Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 239: Có công chúa điện hạ.\n





Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 239: Có công chúa điện hạ.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Ăn cơm xong, Lý Lộ từ phải đưa An Nam Tú về trước, từ biệt với An Tri Thủy, An Tri Thủy hơi lo cuộc nói chuyện hôm nay sẽ bị lộ, tuy nhiên, xem ra chị gái của An Nam Tú cũng cao ngạo giống như An Nam Tú, hẳn sẽ không tùy tiện kể chuyện giữa con gái với nhau cho Lý Lộ Từ nghe.
Lý Lộ Từ đi xe điện, trên đường mặc kệ An Nam Tú cố gắng khơi mào chủ đề nói chuyện giữa hai người thế nào, Lý Lộ Từ cũng không để ý tới cô.
Về tới nhà, vừa bước vào cửa, Lý Lộ Từ đang định tính sổ với An Nam Tú, An Nam Tú lại ôm chặt lấy Lý Lộ Từ.
- Cô làm gì vậy?
Lý Lộ Từ sa sầm nét mặt, An Nam Tú thật khiến hắn đau đầu, chăm sóc cô như em gái, lại không có cách gì dạy dỗ cô giống như với Lý Tử, vì Lý Tử rất ngoan, Lý Lộ Từ nói gì cũng nghe, An Nam Tú lại thích thì nghe không thì thôi.
- Không được đánh mông tôi, mông của phụ nữ không được tùy tiện đánh.
An Nam Tú cứ ôm Lý Lộ Từ như vậy, nâng cánh tay hắn, cánh tay hắn có dài thêm nữa cũng không với được tới mông của cô.
- Vậy cô có thể tùy ý làm cho tôi đau bụng sao?

Lý Lộ Từ không cần chứng thực cũng có thể khẳng định mình đột nhiên đau bụng là do An Nam Tú làm, vì sau khi ăn quả trường sinh xong, hắn đã bách bệnh không mắc rồi, việc đau bụng căn bản không thể xảy ra.
- Trong cơ thể anh có cây sinh mạng, nó có thể trực tiếp hấp thu không khí, những thứ có trong hơi nước và thực vật, đồng thời ngưng tụ lại cặn bã và độc tố, những thứ vô dụng này sẽ tích lũy trong cơ thể anh và bài tiết ra định kỳ, tôi chỉ là nhắc trước quá trình này thôi, không phải là làm cho anh đau bụng.
An Nam Tú sợ Lý Lộ từ mắng cô, đánh mông cô, quan trọng nhất là sợ Lý Lộ Từ không để ý tới cô, cho nên mới miễn cưỡng giải thích.
- Thật sao?
Lý Lộ Từ bán tín bán nghi.
- Tới đây, anh nằm xuống đi.
An Nam Tú thấy có hiệu quả, kéo tay Lý Lộ Từ, để hắn nằm trên sô pha.
- Lại muốn làm gì?
An Nam Tí giơ tay xuống dưới quần áo của Lý Lộ Từ, xoa bụng hắn.
Lý Lộ Từ lần đầu tiên bị cô xoa như vậy, có chút ngứa, muốn cười, nhưng tay của cô rất mềm mại, lòng bàn tay ấm áp, xoa bụng quả thật rất thoải mái, chả trách khi An Nam Tú đau bụng, lại thích Lý lộ Từ xoa bụng cho cô như vậy, Lý Lộ Từ cho dù bây giờ bụng không đau nữa, cũng đủ cảm nhận được sự vuốt ve này quả thật có thể giảm bớt đau đớn.
An Nam Tú xoa cho Lý Lộ từ một lát, sau đó nhìn Lý Lộ Từ, chờ mong nói:
- Có phải tôi rất dịu dàng không?
Lý Lộ Từ cười nhảy dựng bụng lên, ho khan hai tiếng.
An Nam Tú giận dữ, lấy tay vỗ vào bụng hắn:
- Lý Lộ Từ thối, bị mấy câu nói của An Tri Thủy làm choáng váng đầu óc rồi à, cho rằng cô ấy là người con gái dịu dàng, anh rất thích cô ấy đúng không? Tôi luôn xoa bụng cho anh, anh lại không thấy tôi dịu dàng sao?
Lý Lộ Từ coi như đã hiểu An Nam Tú muốn làm gì. An Tri Thủy bình thường trước mắt các bạn học luôn là một lớp trưởng rất nghiêm khắc, nhưng khi ở riêng với Lý Lộ Từ, nói chuyện, làm việc luôn là dáng vẻ của một đại tiểu thư thục nữ, rất dễ đỏ mặt, ôn hòa mềm mại, hôm nay đối mặt với An Nam Tú, cũng có biểu hiện như vậy, An Nam Tú chính là muốn chứng minh rằng An tri Thủy có thể làm được, thì cô cũng có thể làm được.
- Cô nói cho tôi trước, hôm nay cô chạy tới trường học làm gì, cô gây ra bao nhiêu rắc rối, cô biết không?
Lý Lộ Từ nghĩ tới Lý Hòa Bình và Hoàng Ứng Lã còn đang ghi nhớ An Nam Tú, hắn lại đau đầu.
- Tôi…tôi phát hiện Tô Mạc Già có thể trong trường của các anh.
An Nam Tú đảo mắt, nhìn đông rồi lại nhìn tây.
- An Nam Tú, công chúa cao ngạo chắc chắn là khinh thường những người nói dối.
Lý Lộ Từ vừa nhìn có thể nhìn thấu:
- Tô Mạc Già đã chết rồi, cho dù cô nói dối, có thể có thành ý chút không, tưởng là tôi sẽ tin một lời nói dối không hề có độ tin cậy như vậy, cô coi tôi là thằng ngốc sao?
- Anh vốn là một thằng ngốc mà…
An nam Tú nhỏ giọng nói:

- Đồ ngốc mới đi thích đồ ngốc.
- Hoá ra cô là đồ ngốc sao?
Lý Lộ Từ biết cô nói tới An Tri Thủy.
- Khi anh thích tôi mới là thông minh.
An Nam Tú nói rất đương nhiên:
- Tất cả những người trên thế giới này đều thích một công chúa điện hạ An Nam Tú thông minh xinh đẹp, đáng yêu rộng lượng, hiền lành, tốt bụng, khí chất cao quý, không thích tôi đều là vì họ là đồ ngốc.
- Thích cô có thể biến ngốc nghếch thành thông minh sao? Rất tốt… nhưng tôi cảm thấy người thông minh sẽ không thích cô, vì thích cô mới biến thành đồ ngốc. Tôi vốn rất thông minh, từ khi thích An Nam Tú người gặp người, hoa gặp hoa nở, bây giờ biến thành một kẻ không có tính tình, bị người ta ức hiếp vô cớ, bị người ta sỉ nhục không dứt, bị người cầm dây thừng dắt trên cổ đều không ngu ngốc.
Lý Lộ từ căm giận bất bình nói.
- Nhưng, nhưng như vậy… anh mới có một công chúa điện hạ đáng yêu.
An Nam Tú đỏ mặt, trong lòng thấy ngọt ngào, thấy dáng vẻ hình như rất oan ức rất miễn cưỡng của hắn, An Nam Tú nhào vào lòng hắn, ghé mồm vào tai nhỏ giọng nói với hắn:
- Đừng giận, chỉ có đối với anh mới như vậy… tôi là công chúa điện hạ, như vậy đối với anh là vinh hạnh của anh, là việc hạnh phúc nhất trong sinh mạng của anh, đúng không?
- Đúng.
Lý Lộ Từ cắn răng nghiến lợi nhìn cô, nhưng ánh mắt dần mềm lại.
- Tôi sẽ để anh luôn hạnh phúc như vậy, vì An Nam Tú chỉ là công chúa điện hạ của một mình Ly Lộ Từ, chỉ cần anh coi tôi là công chúa yêu thích, chăm sóc, thương tôi là được rồi.
An Nam Tú cắn tai Lý Lộ Từ:
- Trong lòng tôi chỉ có một người hầu quan Lý Lộ Từ, tôi không giống anh, thích An Tri Thủy, còn thích Lý Bán Trang.
- Thích An Nam Tú là hầu quan Lý Lộ Từ, thích An Tri Thủy là bạn Lý Lộ Từ, thích Lý Bán Trang là anh trai Lý Lộ Từ.
Bên tai Lý Lộ Từ bị cô cắn hơi đau, hơi thở mềm mại bao vây cơ thể Lý Lộ Từ với một tâm trạng mềm mại, vội vàng ngồi dậy, đủ để khiến một người đàn ông không điều khiển được An Nam Tú lớn đứng bên cạnh:
- Cô à… đem rắc rối cho tôi ít thôi, tôi đã hạnh phúc lắm rồi.
- Trừ phi anh không thích ai, chỉ thích một mình tôi, ngay cả Lý Bán Trang cũng không được thích, tôi sẽ không gây rắc rối cho anh nữa.
An Nam Tú hừ hừ, lại chui vào lòng Lý Lộ Từ, mới ôm một lát chắc chắn là không đủ.
Lý Lộ Từ tin, nếu hắn thật không thích em gái mình, An Nam Tú chắc chắn sẽ cố gắng không gây phiền cho Lý Lộ Từ, nhưng đó tuyệt đối chỉ là tiêu chuẩn của mình cô… muốn để cô đạt được tiêu chuẩn của Lý Lộ Từ không gây phiền phức, vậy thì An Nam Tú không phải là An Nam Tú rồi.
Huống hồ Lý Lộ Từ bất luận thế nào cũng không thể không thích em gái mình.
- Cô vẫn tiếp tục khiến tôi hạnh phúc đi. Tôi đã quen rồi, nói không chừng, ngày nào đó cô thực sự không gây rắc rối cho tôi nữa, tôi lại thấy không quen.
Lý Lộ từ ngẫm nghĩ, thơm vào trán An Nam Tú:

- Ngoan, chơi một mình, tôi đi mua đồ ăn.
- Tôi muốn đi.
An Nam Tú đương nhiên muốn đi theo, nhân lúc mình đang có dáng người lớn, đi cùng với Lý Lộ Từ mới không có ai cảm thấy cô là em gái út của Lý Lộ Từ.
Đi vào siêu thị, An Nam Tú xem thời tiết, không chút do dự lựa chọn ba cây kem đường trắng.
- Tôi bây giờ mỗi ngày có thể ăn năm mươi cây kem cũng không có vấn đề gì.
An Nam Tú nhìn vào kem trong xe kem, nói cho Ly Lộ Từ nghe.
- Đợi cô biến trở lại, mỗi ngày chỉ có thể ăn hai cây, mấy ngày nay không được ăn.
Lý Lộ Từ không có cách nào giải thích được sự cố chấp của An Nam Tú với kem đường trắng, phải có sự nhiệt tình yêu thương thế nào mới có thể khiến một người ăn năm mươi cây kem đường trắng một ngày chứ? Lý Lộ Từ cảm thấy cô chỉ cần ăn một mùa hè liền có thể được ghi vào kỷ lục Guinness cho người ăn kem đường trắng nhiều nhất rồi.
An Nam Tú đã rất lâu không ăn đặc biệt nhiều kem đường trắng, xem ra cho dù có hậu di chứng mười năm không lớn, nhưng ít nhất bây giờ cũng có kem đường trắng muốn ăn thì ăn là rất hạnh phúc rôi.
Đi trên đường phố lớn, An Nam Tu xinh đẹp ăn kem, Lý Lộ Từ đi bên cạnh cô, ánh mặt trời đang dần ngả về tây rọi chiêu vào cây kem và trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, khiến khóe môi Lý Lộ Từ không tự chủ được khẽ nhếch môi.
Như theo lời An nam Tú nói, Lý Lộ từ có An Nam Tú là hạnh phúc, nếu công chúa điện hạ này không chỉ là công chúa điện hạ của một mình Lý Lộ Từ, chỉ e hắn thật sẽ ghen, hắn không có cách nào tha thứ cho việc An Nam Tú bị người khác ôm, không có cách nào tha thứ cho một người khác dỗ cho An Nam Tú buồn ngủ, thậm chí không có cách nào chấp nhận mỗi sáng là một người khác nhìn cô ngái ngủ thức dậy, cho là trò chơi sỉ nhục nhau, cũng chỉ có mình Lý Lộ Từ.
Cái ngày An Nam Tú lớn biến mất dường như không phải ngày một ngày hai, đồng thời Lý Lộ Từ lại nhớ An Nam Tú bé nhỏ, cũng quen với bộ dạng hiện giờ của An Nam Tú, chỉ là hình tượng của cô gái bé nhỏ, yếu ớt kia đã thâm căn cố đế trong lòng hắn, cho nên đối với An Nam Tú hiện giờ, Ly Lô Từ không chú ý giữ khoảng cách nam nữ với cô gái bình thường này, thỉnh thoảng ôm hôn cũng không mang lại cho hắn cảm giác kháng cự và áp lực lớn hơn nữa.
Ly Bán Trang càng ngày càng quen, cô và An Nam Tú mãi không thân thiết bằng An Nam tú và Lý lộ Từ, cho nên Lý Lộ Từ có thể cảm nhận được nhiều sự khác biệt giữa An Nam Tú lớn và An Nam Tú nhỏ, Lý Bán Trang lại không cảm nhận được, hầu như An Nam Tú bé nhỏ và An Nam Tú lớn không có khác biệt gì.
Ngày hôm nay lại là tự chọn môn thực vật học, so với ngày thường Kiều Niệm Nô lên lớp sẽ khiến cho phòng học đủ quân số, hôm nay ngồi đầy phòng là vì cô gái trẻ tuổi đã làm Lý Hòa Bình và Hoàng Ứng Lã mất thể diện lần trước. Có điều cho dù đến vì Kiều Niệm Nô hay hay vì cô gái trẻ tuổi kia thì đều thất vọng rồi, cả hai cô gái làm người ta kinh diễm đều không đến.
Lý Hòa Bình và Hoàng Ứng Lã thật ra đã sớm nhận được tin tức từ Lý Lộ Từ, không gặp được cô gái kia nên không tới, luận điểm luận cứ chuẩn bị đã lâu đều không xài được. Lý Lộ Từ ngồi trong phòng học lại bị những người khác quấn lấy hỏi thăm, dù sao cũng có rất nhiều người nhìn thấy hắn và cô gái trẻ kia cùng đi khỏi.
Cuối cùng đến dạy là Tằng Dận, anh ta cũng là nghiên cứu sinh, được chọn giảng bài cũng bình thường, có điều chính thức lên lớp lại khiến đám Lý Lộ Từ, Mã Đức Lý, Tôn Ngạn Thanh thật sự chịu không nổi.
Sau khi tan học Lý Lộ Từ mới nhớ đã nhiều ngày không gặp Kiều Niệm Nô ở trường, không khỏi nghi hoặc. Hắn suy nghĩ một hồi vẫn quyết định gọi điện cho cô ta, chợt nhìn thấy một chiếc Cruze màu đỏ chậm rãi đi trong vườn trường, lòng chợt động, chạy xe điện đuổi theo. Trong vườn trường xe ô tô cũng không thể chạy quá nhanh.
- Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ vừa mới khởi động xe điện, một bóng người màu trắng đã nhảy ra giữa đường, vươn tay đè đầu xe điện.