Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 135




Chương 135

Hắn nói rút lại quyết định không đi nhà trẻ từ lúc nào?

Hơn nữa, đây không phải là nhà trẻ mà cô năn nỉ hắn cho Hoắc Dận đi sao? Vậy giờ cô đang làm gì? Còn nói núi cao, biển rộng, gì gì đó nữa, hắn tưởng cô lên cơn động kinh!

Nhưng sự thật là, sau những lời Ôn Hủ Hủ nói thì những tiếng động trong phòng lúc nãy từ từ từ nhỏ xuống rồi ngừng lại.

Không lâu sau đó, chỉ nghe thấy bên trong có tiếng bước chân thật nhỏ đi tới. “Răng rắc” một tiếng, cánh cửa bị đóng chặt này cuối cùng cũng mở ra.

“Dì nói thật sao?”

“Tất nhiên là thật rồi, dì nói có nói dối con khi nào chưa? Dì sẽ cùng con đi đến mọi nơi. Con đi đâu dì cũng sẽ ở bên con. Giống như tối hôm qua khi dì cùng ba con đưa ra quyết định này. Thì dì cũng nghĩ đến nếu Dận Dận thật sự sợ nhà trẻ vậy dì sẽ đi cùng con, một khắc cũng không rời khỏi con!”

Ôn Hủ Hủ ngồi xổm xuống, kéo đứa con trai lớn của cô ôm vào lòng.

Cô dịu dàng nhìn cậu, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu lấm tấm những hạt mồ hôi vì vừa rồi ở bên trong đập đồ, liền giơ tay áo nhẹ nhàng lau cho cậu.

Hoắc Tư Tước nghẹn ngào.

Dừng trước khuyên sau?

Người phụ nữ này xem ra cũng có chút thông minh?

Hoắc Dận có chút choáng váng, không ngờ sau khi cậu mở cửa đi ra mà mẹ còn nhắc tới nhà trẻ. Có điều rất nhanh, khi cậu nghe được câu dù cậu đi đâu cô cũng sẽ ở bên cạnh cậu, ngay cả nhà trẻ.

Trong đôi mắt nhỏ xinh đẹp vốn đang phản kháng thì giờ đã không còn biểu cảm chống cự nữa.

Cuối cùng Hoắc Dận cũng đồng ý đi nhà trẻ.

Ôn Hủ Hủ mừng rỡ, lập tức giúp cậu thu dọn cặp sách chỉnh lại quần áo làm cho cậu càng đẹp trai khí phách. Hai mẹ con tay trong tay ra cửa sau đó ngồi xe để đi.

Lâm Tử Dương lúc này cũng tới đón tổng giám đốc, thấy một màn như vậy anh ta nhìn thoáng qua vị BOSS đại nhân cũng đang cao quý và quyến rũ vừa bước ra.

“Tổng giám đốc, ngài thật sự yên tâm để cô ấy đưa tiểu thiếu gia đi nhà trẻ sao?”

“Có vấn đề gì sao?”

“Không có không có, chỉ là có chút không thể tin được mà thôi. Vấn đề của tiểu thiếu gia ngay cả tổng giám đốc cũng không giải quyết được mà cô Ôn lại có thể làm được sao?”

Lâm Tử Dương vội vàng lắc đầu tỏ vẻ mình không phải có ý đó, anh ta chỉ là đang hoài nghi năng lực của người phụ nữ kia.

Rõ ràng là vị tổng giám đốc này trước kia rất coi thường người phụ nữ đó. Lúc này tự nhiên không có cảm xúc gì, bước đi của hắn còn thoải mái, thần thái bình tĩnh. Sau khi đến bên cạnh xe còn trực tiếp kéo cửa đi vào.

Lâm Tử Dương: “……”

Ặc, quên đi, anh ta cũng không hỏi nữa.

Lâm Tử Dương cũng nhanh chóng đi tới bước vào trong xe.

Nhưng khi Lâm Tử Dương chuẩn bị khởi động xe đến công ty, người đàn ông ngồi phía sau đang lật tài liệu trong tay bỗng nhiên nói: “Cậu đi điều tra tình hình năm năm nay Ôn Hủ Hủ ở nước ngoài.”

“Hả?” Lâm Tử Dương nhìn về phía kính chiếu hậu: ” Ý của tổng giám đốc là…?”