Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 547




Chương 547

Cửu Thiên vẫn còn do dự. Cửu Long Huyền Cung Tháp liền hét lớn trong cơ thể hắn.

“Chủ nhân, nàng ta sắp chết rồi, mau quyết định đi”

Cửu Thiên mở mắt rồi lập tức đặt lòng bàn tay lên ngực Tiểu Văn.

Đừng nhìn vóc dáng nhỏ nhắn của Tiểu Văn, ngực nàng ta cũng ổn áp lắm đấy, dùng từ đồ sộ để miêu †ả cũng không ngoa.

Sau khi chạm vào một quả cầu mềm mại, canh kình trong người Cửu Thiên không ngừng lưu động rồi tiến vào đan điền.

Hư ảnh của Cửu Long Huyền Cung Tháp hiện ra từ đan điền rồi xuất hiện trong nội thị của Cửu Thiên. Cửu Long Huyền Cung Tháp trông như một cây đại thụ không ngừng sinh trưởng và trở nên to lớn trong đan điền.

Từng luồng năng lượng thanh thuần dưới chảy dọc theo cánh tay rồi rót vào cơ thể Tiểu Văn dưới sự chỉ huy của Cửu Long Huyền Cung Tháp.

Có thể thấy, cơ thể của Tiểu Văn dần sáng mờ mờ.

Hệt như một con đom đóm trong đêm tối, ánh sáng lấp lánh, kết hợp với làn da mỏng manh của Tiểu Văn, trông giống như mộng cảnh.

Cửu Thiên có thể cảm thấy cơ thể của Tiểu Văn đang hồi phục nhanh chóng. Bình thường Cửu Long Huyền Cung Tháp hay khoác lác, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại thật sự đáng tin cậy.

Sức mạnh thanh thuần được chuyển hóa bởi Cửu Long Huyền Cung Tháp có khả năng trị thương mạnh mẽ. Còn tốt hơn đan dược rất nhiều, hèn gì Cửu Long Huyền Cung Tháp có dám nói có thể giữ mạng cho nàng ta.

Với khả năng chữa lành đáng sợ như vậy, muốn chết cũng khó.

Kinh mạch và xương cốt trong cơ thể Tiểu Văn đang phục hồi nhanh chóng. Đến cả canh kình cũng đang dần khôi phục về trạng thái bình thường.

“Chủ nhân, mau đút thuốc cho nàng ta”

Nghe vậy, Cửu Thiên lập tức lấy đan dược ra rồi nhét vào miệng Tiểu Văn.

Tác dụng của đan dược bắt đầu tràn trong cơ thể Tiểu Văn, Cửu Long Huyền Cung Tháp lập tức gia tăng năng lượng.

Trong nháy mắt, Tiểu Văn lập tức phun ra một ngụm máu khắp giường.

“Được rồi, được rồi, ha ha, tiểu cô nương này gặp may, chủ nhân, hai viên đan dược kia, cộng thêm năng lượng ta truyền cho nàng ta, có lẽ đã giúp nàng †a đột phá hơn một bậc tu vi rồi.”

Cửu Thiên gật đầu rồi định rút tay về.

Đúng lúc này, Tiểu Văn đột nhiên mở mắt ra.

Tiểu Văn mơ màng thoáng nhìn thấy bàn tay của Cửu Thiên đặt trên ngực nàng và cùng y phục đang mở toang.

Tiểu Văn lập tức hét lên.

Trước khi Cửu Thiên kịp phản ứng, Tiểu Văn đã đá vào mặt hắn.

Tiếng hét này sắp vang vọng khắp trời.

Người đầu tiên nghe thấy là Vương Xuyến sư tỷ ở cách đó không xa và một số người hầu đang gác đêm.

Vương Xuyến dẫn đầu trực tiếp lao tới.

“Tiểu Văn, xảy ra chuyện gì vậy?”

Vương Xuyến vừa gọi vừa trực tiếp mở cửa.