bao sáng lên.
Người đàn ông đứng ở cửa sổ, chậm rãi xoay người, Hạ Nhất Nhiễm đang nhìn đến khuôn mặt này khi đó, vẻ mặt lạnh lùng, tại sao lại là Đường Hạo Nam?!