Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 1157




Chương 1157

Nhưng trong cùng thời gian, cùng địa điểm như thế lại xuất hiện hơn hai mươi chiếc, đây là chuyện không hợp lẽ thường.

Tám chín phần là do tổ chức cố tình vàng thau lẫn lộn, muốn che giấu mục tiêu thật sự trong những chiếc này.

Tuy đã nhìn thấu chiến thuật của đối phương, nhưng mục tiêu lại là một trong những chiếc xe này?

Lúc cô ta đưa mắt nhìn về phía màn hình máy chiếu, hơn hai mươi camera đồng thời truyền hình ảnh tới, không chỉ †ạo thành cảm giác đánh sâu vào thị giác mãnh liệt, cũng làm người ta luống cuống chân tay và hơi mê mang.

Huống Tuyết Linh đã hoàn toàn luống cuống, tuy lúc trước đã chuẩn bị đầy đủ ba kế hoạch, nhưng với tình hình trước mắt, nếu không xác định được hướng đi cuối cùng của mục tiêu thì những phương án đó chỉ để trang trí thôi!

Đường Bảo Khiết nhanh chóng quyết định: “Tham mưu Huống, với tình huống hiện tại chúng ta phải bỏ hết tất cả thành kiến, tôi hy vọng cô có thể phối hợp với tôi!”

Huống Tuyết Linh cũng biết nặng nhẹ: “Cô muốn làm gì đây?”

Đường Bảo Khiết nhanh chóng nói: “Cô dẫn tổ kỹ thuật đóng giữ ở bộ tổng tư lệnh, đồng thời tiến hành điều tra lần lượt tất cả các hình ảnh được truyền đến, tuyệt đối không thể để bất kỳ đối tượng nào chạy thoát!”

Nói xong, cô ta quay đầu nhìn về phía Tân Trạch: “Trưởng phòng Tần, phiên anh phối hợp với cảnh sát tiến hành đứng chặn ở các giao lộ toàn thành phố”

“Đồng thời cũng kiểm tra trạm thu phí ở các lối ra của đường cao tốc!”

“Mục tiêu trọng điểm trong đợt kiểm tra này là một chiếc Passat màu đen khá phổ thông, nhưng cũng không thể bỏ sót những loại xe khác!”

Tần Trạch gật đầu: “Được, tôi sẽ thông báo cho toàn thành phố để cùng nhau điều tra.”

Huống Tuyết Linh kéo lấy cô ta, hỏi: “Vậy còn cô?”

Đường Bảo Khiết đáp lại: “Tôi chạy tới Vườn công nghệ phối hợp với tổ B để thu lưới, tôi cũng không tin người của tổ chức có ba đầu sáu tay, không hề để lại một chút dấu vết!”

Huống Tuyết Linh dặn dò: “Cô cẩn thận đấy, một khi phát hiện mục tiêu, tôi sẽ thông báo ngay cho côi”

Cả người Lục Thanh Nhàn lộn ngược, cảm giác mất trọng tâm làm cô ấy thở rất khó khăn, thậm chí động tác móc điện thoại cũng cực kỳ mất sức.

Khoảnh khắc nhận thấy chiếc xe mình bị áp chế tụt lại phía sau, cô ấy lập tức phát hiện có gì đó không ổn.

Chỉ tiếc, chuyện này xảy ra quá bất ngờ, cô ấy căn bản không kịp thông báo tình hình. Vừa kịp làm một động tác bảo vệ đầu đơn giản, chiếc xe kia đã nhanh chóng lật nghiêng.

Đến khi cô ấy được người ta cứu ra từ trong xe, Đường Bảo Khiết và xe cứu thương cũng đã nhanh chóng đuổi tới đây.

Lục Thanh Nhàn không quan tâm đến vết thương, một tay đè băng gạc, một tay bắt lấy Đường Bảo Khiết: “Tình huống sao rồi?”

Đường Bảo Khiết nói đúng sự thật: “Chắc người của tổ chức đã nhận ra điều gì đó, khoa học kĩ thuật Hùng An vườn không nhà trống, chẳng qua chúng ta đã kiểm soát từ sớm. Bây giờ ngoài những tên đầu sỏ ra, những nhân viên khác đã sa lưới hết, tiền vốn liên quan cũng đã bị niêm phong khẩn cấp.”

Lục Thanh Nhàn truy vấn: “Thảo Phương và Triệu Nam Thiên đâu, bọn họ ở đâu rồi?”

‘ Đường Bảo Khiết lắc đầu, đã điều tra suốt nửa tiếng, tuy đã loại trừ hết tất cả chiếc xe khả nghi nhưng vẫn không thể truy tìm được tung tích mục tiêu thật sự.