Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vào buổi tối, ánh trăng sáng trong bầu trời đêm xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, chiếu lên người một người phụ nữ cởi nửa quần áo.
Cô trang điểm đơn giản, đang nửa nằm trên giường đấm bóp, trên mặt thấm đầy mồ hôi, ánh mắt mơ màng, tựa như ngủ mê man.
Tiếng động bên phòng bao cách vách thỉnh thoảng truyền vào tai cô, tiếng động trên giường làm người ta đỏ mặt tim đập mặt cùng với tiếng thở dốc kiều mỵ của phụ nữ.
“Tiêu Dự! Em sắp không chịu nổi, xin anh… Dùng sức! A!”
“… Bảo bối, thân thể em thật ngọt.”
Tiêu Dự?
Hạ Tiểu Khê vùng vẫy từ trạng thái nửa hôn mê tỉnh lại, ngày mai là hôn lễ của cô và Tiêu Dự, mà cô lại nghe tên vị hôn phu của cô trong trung tâm Spa cao cấp nhất thành phố S?
Có lẽ vì mùi cỏ huân quá mức nồng đậm, cô chỉ cảm thấy choáng váng, thân thể cũng nóng bỏng khó nhịn theo.
Đôi bàn tay béo ngậy chợt vòng qua eo cô.
“Người đẹp, không kịp đợi phải không? Tới đây, để anh đây hầu hạ em thật tốt!”
Không biết từ lúc nào, cô gái vốn đấm bóp cho cô đã lặng lẽ lui ra ngoài, mà người xuất hiện bên cạnh cô trong phòng bao là một người đàn ông đáng ghét vẻ mặt gian xảo.
Người nọ vừa cởi quần áo vừa cười gian ép tới cô.
“A ——” Hạ Tiểu Khê thét lên, từ trên giường đấm bóp nhảy xuống, sau đó cầm lấy bình tinh dầu bên cạnh ném về phía đầu ông ta!
Người đàn ông mắng, thấy tình thế thì muốn nhào tới, Hạ Tiểu Khê vội quơ khăn tắm che người mình, sau đó nhanh chóng ôm quần áo trên bàn, dùng sức chạy ra ngoài.
Không đếm được cô chạy qua bao nhiêu hành lang, thể lực cô sắp cạn kiệt, nhưng còn nghe được tiếng kêu như âm hồn sau lưng, hành hạ thần kinh cô mỗi một giây: “Người đẹp, còn chạy nữa có lẽ anh phải hung hăng trừng phạt em trên giường nha!”
Trước mắt đột nhiên thoáng qua tia sáng, một bóng người cao lớn đang lấy thẻ mở cửa phòng bao.
Hạ Tiểu Khê ba bước cũng làm thành hai bước chạy tới anh, gần như là nhào tới, sau đó cô quay đầu khép cửa phòng, nhốt người đàn ông ghê tởm kia bên ngoài!
“Là ai?” Một giọng nói từ tinh dễ nghe đủ để làm thời gian tươi đẹp vang lên trong không khí.
Người đàn ông trước mặt dáng người cao gầy. Áo sơ mi trắng thủ công Ý đặc riêng, cà vạt màu xanh biển, đang thả lỏng trước ngực.
Vẻ mặt người đàn ông dường như cũng rất thống khổ, anh bước đến Hạ Tiểu Khê, dáng vẻ anh cau mày quan sát cô có cảm giác cấm dục, đến gần chút xíu, lúc ngẩng đầu, đôi mắt đen anh khí bức người như ngôi sao sáng nhất trong bầu trời đêm hiện ra.
Đời này cô chưa từng thấy người đàn ông tà mị ngông cuồng như vậy, cho dù anh đứng rũ tay đeo cà vạt cũng gợi cảm chết người.
Ở một giây này, ý thức cũng trở nên mơ hồ không rõ ràng, hai chân cô run rẩy, mất lực, trùng hợp ngã vào ngực người đàn ông kia.
Cô nóng quá! Tầm mắt ngày càng mơ hồ, cô quấn chặt người anh như bạch tuột.
Cả người Lệ Diệu Xuyên vốn khó chịu, cảm giác đáng chết kia lại xuất hiện, thân thể anh nóng bỏng, bị người phụ nữ kia chán ghét đẩy ra, hai người liền lăn đến trên giường.
Tay nhỏ trắng nõn của Hạ Tiểu Khê vén áo sơ mi Lệ Diệu Xuyên lên, lướt qua da thịt trơn bóng của anh, hướng lên trên, cô sắp không khống chế được mình.
Yết hầu Lệ Diệu Xuyên khẽ động, lông mi hơi kích động run run, thân thể anh bị người phụ nữ này tùy ý khiêu khích, lại nổi lên phản ứng, lúc này, đầu anh đau đến sắp nứt, dục vọng phái nam cũng bành trướng tới cực điểm.
“Ầm ầm ầm!” Bên ngoài chợt truyền tới tiếng gõ cửa, sau đó là giọng chói tai của một người phụ nữ.
“Hạ Tiểu Khê! Hạ Tiểu Khê, chị mở cửa cho tôi! Anh Tiêu Dự yêu chị như vậy, tại sao chị có thể làm ra chuyện này!”
Hạ Tiểu Khê nằm trên người Lệ Diệu Xuyên, ý loạn tình mê, nghe được tiếng mắng này, suy nghĩ mơ hồ bỗng tĩnh táo một chút!
Trời ạ! Cô đang làm gì? Hôm nay cô uống lộn thuốc? Chẳng lẽ hương cỏ huân của tiệm Spa có vấn đề? Sao cô lại làm ra chuyện này!
Vì để ý thức cô rõ ràng hơn, cô tháo kẹp tóc, dùng sức đâm cánh tay cô, trên làn da mềm mại liền chảy máu.
“Tiểu Khê, em có ở bên trong thật không? Tiểu Khê?” Bên ngoài lại vang lên một giọng nam, đây là giọng của bạn trai, mối tình đầu của cô.
Đầu không kịp suy nghĩ tại sao lúc này Tiêu Dự và Cố Tuyết Vi lại xuất hiện trước cửa, cô luống cuống tay chân thỉnh cầu người đầu trên giường mau tìm một chỗ trốn.
Nhưng người đàn ông nhắm chặt mắt, ngay cả một biểu tình cũng không nguyện ý bố thí cho cô.
Xem ra không có cách nào!
Hạ Tiểu Khê ra sức kéo người đàn ông trên đường vào bồn tắm trong phòng tắm, cô đi ra, đóng cửa phòng tắm lại, sau đó nhanh chóng thay quần áo trong phòng.
Vừa mở cửa, Cố Tuyết Vi liền đẩy cửa phòng, ánh mắt sáng ngời lượn quanh phòng.
Kỳ lạ, người đàn ông cô ta sắp xếp dùng để cường bạo Hạ Tiểu Khê rõ ràng vừa nói với cô ta sau khi Hạ Tiểu Khê chạy khỏi tay ông ta liền theo một người đàn ông khác, dây dưa nhau trong phòng này, nhưng trong phòng chỉ có một mình Hạ Tiểu Khê mà!
“Chị giấu người đàn ông kia ở đâu?”
Ngày mai là hôn lễ của Hạ Tiểu Khê và Tiêu Dự, cô ta nhất định không thể để cho bọn họ kết hôn!
“Em gái, em đang nói bậy gì đáy? Nào có người đàn ông nào!”
Cô không hoảng hốt không lo lắng đón bọn họ, mà Cố Tuyết Vi rõ ràng tỏ vẻ bộ dáng nhất định phải bắt được đàn ông, hoàn toàn không bị Hạ Tiểu Khê ngăn cản, mở tủ quần áo trong phòng, sau đó bước đến phòng tắm.
Cô ta không tin người đàn ông kia còn có cánh dài có thể trốn!
Trong lòng Hạ Tiểu Khê hô không ổn, muốn ngăn cản, nhưng đối phương đã sớm mở cửa phòng tắm.
Trong bồn tắm, tiếng nước chảy róc rách, mặt Cố Tuyết Vi lộ vẻ vui mừng, cô ta rốt cuộc có thể bắt gian tại trận Hạ Tiểu Khê ngay trước mặt Tiêu Dự! Khiến Tiêu Dự hoàn toàn biến thành người đàn ông của một mình cô ta!
“Hạ Tiểu Khê, còn nói không lăng nhăng bên ngoài sau lưng anh Tiêu Dự?”
Cố Tuyết Vi cười lạnh, sau đó đi thẳng tới bồn tắm.
Nhưng khi thấy rõ người đàn ông nằm trong bồn tắm —— Không, chính xác mà nói là một bé trai chừng năm tuổi, cô ta khó tin trợn to mắt.
Sao có thể?
Hạ Tiểu Khê vốn sợ đến cực điểm khi nhìn thấy vẻ mặt của Cố Tuyết Vi thì cũng nhìn vào bồn tắm.
Trong bồn tắm màu trắng, một đứa bé dung mạo xinh đẹp quá mức đang lười biếng nằm đó.
Môi anh đào đỏ mê người, béo mập như thạch, biểu tình khinh thường, lạnh lùng không thôi của bé lại làm tim gan cô run động.
“Ai cho các người đi vào? Cút cho tôi!”
Đứa bé giống như phiên bản thu nhỏ của Vương Tuấn Khải, môi mỏng bé khẽ mở, không kiên nhẫn đuổi tất cả những người không có nhiệm vụ ở trước mắt ra ngoài!