Vô Tiên

Chương 618: Uẩn dưỡng cơ hội... (1)




... ... ...

Ba gia tộc tu tiên của Lạc Hà Sơn vốn dĩ hỗ tương nhau như cây liền cành, chuyện đệ tử của Vạn gia bị giết, bất quá trong mấy ngày ngắn ngủi liền truyền khắp mỗi một góc của vạn dặm Lạc Hà Sơn.

Mộc gia, trong động phủ của Mộc Thượng Khanh.

- Tộc thúc, người của Vạn gia đến rồi, muốn Mộc gia ta giao ra Lâm Nhất. Ngài xem chuyện này phải trả lời như thế nào?

Nói chuyện chính là Mộc Chí Tín. Lần đầu sau khi ông ta nghe thấy Lâm Nhất giết đệ tử của Vạn gia, ông ta còn cho rằng chuyện này hoang đường. Thế nhưng người tới của Vạn gia nói vô cùng xác thực, lại không thể không khiến người ta tin tưởng.

Chân mày của Mộc Thượng Khanh nhích động, mặt không thay đổi nói ra:

- Một tên ngoại lai tu sĩ tầng bảy lại có thể nào lấy một địch bốn, còn giết đệ tử của Vạn gia đại bại, cũng đánh chết hai người trong đó hay sao? Phải biết tu vi của bốn người Vạn gia đó đều không thua tiểu tử kia.

Ông ta vừa nói, ánh mắt vừa nhìn về phía Mộc Chí Tín, nghi ngờ hỏi:

- Ngươi xác nhận Vạn gia vẫn không nói dối chứ?

Mộc Chí Tín cười khổ lắc đầu, đáp:

- Nguyên nhân gây ra của chuyện này chính là đệ tử của Vạn gia làm khó hai vị đệ tử của Đan Nguyên tông đưa tới. Có lẽ là gặp chuyện bất bình, tiểu tử ngốc kia liền hi lý hồ đồ tham dự vào. Huống chi, vào lúc đuổi giết đệ tử của Vạn gia, hắn bị Vạn Thanh Sam chạy đến đánh cho bị thương nặng, rồi lại xuất hiện một người cứu tiểu tử mạng lớn này.

Lai lịch của người nọ, xem ra tộc thúc cũng biết, chính là Diệp Vũ mà trăm năm trước tại Lạc Hà Sơn ồn ào Vạn gia mất hết mặt mũi. Hắn sau khi chặt đứt một chân của Vạn Thanh Sam, không địch nổi ba gã Trúc Cơ kỳ tu sĩ của Vạn gia vây công. Bất quá, ha ha! Cuối cùng vẫn bị hắn chạy mất, thuận tay còn cứu đi Lâm Nhất.

- Đan Nguyên tông cũng liên lụy vào?

Mộc Thượng Khanh hỏi.

- Vậy cũng chưa chắc, đệ tử của Vạn gia gây chuyện trước, sau đó, hai vị đệ tử của Đan Nguyên tông cũng sớm chạy mất không còn hình bóng. Ngươi bất lực, ta không truy xét, theo tỳ tính không thích sinh sự của Đan Nguyên tông xem ra, Vạn gia và Đan Nguyên tông còn chưa đến nỗi trở mặt. Chuyện này huyên náo to lớn như thế, ta nghĩ hay là do ân oán của Diệp Vũ và Vạn gia kia gây nên.

Mộc Chí Tín nói.

Mộc Thượng Khanh gật đầu, nói ra:

- Có quan hệ với Diệp Vũ người này, lão phu dĩ nhiên nghe nói qua. Ngại vì tình cảm và thể diện của ba nhà Lạc Hà Sơn, Mộc gia ta cũng không tiện đưa ra bình luận đối với chuyện này. Chỉ có điều, tiểu tử kia cũng là một nhân vật, nhưng mà tiếc không thể lưu lại a!

- Tiểu tử kia nhìn như lão thành, cũng đủ xảo quyệt, ở Mộc gia ta còn một mặt giấu nghề! Ha ha! Hắn hay là vì trẻ người non dạ mà làm việc thiên kích, lần này mặc dù bất tử, sau này cũng khó tránh khỏi thị phi không ngừng.

Mộc Chí Tín bất dĩ vi nhiên cười nói.

Lâm Nhất tuy rằng giết hai đệ tử của Vạn gia, có lẽ có chỗ độc đáo trên tu vi, nhưng mà trong mắt của Mộc Chí Tín, một tên ngoại lai tu sĩ của Luyện Khí tầng bảy chưa chắc có chút ít không biết suy xét.

- Lâm Nhất này cùng Mộc gia ta không có bất kỳ liên hệ, như thật báo cho Vạn gia là được.

Sau khi Mộc Thượng Khanh nói một câu, ngẫm nghĩ lại nói:

- Nếu như gặp người này, Mộc gia ta cũng không nên làm khó hắn.

Nhìn Mộc Chí Tín rời đi, Mộc Thượng Khanh tự lẩm bẩm, đừng khinh thiếu niên nghèo a!

..

Phía sau trang viên của Mộc gia, có một tòa nhà nhỏ u tĩnh, chính là chỗ tu luyện dành cho nữ đệ tử của Mộc gia. Mộc Thanh Nhi tới chỗ này không lâu, liền làm quen mấy người tỷ muội trong tộc. Một người nữ tử trong đó gọi là Hồng Nhi, tuổi tác tương đương với Mộc Thanh Nhi, hai người giao tình không tệ, vào lúc tu luyện nhàn rỗi, thường hay ở cùng một chỗ nói chút ít lời nói khuê phòng của nữ nhi.

- Hồng Nhi tỷ tỷ, chuyện mà tỷ nói, là thật sao?

Mộc Thanh Nhi kéo Hồng Nhi đang ngồi dưới một chỗ hòn non bộ, có chút lo lắng hỏi.

Hồng Nhi có gương mặt tròn trịa, ngay cả cằm quai hàm cũng tròn vo. Nàng ta gật đầu liền liền, có kỳ sự nói ra: