Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 520




Chương 520

Cửu Long huyền cung tháp ở trong cơ thể kêu gào: “Cô ta đang hiến tế, chủ nhân vĩ đại, mau ngăn cô ta lại, cô ta đang dùng dương thọ của chính mình, hoặc là máu tỉnh khiết để hiến tế, để đổi lấy năng lực trong ma châu.

Cửu Thiên tiến lên một bước, đang định ra tay.

Giờ phút này, Tĩnh Như chợt hét lớn lên.

“Cứu mạng, cứu mạng!”

Vừa nói, Tĩnh Như ngẩng đầu nhìn Cửu Thiên, một phù ấn Ngưng Thực từ trong tay cô ta bay ra.

Khi Cửu Thiên còn chưa kịp phản ứng, đã trực tiếp khắc lên tay Cửu Thiên.

Rồi sau đó, Tĩnh Như cư nhiên nuốt hạt châu vào trong bụng.

Tĩnh Như tươi cười dữ tợn, lạnh lùng nói: “Cửu Thiên, rất nhanh thôi học viên của Hoành Sơn viện, thậm chí tất cả các học viên của học viện khác đều sẽ tới, chờ bọn họ nhìn thấy ma khí trên người anh, bộ dạng của tôi lại như vậy, anh nhất định phải chết.

Bây giờ tôi muốn xem anh làm sao bây giờ.”

Cửu Thiên cúi đầu nhìn bàn tay mình, đang có ma khí đang tản mát ra từ bàn tay hắn.

Vẻ mặt Cửu Thiên quái dị nhìn Tĩnh Như nói: “Cô tính hãm hại tôi như vậy à?”

Tĩnh Như cắn răng nói: “Anh chết chắc rồi.”

Nói xong, Tĩnh Như xé xuống một nửa làn váy của mình.

Cửu Thiên chắp hai tay sau lưng, bình tĩnh nói: “Được thôi. Tôi đây muốn nhìn xem. Tình hình sẽ diễn ra thế nào.”

Khi một người đang bị thù hận che mờ hai mắt, cô †a chỉ là nô lệ của thù hận, đã mất hết lý trí.

Trong mắt Cửu Thiên, tình hình bây giờ của Tĩnh Như chính là như vậy. Độc ác trong mắt cô ta, hận không thể chảy ra như nước mủ, trút xuống mặt đất.

Cửu Thiên thật sự không thể tưởng tượng, hắn đã từng ở bên một cô gái như vậy, thậm chí là từng yêu nhau.

Quả nhiên, như trong sách nói, khi còn trẻ ai chưa từng yêu một kẻ cặn bã, lời của người xưa rất đúng.

Rất nhanh, cách đó không xa đã truyền đến tiếng bước chân.

Có nhẹ có nặng, người tới rồi, rõ ràng có nhanh có chậm.

Nghe thấy tiếng bước chân, Tĩnh Như càng kêu gào to hơn.

“Cứu mạng, cứu mạng. Tên Cửu Thiên anh không bằng cầm thú, anh cút ngay, anh cút ngay đi!”

Tiếng kêu thê lương, Tỉnh Như còn cố tình xé nốt cái góc áo chẳng còn bao nhiêu của mình.

Làm cho tình hình thật sự giống như thật vậy.

Cuối cùng người đầu tiên cũng đuổi đến, từ trên đỉnh cây vọt ra, mang theo một chiêu canh kình mạnh mẽ, đáp xuống mặt đất.

Một tay cầm kiếm, canh kình như gió cuồng dã.

Rõ ràng không phải là học viên của Hoành Sơn viện.

Võ bào trên người anh ta cũng chứng minh thân phận của mình, Cẩm Tú Sơn Hà, Phiêu Miểu tiên tung.

Rõ ràng người này giống với Tĩnh Như, là học viên của Phiêu Miểu viện. Hẳn là học viên tinh anh dẫn đầu, nếu không sẽ không có khả năng đi vào Hoành Sơn viện. Cửu Thiên mơ hồ nhớ rõ, hình như trước đó trong tiệc rượu đêm qua, hắn cũng đã nhìn thấy người này.