Lâm Nhất gật đầu với Mộc Thiên Viễn, lại mang theo nụ cười thản nhiên nhìn nữ tử đang chạy tới, nhẹ giọng hỏi:
- Mộc cô nương không sao chứ?
Nữ tử này chính là Mộc Thanh Nhi. Đã có tu vi luyện khí hai tầng, so với trước kia thì dung mạo và thần vận đều có. Nghe thấy tiếng, nàng ta vội vàng dừng bước, thế mới không đâm sầm vào lòng người trước mặt. Cảm xúc ngổn gang, trong mắt đã ngân ngấn nước, khó nói:
- Ta còn tưởng rằng không gặp được ngươi nữa, vì sao giờ mới tới thăm ta.
- Ngươi chính là Lâm Nhất mà Thanh nhi cả ngày nhắc tới đó à? Danh chấn thiên hạ....
Nữ tử đi theo vẫn còn kinh ngạc, bộ dạng như châu tròn ngọc sáng rất là đáng yêu.
- Càn rỡ! Còn khôngmau bái kiến tiền bối?
Mộc Thiên Viễn mắng khẽ một tiếng, nữ tử đó sợ tới mức cả người run run, có chút ủy khuất lui về phía sau một bước, miệng nói Hồng nhi kiến lễ, ánh mắt lại tò mò lén lút không ngừng quan sát.
Lâm Nhất gật đầu với Hồng nhi kia, lúc này mới quay sang Mộc Thanh Nhi an ủi:
- Ta cũng là thân bất do kỷ. Đã là luyện khí tầng hai rồi, rất không tồi...
- Ngươi không phải đã là tiền bối Trúc Cơ rồi sao, đúng là giễu cợt người ta.
Nước mắt của Mộc Thanh Nhi không nhịn được mà tuôn rơi, trong thần sắc lại lộ ra vẻ thân thiết không sao tả xiết. Có lẽ Lâm Nhất mới là thân nhân duy nhất của nàng ta ở Đại Hạ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên mặt vẫn nở nụ cười ôn hòa, Lâm Nhất quay sang Mộc Thiên Viễn, trong ánh mắt mang theo vẻ nghi vấn. Người sau buồn bã thở dài, ra hiệu sang chỗ khác nói chuyện.
Một nhóm bốn người đến một chỗ yên ắng, chung quanh được cây rừng che kín. Mộc Thiên Viễn mệt mỏi ngồi xuống một tảng đá, nói ra ngọn nguồn trước sau.
Đối mặt với sự liên thủ của Vạn gia và Nhan gia, Mộc gia một cây chẳng chống vững nhà, không thể tránh thoát được trận tai nạn này.
Mộc Thượng Khanh thủy chung không đầu hàng Hắc Sơn tông, sợ Chính Dương tông sau này truy cứu là nguyên do chủ yếu. Ngoài ra, Vạn gia thủy chung lấy Lâm Nhất ra làm cớ, cứ đối đầu với Mộc gia khắp nơi, khiến cho vị gia chủ Mộc gia này rất bất mãn. Mà đối phương lại mượn uy thế của Hắc Sơn tông, muốn bức Mộc gia trên dưới phải khuất phục, thân là gia chủ Mộc gia, hắn lại càng không thể đáp ứng.
Vạn gia và Nhan gia há có phải là đèn cạn dầu! Hắc Sơn tông nhất thời không rảnh bận tâm tới những gia tộc này của Lạc Hà sơn, khiến cho Mộc gia không có cớ để cho qua. Phia sau sự chậm chạp không muốn đầu hàng này, chẳng gì ngoài nửa muốn nửa không mà thôi! Hành động này khiến thế nhân xem thường, hai nhà phải cùng thảo phạt!
Tranh chấp với nhau đều là hóa thân của chính nghĩa. Mà phía giành chiến thắng cuối cùng sẽ thành thiên đạo. Ở trước mặt danh lợi, cho dù là trời cũng không hiểu được.
Lúc hỗn loạn ở Lạc Hà sơn mới bắt đầu, năm vị cao thủ Trúc Cơ của Mộc gia tọa trấn Tê Phượng pha, không sợ có người đến quấy rối. Ba gia tộc tương giao mấy trăm năm, vì một số việc nhỏ mà đánh nhau cũng là bình thường. Nhưng đánh nhau sinh tử thì có cần thiết không? Khi Nhan gia và Vạn gia dốc toàn bộ lực lượng, hơn mười vị tu sĩTrúc Cơ đồng thời giết tới Tê Phượng pha, lúc này mọi người mới biết, giao tình giữa các gia tộc trước kia là không đáng nhắc tới!
Trên Tê Phượng pha loạn thành một đống, gia chủ Mộc Thượng Khanh bị năm tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ vây công, chết trận thảm thiết. Bốn vị trưởng lão gia tộc còn lại cũng chém giết đẫm máu, chỉ có Mộc Chí Ngôn và Mộc Chí Tín hai người là trọng thương chạy thoát, Mộc gia trên dưới có thể nói là chết thảm. Cũng có thể nói là Mộc gia đã xong rồi!
Mộc Thanh Nhi và Hồng nhi tu vi thấp, khi đại loạn tới, hai người du ngoạn trong núi cho nên may mắn thoát được một kiếp. Thấy khói thuốc súng trên Tê Phượng pha đã tan đi, hai nữ nhi gia lo lắng hoảng hốt, lại trốn tránh nhiều ngày mới tìm hiểu được tình hình, cũng không ngờ cừu gia đang chờ đợi phát hiện đuổi tới. Mộc Thiên Viễn Mộc Thiên Viễn về sau mới biết Tê Phượng pha gặp đại nạn, hắn dưới cơn bi phẫn khó nén, cầu kiến sư môn trưởng bối làm chủ.
Chính Dương tông đang ở vào lúc nước sôi lửa bỏng, mấy vị trưởng bối thương thế chưa lành, sao quản được chuyện của Lạc Hà sơn. Mộc Thiên Viễn sau khi được an ủi và nhắc nhở mấy câu, đành phải một mình về nhà. Vừa xuống Tê Phượng pha thì gặp phải hai nữ tử đang bị đuổi giết, hắn tiến lên cứu giúp, ai ngờ đối phương người đông thế mạnh, đành phải vừa đánh vừa chạy, lại bất ngờ gặp được Lâm Nhất.