...
Một mình đi ở giữa núi rừng rộng lớn, bất giác đã qua ba ngày. Trên đường cũng gặp phải mấy tu sĩ đồng đạo, Lâm Nhất không muốn trêu chọc phiền phức, đều kính sợ tránh xa.
Huyền Thiên Tiên Cảnh mở ra đến nửa năm, vì vậy Lâm Nhất cũng không nóng nảy. Tính toán trước mắt đã đến phúc địa của Huyền Minh Điện, hắn bắt đầu cẩn thận.
Chuyển qua một sườn núi, trước mắt là một sơn cốc. Sơn cốc phạm vi mấy dặm, khắp nơi xanh ngắt, rất là u tĩnh. Trước thềm đá do quái thạch xây thành, đứng chừng mười tu sĩ, đang đánh giá một cửa động.
Không ngờ sẽ va phải một nhóm người như thế! Lâm Nhất định tránh né, nhưng đã có người nhận ra động tĩnh.
- Là Lâm sư đệ!
Lâm Nhất bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là ngừng chân, nhìn về phía đám người chắp tay, chầm chập bước qua.
Vừa mới lên tiếng là La Dật, đám người Ngô Thất lúc trước từng gặp phải cũng có mặt. Làm Lâm Nhất cảm thấy phiền muộn chính là, Trịnh Nguyên và Niên Tù cũng ở trong đám người. Không ngờ nhóm tu sĩ của Chính Dương Tông này sẽ tụ lại, chỉ bất quá tăng thêm hai nữ tử xa lạ.
Chưa đến phụ cận, Lâm Nhất liền nhìn mọi người chắp tay chào, miệng nói bái kiến tiền bối và đồng môn. La Dật vẫn lộ ra khuôn mặt tươi cười, thấy không ai lên tiếng, hắn chỉ có thể ra vẻ vô sự đứng lên, lại nghe Ngô Thất nói:
- Nếu ngươi tới chỗ này, thì theo mọi người đồng hành đi!
Nghe tiếng, trong lòng Lâm Nhất hơi ngạc nhiên, giương mắt nhìn lên, chỉ thấy Ngô Thất sắc mặt âm trầm xoay người sang chỗ khác. Một bên Trịnh Nguyên cười lạnh mang theo mấy phần dữ tợn, chắc là vì tìm được cừu nhân mà âm thầm đắc ý. Hai cô gái xa lạ kia có lai lịch gì?
Cô gái áo xanh dáng người thướt tha, hai hàng lông mày hờ hững, dung mạo thoát tục, so với nữ tử bình thường có thêm vài phần anh khí. cô gái áo hồng bên người khuôn mặt cũng xinh đẹp, tràn đầy khí chất thanh xuân.
Này lại là hai tu sĩ Trúc Cơ Kỳ! Cô gái áo xanh hẳn là Trúc Cơ trung kỳ! Trong mười người trước mắt, hơn nửa là tiền bối! Lâm Nhất giật mình, trong lòng nổi lên một tia cay đắng. Hắn bất đắc dĩ đi đến bên người La Dật.
- Lâm sư đệ, thực không ngờ còn có thể gặp được ngươi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
La Dật cực kỳ nhiệt tình, nhưng lời nói lại làm Lâm Nhất nhíu mày, không thể làm gì khác hơn là có lệ nói:
- Vạn hạnh! Ha ha!
- Vạn hạnh?
Trịnh Nguyên ở cách đó không xa nhìn về phía Lâm Nhất châm biếm một tiếng, có ẩn ý nói:
- Thân là tu sĩ, vọng tưởng dựa vào vận may nhất thời tồn tại, chỉ sợ không thể lâu dài! Lâm Nhất, ngươi nghĩ có đúng không?
Lâm Nhất nhẹ nhàng thở ra một hơi, hắn cũng không thèm nhìn Niên Tù sắc mặt âm trầm, mà thần sắc bất biến nhìn Trịnh Nguyên nhếch miệng, lạnh nhạt nói:
- Tại hạ rất tán thành!
Một tiểu bối Luyện Khí kỳ, may mắn trốn thoát hai lần truy sát, ta không nghĩ ngươi còn có vận may tốt như vậy. Nếu tự đưa tới cửa, chỉ đợi tìm cơ hội động thủ, gia cừu có thể báo! Trịnh Nguyên lạnh lùng liếc mắt nhìn Lâm Nhất, sát khí lóe lên liền biến mất. Hắn tràn đầy tự tin hừ một tiếng, sau đó nhìn về phía cô gái áo xanh, đổi lại dáng dấp ôn hòa.
Thấy Trịnh Nguyên và người khác nói chuyện, Lâm Nhất tươi cười ra hiệu với mấy đồng môn Luyện Khí kỳ, sau đó nhân cơ hội hàn huyên với La Dật.
Nguyên lai sau khi La Dật theo đồng môn cùng nhau tiến vào Huyền Minh Điện, trằn trọc đến tận đây, phát hiện sơn động này cùng hai nữ tử. Đối phương chính là tu sĩ của Hồng Vân Cung, cũng sinh ra hứng thú với sơn động này, liền mời cùng tham gia. Bất quá sơn động này đến tột cùng là động phủ của Tiên Nhân hay là cái gì, trước mắt chưa ai biết được. Cấm chế ngăn trở cửa động kia, làm cho mấy vị tiền bối Trúc Cơ kỳ khó có thể giải quyết.
Tu sĩ cùng Ngô Thất đi chung một chỗ tên là Y Trăn, giống như Niên Tù đến từ Chính Dương Tông Thiên Xu các. Kể cả Trịnh Nguyên ở bên trong, Bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Chính Dương Tông thương nghị một phen, liền quyết định mạnh mẽ phá tan cấm chế ở cửa động, hai nữ tu của Hồng Vân Cung cũng không dị nghị.
Kết quả là, sáu vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ bày ra tư thế, bảo đám người La Dật lùi về sau.
Lâm Nhất vọt đến một bên, nhưng thầm lưu ý động tĩnh trước cửa động. Sau khi nghiên cứu qua Trận Pháp trích lục, hắn đối với trận pháp cấm chế cũng không phải không biết gì cả. Trận pháp cấm chế đều lấy Âm Dương Ngũ Hành, Lục Hợp Bát Hoang làm căn bản, lấy tương sinh tương khắc diễn thành sinh tử, hư huyễn, khốn cấm… cấm chế trước sơn động mơ hồ có thể nhận ra, tuy niên đại xa xưa, nhưng uy lực vẫn còn, nếu mạnh mẽ phá cấm, lực phản phệ không thể khinh thường.