Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 231: Khách đến.\n





Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 231: Khách đến.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Lý Lộ Từ về đến nhà, vừa mới lấy chìa khóa ra, Lý Bán Trang liền mở cửa.
-Đêm qua đi đâu thế?
Lý Bán Trang thở phào nhẹ nhõm.
-Đầu tiên tới nhà lớp trưởng, sau đó gặp An Nam Tú, An Nam Tú nói muốn một mình đi chơi vài ngày.
Lý Lộ Từ dù sao cũng không thể nói An Nam Tú hóa to rồi.
-Cô ấy một mình đi chơi? Như thế sao được?
Lý Bán Trang lo lắng hỏi.
-Anh , anh yên tâm, anh không phải là không biết cô ấy cơ bản sẽ không thể sống cuộc sống cô độc mà.
-Chỉ có điều đi chơi vài ngày, không có chuyện gì, yên tâm.
Lý Lộ Từ biết em và An Nam Tú không chơi với nhau, nhưng cô ấy tuyệt đối không muốn An Nam Tú xảy ra chuyện.
-Anh không quan tâm như thế, em chẳng có gì lo lắng cả, chỉ sợ…..
Lý Bán Trang lại thở dài một cái, lại lộ ra vẻ mặt là lạ.

-Sau đêm hôm qua anh qua đêm ở nhà chị gái Tri Thủy hả?
-Em nghĩ đi đâu vậy? Anh đi chơi điện tử.
Lý Lộ Từ thật đau đầu, quả nhiên sau khi ở cùng An Nam Tú, đối với Lý tử không muốn nói dối. “Không biết trong đầu của một cô gái cả ngày sẽ nghĩ cái gì ?”
-Bữa sáng kìa.
Lý Bán Trang cười tủm tỉm, không để ý tới anh trai nói với cô.
Lý Lộ Từ ăn xong bữa sáng ở nhà , cầm điện thoại lên nhìn, mở danh bạ tìm thứ tự bạn bè, tiểu nhân An Tri Thủy đã rời khỏi nhà.
Xe điện của Lý Lộ Từ vẫn còn để trong dây xích tay của An Nam Tú, nên đành ngồi xe buýt, một lúc sau nhận được tin nhắn của An Tri Thủy. “Vừa mới xuất phát, cẩn thận kẻo đến muộn”.
“Cậu cứ nhìn chằm chằm vào cái thứ tự kia thế ?”Lý Lộ Từ gửi trở lại một cái.
“Đâu có, mình chỉ tình cờ nhìn vào thôi”.
Lý Lộ Từ mỉm cười, nắm chặt điện thoại, hôm nay hình như lại là một ngày tâm trạng tốt.
Buổi sáng học xong tiết một, tiết hai, Lý Lộ Từ không đợi đến lúc cùng An Tri Thủy ăn xong cơm trưa đã về nhà, lấy cớ từ chối cùng bọn Mã Đức Lý đánh bóng chuyền, chạy đến cửa hàng mua quần áo.
Bởi vì An Nam Tú chỉ mặc vài ngày, Lý Lộ Từ cũng không thể mua quần áo quá tốt, sẽ lãng phí , nhưng hắn cũng không hợp với việc mua cho An Nam Tú những bộ quần áo quá rẻ tiền, luôn cảm thấy có thể chi trả được, con trai nên cố gắng hết sức cho người bên cạnh mình những đồ tốt nhất.
-Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ đang tâm hồn treo ngược cành cây, đột nhiên nghe thấy tiếng có người gọi tên mình , quay đầu lại, thì ra là Lam Lâm và Hoàng Hoàng.
Lúc Tết âm lịch cùng nhau liên hoan gặp mặt, mọi người đều trao đổi số điện thoại di động và phương thức liên lạc khác, nhưng thực ra Lý Lộ Từ chỉ nói chuyện vài câu với Hoàng Hoàng trên QQ, ngay cả Lý Văn Đỉnh khả năng giao tiếp không tồi cũng phai nhạt, còn về Lam Lâm và những người khác, Lý Lộ Từ chưa từng nghĩ qua.
-Lam Lâm, Hoàng Hoàng…. Thật không ngờ gặp các cậu ở đây.
Lý Lộ Từ vẫy vẫy tay, hy vọng Hoàng Hoàng không cố gán ghép hắn và Lam Lâm, hắn biết rõ Lam Lâm hận hắn, bữa tối hôm Tết Lý Lộ Từ đã làm cho Lam Lâm cảm thấy không còn thể diện gì nữa.
Thời tiết dần dần ấm lên rồi, vẫn không quá nóng, nhưng Hoàng Hoàng đã mặc quần áo mùa hè và đi giày ngắn, lộ ra đôi tất mỏng màu xám, tuy không quá dài, nhưng ít nhiều cũng cân xứng tinh tế, khá đẹp mắt. Cách trang điểm của Lam Lâm cá tính một chút, mặc váy màu đen, bởi vì màu trắng sợi bông mang theo hương vị thanh nhàn, cũng không giống nhóm phục chế OL, dưới là một đôi giày cao gót.
-Lý Lộ Từ , gần đây tại sao lại không liên lạc với tôi?
Lam Lâm vừa cười vừa nói.
-À…. Cậu là đại mĩ nhân, luôn bận rộn, không muốn quấy rầy cậu.
Lý Lộ Từ có một chút không ngờ, rõ rang Lam Lâm đã không cười kiểu cách kiêu ngạo và cố ý duy trì khoảng cách như đợt Tết nữa.
Lẽ nào là vì cô ấy đã hiểu những lời đồn đại giữa mình và cô ấy chỉ là hiểu lầm mà thôi?
-Không có gì mà phải vội, có thời gian cùng nhau ăn cơm.
Lam Lâm đến gần Lý Lộ Từ, buột miệng nói, sau đó nhìn Hoàng Hoàng.
-Hoàng Hoàng, cũng khá nhớ cậu đó.
-Cậu nhớ sao? Cậu chia tay với Mao La chia tay rồi, đang trống trải lắm, cần người bù đắp.
Hoàng Hoàng nói xong liền cười.
-Cậu đúng là cô nàng chết dẫm.
Lam Lâm đỏ bừng mặt, nặng nề đấm Hoàng Hoàng.
Lý Lộ Từ đương nhiên hiểu được ý của Hoàng Hoàng, thực sự cô ta không hề có chút e ngại trước những lời nói tục, chỉ là ở trước mặt con gái nói những câu này, Lý Lộ Từ xấu hổ cười. Nếu có đứa con trai đứng trước con gái và nói những điều này, sẽ bị mắng là lưu manh… Nam nữ quả là không bình đẳng rồi.
Về phần Lam Lâm và việc chia tay với Mao La, Lý Lộ Từ không muốn biết nguyên nhân, cũng không thèm để ý, không liên quan gì tới hắn, nếu như là trước kia thì hắn cũng không muốn thông báo chuyện này cho Lý Văn Đỉnh, rõ ràng là lời đồn đại, nhưng sau khi giải thích, Lý Lộ Từ không muốn lui tới với Lý Văn Đỉnh, hắn có thể giải thích , nhưng sẽ không thể tha thứ cho Lý Văn Đỉnh.

-Hai người cảm tình với nhau trong khi học đại học so với trung học thì tốt hơn nhiều.
Lý Lộ Từ mở đề tài.
-Đương nhiên, ở Phố Cao ngoại trừ họp tập ra thì sẽ không cho phép học sinh làm bất cứ việc gì khác, căn bản cũng không có thời gian cùng nhau chơi, bây giờ chúng tôi cùng nhau đi dạo, cùng nhau nói chuyện.
Hoàng Hoàng dáng vẻ được giải thoát.
-Đúng rồi, tôi và Lam Lâm đã từng tán gẫu với nhau, đều muốn biết bạn gái cậu đó là như thế nào, nhân lúc trưa, muốn cùng nhau đi ra ngoài ăn bữa cơm.
Lam Lâm nhìn Lý Lộ Từ với ánh mắt chờ mong, trong ánh mắt còn ẩn chứa một chút ý tứ khác, bất luận chỉ là lời đồn đại, nhưng tâm lí của cô gái muốn xem bạn gái của Lý Lộ Từ có thật sự xinh như trong ảnh không, hoa khôi của đại học Quốc gia… Lam Lâm lên mạng tra, cô gái gọi là An Tri Thủy bị chụp lén rất nhiều trên mạng, đại đa số đều đang đọc sách, không chừng là mọt sách.
- Đó không phải là bạn gái tôi… là bạn rất tốt.
Bất kể người con trai nào cũng hi vọng người yêu mình là đại mĩ nhân, làm cho người ngoài kinh hãi khi biết đó là bạn gái của hắn, thế nhưng nếu Lý Lộ Từ thừa nhận An Tri Thủy là bạn gái hắn thì lại cảm thấy có chút hư vinh quá mức, dù sao hai người cũng đã kiên trì giữ mối quan hệ bạn bè này.
-Lam Lâm vẫn còn hi vọng.
Hoàng Hoàng không cho rằng Lý Lộ Từ nói dối, mỉm cười đẩy Lam Lâm một cái.
-Nói bậy bạ gì đó…. Đúng rồi, Lý Lộ Từ cậu ở trong này làm gì? Đây là khu dành cho con gái, không phải mua cho bạn gái mà là cho em gái cậu sao?
Lam Lâm không để ý tới Hoàng Hoàng, lý do cô và Mao La chia tay một phần cũng vì Lý Lộ Từ , không nói trước kia Lam Lâm cảm thấy Lý Lộ Từ không xứng đáng với cô ấy, nhưng chỉ là vì Mao La so vơi Lý Lộ Từ thì có tiền, có thành công và có địa vị hơn… Chỉ là biểu hiện bây giờ của Mao La khiến Lam Lâm có chút khuất phục, bởi vì Mao La luôn nỗ lực làm cho Lý Lộ Từ và Lam Lâm có một mối quan hệ với nhau, trong mắt cô, ở một vài phương diện Mao La tỏ ra kém so với Lý Lộ Từ. Thậm chí Mao La còn có thể làm cho bạn gái mình có lời đồn đãi tiếp xúc mờ ám với người con trai khác, những người con gái bình thường đều xem thường bạn trai như vậy.
-Mua cho em gái quần áo.
An Nam Tú cũng coi như em? Dù sao cũng không phải là bạn gái.
-Tôi giúp các cậu chọn.
Hoàng Hoàng khá nhiệt tình.
-Được.
Lý Lộ Từ gật gật đầu.
Nhìn thấy Hoàng Hoàng luôn lưu tâm đến quần áo hạ giá, thường lật đi lật lại nhãn hiệu để hạ giá, Lý Lộ Từ mỉm cười nói:
-Không cần phải quan tâm như vậy, hiện tại mình không nhiều tiền lắm, nhưng tiền mua quần áo vẫn có.
-Cậu nói gì vậy, con gái không nhất thiết cứ phải lúc mua quần áo cho mình mới là hưởng thụ, mình chọn quần áo mà có người bên cạnh xuất huyết nhiều, cũng sẽ rất thích.
Hoàng hoàng đứng lên hưng phấn.
- Tiêu chuẩn hại người không lợi mình.
Lý Lộ Từ lắc đầu.
Lam Lâm cũng ở một bên che miệng cười.
Mua được quần áo, Lý Lộ Từ đang chuẩn bị nói hẹn gặp lại với hai cô gái, liền thấy Lý Văn Đỉnh đi tới.
Hôm nay thật là khéo, Trung Hải lớn như vậy, bình thường như thế nào cũng không thể thấy bạn học, không ngờ gặp nhau, làm cho Lý Lộ Từ bỗng nhớ tới định luật Moses Keith: Những chuyện ngẫu nhiên thường bùng nổ tập trung xuất hiện.
Lý Văn Đỉnh nhìn thấy Lý Lộ Từ, Lam Lâm, và Hoàng Hoàng cùng một chỗ, nheo mắt nhìn.
-Tôi mật báo cho Lý Văn Đỉnh đó, tôi vốn không nghĩ đến cậu đã có bạn gái, cho nên muốn tác hợp cho Lý Văn Đỉnh và Lam Lâm.
Hoàng Hoàng nói nhỏ nhẹ, rất ngượng ngùng.
- Cậu thích dắt tơ hồng như vậy? Sách đừng đọc nữa, đi mở cái công ty môi giới hôn nhân đi thôi.
Lý Lộ Từ bất đắc dĩ, một hạt gạo nuôi trăm người.

-Lý Lộ Từ, Lam Lâm Hoàng Hoàng, ba người các cậu đi cùng sao?
Lý Văn Đỉnh cười ha ha nói.
-Buổi chiều cùng ăn cơm, hiếm khi gặp nhau.
-Không được, tôi còn chút việc, các cậu ăn đi.
Lý lộ từ từ chối.
Lý Lộ Từ đi khỏi, không dám công khai chọn áo ngực. Là một người chưa có bạn gái, cho dù có người bạn như An Tri Thủy nhưng Lý Lộ Từ cũng không so được những tên kinh nghiệm dày dạn trải qua trăm trận chiến với bạn gái, da mặt vẫn mỏng, vội vàng mua hai chiếc áo ngực, quần lót đỏ trong thùng rời khỏi cửa hàng.
Lý Lộ Từ đến khách sạn, An Nam Tú vẫn mặc nguyên áo ngủ hai dây khêu gợi ngồi trên giường.
-Cô vẫn chưa rời giường?
Lý Lộ Từ ngạc nhiên.
-Tôi đang làm triệu tập pháp khí.
An Nam Tú đang tập trung tinh thần nghiên cứu.
-Tôi chuẩn bị giao cho nó một ít công năng thần kì.
-Đầu tiên đổi quần áo, tôi sẽ dẫn cô đi ăn cơm trưa, rồi trở về làm.
Lý lộ Từ hi vọng công hiệu thần kì này đối với hắn không có vấn đề gì.
-Không cần, tôi có thể tự ăn, ăn xong sẽ về.
An Nam Tú không kiên nhẫn nói.
Lý Lộ Từ kinh ngạc, điều này không được tự nhiên, buổi sáng hôm nay cô bé còn muốn lấy dây thừng nắm hắn, tại sao lúc này lại không để ý, tuy nhiên tâm tư An Nam Tú thay đổi trong nháy mắt, như thế này cũng bình thường.
Lý Lộ Từ vẫn còn đang nghĩ làm thế nào để thuyết phục An Nam Tú không cần hắn ôm khi đi ngủ, xem ra Lý Lộ Từ vốn tính là sẽ ở cùng cô đến tối muộn, ru cô ngủ rồi rời khỏi nhưng không thực hiện được kế hoạch này.
Lý Lộ Từ về nhà, kì kiểm tra cấp sáu sắp tới, mặc dù chắc chắn có thể qua, chỉ là có nhiều vấn đề, nhưng Lý Lộ Từ vẫn quyết định nhân lúc mấy ngày An Nam Tú không có ở nhà, cố gắng tích lũy từ ngữ, dù sao sau này hắn có thể thi TOEFL và IELTS.
Buổi tối đợi Lý Bán Trang về nhà, hai người đang cùng nhau ăn cơm, Lý Bán Trang có chút cao hứng, cuối cùng cũng trở về với cuộc sống của hai an hem họ, sau đó liền nghe thấy tiếng đập cửa.
-Em mở cửa đi.
Lý lộ Từ đi uống nước.
Lý Bán Trang ra mở cửa, nhìn thấy một người hình như giống với một người con gái đã từng quen đang đứng trước cửa.
- Cô là ?
-An Nam…