Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 421: Sỉ nhục lẫn nhau.





-Tôi mới là người không cần đến.
An Nam Tú đương nhiên sẽ không thực sự làm như vậy, bất đắc dĩ không muốn Lý Lộ Từ trở lên là lạ.
Lý Lộ Từ thở phào nhẹ nhõm, ngồi xụp xuống.
-Không có chỗ nào bị thương à?
-Toàn thân đều đau.
Điệu bộ làm nũng của An Nam Tú lúc nào cũng vậy, tự nhiên Lý Lộ Từ đến an ủi, đều là lỗi tại hắn.
Lý Lộ Từ sờ cổ chân của cô:
-Đau không?
-Đau.
An Nam Tú hô to.
Điều đó có nghĩa là không đau chút nào, Lý Lộ Từ lại sờ sờ chân.
-Đau không?
-Rất đau.
Lý Lộ Từ lại sờ đầu gối:
-Nơi này thì sao?
-Cây cỏ này cứng thật đấy, đâm vào tôi.
An Nam Tú tự ôm đầu gối.

Lý Lộ Từ ôm cô đứng lên, xem ra là toàn thân không có một chút vấn đề nào cả,chỉ có điều là trên đầu đầy lá cây, cành cây khiến Lý Lộ Từ phải mất nhiều công sức.
-Đi về tắm rửa trước đi.
Lý Lộ Từ dường như không muốn so đo với An Nam Tú.
An Nam tú ngoan ngoãn để hắn nắm tay, An Nam Tú rất quan tâm và rộng rãi với cô, quyết định không trách cứ về việc Lý Lộ Từ không làm tròn bổn phận.
Hai người đi ra chỗ dải phân cánh, đã có người đến xem rất náo nhiệt, cảnh sát giao thông cũng có mặt.
-Hai người không muốn sống nữa à?
Cảnh sát giao thông thông báo cho đồng sự biết, có người không những đèo bằng xe điện mà lại còn có một cô gái ngồi xổm trên xe nữa. Được tin anh ta liền chạy tới, hôm nay ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư thành ủy Lý Tồn Hỷ đến nơi này, con đường này là trọng điểm, có nhiều cảnh sát giao thông.
-Xin lỗi, đột nhiên phân tâm.
Lý Lộ Từ cầm bao che ở trước hai chân, thời tiết nóng quá, chiếc quần ẩm lại mau khô, dấu vết vẫn còn, hiện hắn muốn về nhà tắm rửa.
-Phạt tiền… Cầm thẻ học sinh lại đây.
-Phạt bao nhiêu?
Lý Lộ Từ trừng mắt nhìn An Nam Tú.
-Cậu xem cô gái kia làm gì, cô ta không hiểu chuyện, cậu cũng không hiểu sao?
Cảnh sát giao thông tức giận nói, cô gái này xinh đẹp khiến người khác phải kinh ngạc.
Lý Lộ Từ đành phải lấy thẻ sinh viên ra, cảnh sát nhớ kĩ tên và lớp của Lý Lộ Từ, mở hóa đơn chỉ phạt Lý Lộ Từ 20 đồng, bình thường thì ở Trung Hải không như thế, mặc kệ chuyện này. Cảnh sát giao thông còn nói với Lý Lộ Từ, còn có tổn hại về tài sản công cộng nào nữa thì cũng phải nộp, tuy nhiên không do cảnh sát rút hóa đơn ra phạt.
-Cái cây này cậu làm thế nào đụng phải nó thế?
Cảnh sát đã xử lý việc xong xuôi, nhìn Lý Lộ Từ dắt xe điện đi ra giải phân cách, tỏ vẻ khó hiểu.
Nếu là ô tô và xe máy thì có khả năng, nhưng đây lại là xe điện? Hơn nữa không phải xe điện đụng vào, là người đâm vào cây làm gãy, đây là người gì không biết nữa, còn cứng hơn cả cây.
Điểm mấu chốt là người này không có chút hao tổn gì cả.
-Không biết.
Lý Lộ Từ chỉ có thể trả lời như vậy.
An Nam Tú ngồi trên xe điện, Lý Lộ Từ giúp cô thoát khỏi tầm mắt của cảnh sát giao thông, lái xe chạy thật nhanh.
Dọc theo đường đi, Lý Lộ Từ không nói được một lời.
-Tiền tôi bỏ là được, tôi có nhiều… rất nhiều tiền để trong người anh đấy.
An Nam Tú vốn dĩ muốn nói có rất nhiều kem, nhưng như vậy thì cảm giác rất đau lòng, nếu như chỉ bỏ tiền thì chẳng có cảm giác gì cả.
Lý Lộ Từ vẫn không để ý gì tới An Nam Tú.
Về đến nhà, Lý Lộ Từ cầm quần áo vào trong nhà tắm.
-Tôi trước.
-Tôi tắm trước.
-Tôi là công chúa.
Lý Lộ Từ nhìn cô một cái, không coi công chúa ra gì, chen vào phòng tắm.
An Nam Tú cũng chạy theo, hai người ở trong nhà tắm trừng mắt nhìn nhau.
-Cô đi ra ngoài.

Lý Lộ Từ nói.
-Anh đi ra ngoài.
An Nam Tú Tuyệt nhiên không khuất phục.
-Tùy cô.
Lý Lộ Từ bắt đầu cởi áo, nhìn lên An Nam Tú.
-Anh tiếp tục coi, cũng không phải là chưa nhìn thấy bao giờ.
An Nam Tú bộ dạng hồn nhiên không chút để ý nhưng hơi đỏ mặt.
-Vậy cô cứ tiếp tục, tôi cũng đã nhìn thấy rồi.
Không sợ nữ lưu manh chỉ có nam lưu manh.
-Tôi đứng chỗ này.
An Nam Tú đương nhiên không thể đứng trước mặt Lý Lộ Từ cởi quần áo tắm rửa.
-Thế cô cứ đứng đi.
Lý Lộ Từ rốt cuộc cũng cởi quần ra nốt.
Tuy nhiên hắn vẫn còn quay người ra chỗ khác, trần truồng trước An Nam Tú.
An Nam Tú cầm xà phòng đập vào mông Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ nhặt xà phòng lên thì An Nam Tú lại cầm kem đánh răng, bàn chải đập lên người Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ luống cuống tay chân liền động vào van vòi nước làm nước phun ra ướt hết người An Nam Tú.
-Ha ha!
Lý Lộ Từ nhìn cô ướt sũng, lại có bộ dáng chật vật, cảm giác rất thích, không khỏi bật cười.
An Nam Tú sờ mặt, nhìn Lý Lộ Từ trừng trừng.
-Cô tắm trước đi.
Lý Lộ Từ lấy khăn mặt quấn dưới người, thuận tay giữ cánh cửa nhà tắm bước ra ngoài.
Không cách nào khác, quần áo An Nam Tú đều bị ướt hết, Lý Lộ Từ không thể để cô quần áo ướt sũng như thế được, con gái luôn yếu ớt, mặc quần áo ướt một lúc sẽ không thoải mái.
Lý Lộ Từ xoa xoa bên ngoài và tóc, bởi vì muốn đợi một lát nữa mới tắm, cũng không phải thay lại quần áo, liền quấn quanh người chiếc áo choàng tắm.
An Nam Tú chỉ tắm mất nửa tiếng rồi đi ra, không nói chuyện với Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ cũng không nói chuyện với cô, đi vào tắm rửa.
Lý Lộ Từ nhìn thấy chiếc quần lót sạch sẽ đặt trong chậu,bởi vì cô vừa mới tắm rửa xong, trong phòng tắm lại có mùi sữa nên Lý Lộ Từ rất thích, vội vàng mở van nước, để nước dội thẳng vào đầu.
Lý Lộ Từ tắm rửa toàn thân xong sau đó mới gội đầu, đổ ít dầu gội ra rồi chà xát lên đầu.
Nước gội đầu gì mà lạnh thế? Lý Lộ Từ cảm thấy không thích hợp, xoa xoa liền cảm giác không đúng, tóc kiểu gì vậy, cảm giác lạnh lạnh? Lý Lộ Từ mở to mắt nhìn trong gương.
Tóc của hắn kết băng, tóc bị đông kết lại, dường như giống một nhân vật phản diện trong phim thần thoại trong nước, tạo hình thô mà xấu xí.
-An Nam Tú!
Lý Lộ Từ xoa xoa thân thể, bất chấp mặc quần áo, cầm khăn mặt quấn người rồi chạy ra khỏi phòng tắm.
-Ha ha!

An Nam Tú dường như sẽ không cười như vậy vì nó không được tao nhã lắm, nhìn qua rất ngốc nhưng hiện tại An Nam Tú đang cười, ai bảo vừa Lý Lộ Từ cũng cười như vậy?
-Có phải cô đã lâu lắm rồi không sỉ nhục lần nhau với ai phải không? Tôi sẽ cho cô được thỏa mãn.
Lý Lộ Từ không yêu cầu An Nam Tú giải cứu bộ dạng của hắn, tiến đến đẩy An Nam Tú nằm gục trên ghế sô pha, làm bộ dáng vô cùng hung ác nhìn cô.
-Không chơi, tôi không muốn chơi nữa.
An Nam Tú hai tay co lại trước ngực, không nhìn Lý Lộ Từ, nhưng dáng vẻ vẫn rất kiêu ngạo.
-Chúng ta hòa, ai cho anh vừa rồi tranh phòng tắm của tôi?
-Thật sự là hòa nhau à.
Lý Lộ Từ gật gật đầu, cũng không nói tới chính mình vừa rồi đã nhường cô ấy, kì thật là cô đã quá tiện lợi rồi.
-Vậy anh tắm rửa nhanh lên.
An Nam Tú hết nhìn đông sang nhìn tây, chính là không nhìn đầu của Lý Lộ Từ. Đây là loại dầu gội hôm qua ở suối băng nhà An Tri Thủy đã phát minh ra, nhưng bản thân An Nam Tú cũng không biết dùng.
-Việc này 100 lần rồi?
Lý Lộ Từ sẽ không dễ dàng buông tha cho cô, Lý Lộ Từ cảm thấy cô gái này thích làm nhục người khác cũng không có chút bình thường, thật sự là không sỉ nhục nhau thì cô lại không vui.
-Tôi thật ra đã ra lệnh cho anh, tôi có thể cắn anh, không cho anh cắn tôi, trong đó đã bao hàm ý tôi có thể sỉ nhục anh, nhưng anh không thể sỉ nhục tôi.
An Nam Tú tự mình nói, đương nhiên là muốn giải thích thế nào cũng được.
-Chính cô nói phải sỉ nhục nhau, nếu cô sỉ nhục tôi, tôi không sỉ nhục cô, như thế đâu phải là trò chơi nữa? Trò chơi là phải cả hai phía.
Lý Lộ Từ cúi đầu nhìn, chiếc áo ngủ của cô chỉ vì hắn vồ tới mà lại được kéo lên rất cao, lộ ra đường viền quần lót. Lý Lộ Từ không chút do dự vươn tay, vạt áo của An Nam Tú theo đó đi xuống, Lý Lộ Từ không suy nghĩ gì đưa tay xuống, ngón tay cái liền đưa luồn vào sờ sờ vào rốn của An Nam Tú.
Rốn của An Nam Tú cũng không phải loại hình dạng khó coi ngo, rất tinh tế, tuy rằng không sâu, nhưng vì hình dạng không lớn bị Lý Lộ Từ đụng ở bên trong, có lúc Lý Lộ Từ để cho An Nam Tú sờ bụng, An Nam Tú cũng chẳng sao cả, nhưng Lý Lộ Từ luồn ngón tay vào trong vô tình đụng phải.
An Nam Tú bắt đầu đỏ bừng mặt lên, hai má nóng rực, thân hình co chặt lại, sau đó cả người tê liệt nằm gọn trong lòng Lý Lộ Từ, ngực thở phì phò, đôi mắt ướt át nhìn Lý Lộ Từ, xấu hổ, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi nhưng lại chẳng có cử động nào khác.
Nhìn thấy dáng vẻ của An Nam Tú, Lý Lộ Từ giật mình, trò chơi này đối với hắn không thích hợp cho lắm, hắn sờ tới nơi này đối với An Nam Tú chẳng có ý nghĩa gì sao? Làm sao lại có một cảm giác quen thuộc, tựa như vẻ mặt khi mình và An Nam Tú hôn nhau, chỉ có điều hiện tại có thêm chút xấu hổ và không tình nguyện.
Lý Lộ Từ run rẩy ngón tay, coi như lại sờ sờ, sau đó Lý Lộ Từ có cảm giác nóng nóng của bàn tay.
Nóng như vậy không phải là tự nhiên sinh ra, Lý Lộ Từ kinh ngạc nhớ tới Tú Tú bị An Nam Tú đâm mắt rốn, đến giả chết cũng không giả nổi, ở đây không phải là cái loại tráo môn linh tinh gì đó thật chứ? Tráo môn của cao thủ võ lâm trong chuyện xưa mà bị sờ vào nhẹ nhất cũng bị một trận bệnh nặng.
Lý Lộ Từ vội vàng cúi đầu nhìn, chỉ thấy bàn tay chảy ra màu hồng hồng của máu, hoảng hồn, Lý Lộ Từ vội vàng nhìn kĩ, sau đó mới phát hiện ra phù văn trên người An Nam Tú nhuộm dần ra một đám hồng, màu đỏ lấp đầy rốn của cô, bao vây Lý Lộ Từ và An Nam Tú trong đó.
Một đám phù văn rối tinh trên ghế sô pha, nơi nào cũng có, nhưng hiển nhiên lại hạn chế ở chỗ ống kính, khiến Lý Lộ Từ nhớ tới trận pháp gì đó.
-Sao thế này?
Lý Lộ Từ nghĩ rằng sẽ không thực sự là xấu đi, vội vàng ôm An Nam Tú ngồi dậy.