Người như Viên Hạo tâm tư khá đơn giản, thấy lão gia tử đã tiếp nhận mình cũng không lo lắng đến những vấn đề khác. Ngược lại thời gian cậu cùng Lý Ích và lão gia tử ở chung khá ít, quản những người khác làm gì. Cậu chỉ là kết hôn mà thôi, tháng ngày vẫn giống như là trước kia. Kỳ thực cậu nghĩ rất đơn giản, sau này hiểu được cậu liền buồn phiền.
An Tâm cùng An Bình vẫn còn lo lắng cho Viên Hạo, sau này cuộc sống hôn nhân của cậu sẽ bận bịu, gả cho người giàu, cũng phải trả giá rất lớn mới có thể đứng vững, nhưng Viên Hạo lại không nghĩ đến vấn đề này, chuyên tâm làm việc ở nông trường. Hiện tại bây giờ đang là mùa mưa, cậu vô cùng hi vọng một mùa này có thể thu hoạch được nhiều lúa nước, cơ hồ đem toàn bộ tinh lực đều đặt vào lúa nước, cũng may bí đỏ không cần cậu chăm sóc đặc biệt, An Tâm cùng An Bình cũng có kinh nghiệm trồng bí đỏ, những nông trường khác có chuyện liên quan đến bí đỏ, Viên Hạo đều trực tiếp để cho hai người bọn họ xử lí.
“Viên Hạo, anh cũng nên ra ngoài nhìn đi. Em hôm nay đi xem một nông trường, so với nông trường của chúng ta phải lớn đến mười lần. Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy nông trường lớn như vậy, thực sự là quá tốt rồi, em vẫn cho rằng trên địa cầu không có thổ địa nào tốt. Hiện tại mới biết kiến thức của em thật nông cạn.” Một ngày nào đó An Tâm trở lại, hưng phấn nói không ngừng.
“A, hẳn là có, chỉ có điều không nhiều.” Viên Hạo đúng là không giật mình gì, dù sao trước đây cậu cùng Lý Ích đã đi đến nơi thế ngoại đào viên kia. Hơn nữa trước đây Lý Ích cũng nói với cậu, nhà hắn cùng Dương gia đều có mấy nông trường lớn, đương nhiên mấy nông trường này là nông trường tốt nhất khu vực, trước khi chính phủ mới được thành lập, sản lượng nông phẩm toàn cầu gần một nửa là từ nông trường nhà bọn họ.
“Nhưng anh biết không? Nhìn thấy nông trường tốt như vậy, em cảm thấy giống như là người đang đi trên sa mạc, chớp mắt liền phát hiện ra một cái ốc đảo. Loại hưng phấn này, hoàn toàn không biết hình dung ra sao.” Tâm tình của An Tâm có thể nói là tương đối tốt.
“Viên Hạo nói rất đúng, nông trường trước kia anh đi quy mô cùng không nhỏ, chỉ là đường xa như vậy, cũng chỉ thấy được mỗi chỗ đó tốt.” An Bình nhìn thấy nông trường lớn như vậy cũng giật mình, nhưng so với An Tâm thì bình tĩnh hơn nhiều.
“Ừm, hai người đi xem hẳn là nông trường tốt nhất của Dương gia cùng Lý gia, cũng là nông trường có sản lượng nhiều nhất hiện nay.”
“Ai, nếu như nông trường như vậy nhiều hơn chút, chúng ta liền không cần lo lắng chuyện lương thực.” Nghe xong Viên Hạo nói, tâm tình An Tâm vốn tốt liền nhanh chóng bị đả kích.
“Em không cần bận tâm làm gì, hiện tại nhân khẩu ít như vậy, có nhiều nơi hoàn toàn là không có người ở, qua mấy mươi năm, nói không chừng thiên nhiên lại khôi phục một mảnh sinh cơ, đến thời điểm đó địa phương có thể sử dụng không phải càng nhiều sao?” Viên Hạo đánh gãy tâm sự của An Tâm, nhấc thùng nước lên mang bọn họ vào không gian lấy nước.
Lúa nước đang thời kì sinh trưởng, so với bí đỏ thì phiền phức hơn nhiều, đặc biệt cần nước, có thêm cũng không thừa, còn phải lo lắng nhiều. Trong không gian vẫn rất tốt, việc trong nông trường liền nhiều hơn. Mảnh đất này cũng không phải thích hợp với lúa nước,Viên Hạo cùng là lần đầu tiên thử nghiệm, rất nhiều chuyện còn đang dần tìm tòi.
Bởi vì không có nước cung cấp, hai khối ruộng nước này hoàn toàn là cậu tự chuốc lấy phiền phức cho mình. Bây giờ trời nóng như vậy, nước trong ruộng rất dễ bị bốc hơi, hoàn toàn dựa vào nước mưa, căn bản là không đủ lượng nước. Có lúc, sau một trận mưa to, bọn họ còn phải đem lượng nước còn thừa dự trữ lại.
Khi khô hạn, ruộng nước còn cần phải thường xuyên tưới, trước đây ở quê cậu thường dùng máy móc bơm nước vào, giờ có hay không, bên này căn bản là không thể dùng được nước sông. Hết thảy đều dựa vào nước suối trong không gian, đều là người trực tiếp mang ra, bận đến bọn họ mệt chết. Nhìn như vậy, muốn ở trong nông trường trồng lúa nước đúng là có rất nhiều vấn đề, đầu tiên chính là phải giải quyết vấn đề nguồn nước. Lúc trước đào ruộng sao lại quên mất vấn đề này?
“Chúng ta đi xung quanh nhìn xem có nước sông hay không. Lấy nước như vậy, đúng là quá khó khăn. Nếu như ruộng nhiều, đúng là mệt chết người.” Viên Hạo ném thùng nước, hối hận sao giờ mới nghĩ đến vấn đề này. Chuyện này không thể so với trồng lúa nước trong không gian, cái suối kia là ở trong không gian a.
An Tâm ngăn cản cậu nói, “Hỏi Lý Ích một chút đi. Hiện tại xung quanh đang làm kiến thiết*, người nhiều lai tạp không nói, còn có quân đội canh gác, không có giấy thông hành, chúng ta không ra được.” Khoảng thời gian này Viên Hạo căn bản là chưa từng ra khỏi nông trường, không rõ tình huống bên ngoài, An Tâm cùng An Bình đi ra mấy lần, đều là có người chuyên đưa đón, hai người bọn họ đều không có để ý. Còn tưởng rằng đây là bởi vì người ta quá để ý bí đỏ, sau đó mới biết hiện người ở chỗ này cũng không thể tùy ý ra vào.
(* xây dựng)
Viên Hạo hỏi Lý Ích một chút, mới biết những kiến thiết này thực tế đều là hai người bọn họ, làm nửa ngày cũng là bởi vì hai người bọn họ sắp kết hôn.
Trong nông trường tân phòng trang trí rất thuận lợi, bất quá bỏ ra một tuần lễ, liền hoàn thành. Thu thập một gian phòng nhỏ sát vách bên cạnh, An Tâm cùng An Bình chuyển vào. Viên Hạo một thân một mình trong phòng lớn, gian phòng trên lầu là một gian phòng trang trí xa hoa cùng một thư phòng, buổi tối chỉ có A Vượng cùng A Phúc ở dưới lầu, bảo vệ Viên Hạo, đề phòng bất trắc. Ban ngày hơn nửa thời điểm là An Tâm cùng An Bình ở đây, cũng bởi vì nơi này có nhà bếp, chuyện làm cơm cũng hơn nửa là An Bình làm. Nói cách khác, Viên Hạo cùng An Bình và An Tâm chỉ tách chỗ ngủ, nhưng vẫn cùng nhau sinh hoạt.
Bởi vì Lý Ích thân phận đặc thù, sau này hắn không thể giống như bây giờ lén lút đến gặp Viên Hạo, hơn nữa Viên Hạo cùng Lý Ích sau khi kết hôn, bảo vệ an toàn cho Viên Hạo cũng khá quan trọng, cậu không còn là chủ nông trường không có danh tiếng gì. Vì lẽ đó Dương Phi liền thiết kế một ít phòng bảo vệ, đồng thời đem toàn bộ phạm vi nông trường đều bao quát bên trong, bên ngoài thành lập một đoàn bảo vệ chính phủ cao cấp. Để bảo vệ an toàn Lý Ích cùng Viên Hạo. Đây chính là nơi sinh sống của một trong hai người có quyền lực nhất chính phủ cùng bạn đời, an toàn phải được coi trọng trên hết. cho nên mới phải như An Tâm nói khắp nơi đều thay đổi.
Sau khi biết kết quả như vậy, Viên Hạo có chút dở khóc dở cười, vừa nghĩ tới một vài trường hợp mình thấy trong TV sẽ biến thành một phần cuộc sống của mình, chỉ có thể cảm khái vận mệnh thần kì.
“Ha ha, Viên Hạo, chờ sau khi anh cùng Lý Ích kết hôn, hai chúng em chỉ sợ sẽ được thơm lây biến thành nhân vật công chúng, sau này nhất định phải cách xa anh chút, nếu không vừa ra khỏi cửa liền có người nhìn chằm chằm a.” An Tâm cười trêu ghẹo.
Viên Hạo dùng sức lắc lắc đầu, lần đầu tiên rõ ràng cảm nhận được thân phận của chính mình sắp phát sinh chuyển biến lớn. Cùng người có thân phận như Lý Ích kết hôn, mang cho cậu không chỉ những phiền phức này, tất cả những thứ này chỉ là mới bắt đầu, nghĩ tới đây, trong lòng cậu rùng mình một cái, bắt đầu lo lắng vì sinh hoạt của mình.