Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 1012




Chương 1012

Chờ hai người đi xa, anh Lý mới nói: “Cô, nói cô đó, Nam Thiên đến sao cô không nể mặt cậu ta chút chứ?”

Chị dâu Lý thả khăn lau xuống, bình tĩnh trả lời: “Ồ, thế thì sao chứ? Triệu Nam Thiên đuổi chúng ta đi rồi, anh còn muốn cảm ơn cậu ta sao?”

Anh Lý trừng mắt: “Đuổi đi, đó cũng là do cô tự tìm đến, lúc trước tôi không nên nghe lời cô, bằng không mọi chuyện cũng sẽ không rắc rối như vậy!”

Anh ta có chút oán giận, cũng có chút tự trách, nếu như không phải tự nhiên anh ta có chút mềm lòng, chịu không nổi vợ mình xúi giục cũng sẽ không rơi vào kết cục như vậy.

Chị dâu Lý không phục: “Quậy thành như vậy thì sao, em cũng đâu nợ họ Triệu của cậu ta đồng nào!”

Anh Lý cảnh báo: “Cô đừng mạnh miệng nữa, tôi nói cho cô nghe, sau này nói không chừng sẽ có chuyện gì còn cầu người ta giúp đỡ đói”

Chị dâu Lý không hài lòng: “Muốn tôi cầu xin cậu ta? Anh mơ đi!”

Anh Lý không quan tâm mấy chuyện lặt vặt, mấy người họ cũng là người may mắn, vừa mới tới Đông Châu đã gặp Nam Thiên.

Đặc biệt là trong những năm vừa qua chuyện kinh doanh thuận buồm xuôi gió, đến nỗi hai vợ chồng anh ta không gặp phải chút trắc trở gì.

Làm kinh doanh thật sự sao có thể dễ dàng như vậy?

Mấy năm nay không phải nhờ mẹ Triệu và Triệu Nam Thiên ở sau lưng chăm sóc mới không có ai tìm đến quấy rối sao?

Nếu thật sự dọn ra khỏi con phố này, việc làm ăn còn có thể thuận lợi nữa không?

Anh ta cũng không cho răng là như Vậy.

Cũng bởi vì lo lắng vấn đề này cho nên buổi sáng anh ta mới chủ động nói xin lỗi với em gái.

Lại từ chỗ vợ mình lấy tiền lương trả cho em gái.

Lỡ như tương lai thật sự gặp phải phiền phức, vợ chồng anh ta, ai đi mở miệng cũng không thích hợp, người duy nhất có thể nhờ cậy được cũng chính là đứa em gái này.

Mặc dù vợ anh ta không muốn nhưng anh ta vẫn kiên trì.

Tóm lại em ấy vẫn em gái của mình nên trong lòng anh ta cũng không muốn quá khắt khe với Lý Khả Hân.

Huống chỉ làm như vậy cũng là để lại một con đường lui cho sau này.

Ở phía bên kia Lý Khả Hân giống bị ma đuổi mà chạy ra ngoài, mặt mũi đỏ bừng.

Cô ta ngẩng đầu lên hỏi: “Anh Nam Thiên anh tìm em có chuyện gì vậy?”

Triệu Nam Thiên trực tiếp hỏi: “Anh †rai em sẽ chuyển đi, sau này em định làm gì?”

Lý Khả Hân gãi gãi đầu: “Anh trai muốn em trở về chỗ của anh ấy, chỉ là em không muốn trở về, Đông Châu này lớn như vậy, em muốn đi lang bạt một chút!”

Triệu Nam Thiên cười cười: “Trong xã hội có nhiều kẻ xấu, em thân là con gái, lại còn đẹp như vậy, lang bạt cái gì mà lang bạt?”

Lý Khả Hân xấu hổ trả lời: “Anh Nam Thiên anh nói vậy có nghĩa là…”

Triệu Nam Thiên hắng giọng: “Đừng hiểu lầm, anh có một người bạn đang tuyển nhân viên, nếu em cảm thấy hứng thú, anh có thể giới thiệu giúp cho em.”