Liễu gia chủ rất muốn mời Lâm đạo hữu về phủ nghỉ ngơi, để còn tỏ bày tình chủ nhà, muốn đáp tạ hắn. Huynh muội Liễu Hiền cũng muốn gần gũi với Lâm tiền bối, nếu được chỉ điểm đôi chút về việc tu luyện thì càng là niềm vui bất ngờ. Nhưng ân nhân của Liễu gia lấy cớ mệt mỏi, một mình đi về nghỉ ngơi.
Đến động phủ Ngọc Bình sơn, Lâm Nhất tùy tay phong cửa hang, hắn trải linh thạch trên Tụ Linh Trận trong phòng, bắt đầu hành công thổ nạp.
Ba ngày sau, một bóng rồng màu xanh xuất hiện trong phòng, bao quanh Lâm Nhất.
Lại qua ba ngày, bóng rồng rời khỏi người Lâm Nhất, chậm rãi di chuyển quanh người hắn.
Cứ thế trôi qua bảy ngày, bóng rồng dần ngưng thực, vảy giáp và bốn móng sống động như thật, long uy hơi lộ ra.
Đúng lúc tay, một luồng sáng vàng bắn ra từ cánh tay Lâm Nhất chui vào bóng rồng.
Khoảnh khắc bóng rồng khựng lại, một con giao long màu xanh khoanh mình trước mặt Lâm Nhất, chậm rãi ngẩng đầu to như thùng nước lên. Vảy giáp màu xanh của nó có thêm vệt sáng vàng, trong mắt rồng trợn to tràn đầy sát khí.
Lâm Nhất đang tĩnh tọa chậm rãi mở mắt ra, trong mắt cũng đầy sát khí.
Người và rồng nhìn nhau, giàng co không lùi bước. Lát sau, giao phong chiếm một nửa tĩnh thất chợt mấp máy, hơi cúi đầu cao ngạo xuống, hóa thành bóng rồng mờ ảo chui vào người Lâm Nhất.
Người rồng hợp nhất, long uy mạnh mẽ mà thô bạo tràn ngập trong tĩnh thất, sát khí không chỗ không ở xúc động cấm chế nơi đây, tiếng răng rắc khẽ khàng vang lên khắp nơi.
Thiếu quân thở ra luồng trọc khí, đuôi chân mày rung nhẹ, sát khí giấu nơi đáy mắt, khí thế quanh người tán đi. Lâm Nhất giơ tay lên, siết chặt bàn tay, sức lực mạnh mẽ ngưng tụ không phát tán, gân cốt phát ra chuỗi tiếng rôm rốp.
Khóe môi cong lên, Lâm Nhất bình tĩnh nhập định. Lại trôi qua hai ngày hắn mới thu công tỉnh lại, sắc mặt vui vẻ.
Với sư đồ Thiên Chấn Tử thì chuyến đi Ngọc Sơn trấn là thắng lợi trở về. Với Lâm Nhất thì lần này ra tay vô tình được thu hoạch.
Đối diện lôi pháp lợi hại kia làm Lâm Nhất khó chiếm lợi được, hai sư đồ là cao thủ trong đạo này, buộc hắn phải phòng ngự cẩn thận. Nên lúc ra tay Lâm Nhất đã nghĩ sẵn đường lui.
Thiết Thất không đánh lại hắn.
Lâm Nhất chưa từng mơ mộng viễn vông rằng mình sẽ chiến thắng một cao thủ Nguyên Anh, hắn chỉ muốn đánh tơi bời tên đồ đệ, giảm bớt nguy hiểm cho Liễu gia cũng đã xem như công đức. Nế úp kia chơi xấu, cùng lắm hắn trốn ra Hạ Châu. Trong cuộc chiến, hắn bị sét đánh khó chịu đựng nhưng cũng nếm chút ngon ngọt bất ngờ.
Khi tia chớp dọc theo Huyền Kim Thiết Bổng từ hai cánh tay chuivào người, uy lực từng tia lôi điện chạy khắp kinh mạch toàn thân, khiến hàn khí lắng đọng đã lâu hơi hòa tan. Đây là lý do vì sao mỗi lần bị sét đánh trúng là mặt Lâm Nhất bớt đỏ.
Từ đó Lâm Nhất chỉ rượt bắt Thiết Thất chứ không giết chết, không phải vì hắn nhát gan như Thiên Chấn Tử nói mà do giết người không được ích chi. Lâm Nhất chỉ muốn buộc đối phương nhận thua dừng tay, nhưng không ngờ lão nhân kia lén truyền âm giúp đỡ gã.
Thần thức của Lâm Nhất sánh bằng tu sĩ Nguyên Anh, truyền âm không qua mắt hắn được. Lâm Nhất thầm tức giận, lúc bất đắc dĩ hắn làm bộ xuống tay giết Thiết Thất, nào ngờ đối phương không van xin nhận thua ngược lại cho hắn ăn sét.
Vệ Tòng, Công Dã Càn hay Thiết Thất thi triển uy lực lôi điện đều không khủng khiếp bằng tia chớp màu đen do Thiên Chấn Tử đánh ra.
Lâm Nhất không kịp né tránh, thiên uy vô thượng giáng xuống, sức lực mạnh mẽ đánh vào tứ chi bách hải, từ kinh mạch xông đến khí hải, hàn băng to cõw hạt đậu hơi tan rã. Hơi thở thông suốt, dược lực sót lại của Tử Nguyên Chính Khí Đan bị Long Đan, Kim Đan hấp thu ngay.
Trong khoảnh khắc linh lực sôi trào, khí hải tràn đầy, niềm vui sướng khó kìm nén bộc phát ra, Lâm Nhất bay lên từ sơn cốc. Hắn đập Thiên Chấn Tử một gậy, trút hết mọi uất ức nhiều ngày qua lên đầu lão nhân kia.
Gậy đập thế không thể đỡ, như tu sĩ Nguyên Anh dốc hết sức đánh mộ kích, hù sợ Thiên Chấn Tử. Đối phương không sợ sétđnáh làm lão hơi bất ngờ.
Với Lâm Nhất thì do dược lực của Tử Nguyên Chính Khí Đan bùng nổ trong người nên mới chống chọi qua đợt sét đánh, hắn được thế liền thu tay lại, giả vờ hùng hổ đẩy lùi hai sư đồ.
Sau đó Lâm Nhất phát hiện linh lực trong người không yên ổn, cần điều dưỡng một phen nên đã đóng cửa tĩnh tụ. Cứ thế qua nửa tháng, tình trạng thân thể đã ổn định, có thu hoạch nhỏ.
Sau khi Thăng Long Quyết chi Long Linh Quyết đại thành, hắn có thể tiến sâu hơn tu luyện Đoàn Long Quyết. Ảo ảnh rồng kia ngưng tụ từ chân nguyên, khi biến ảo thành giao long khó phân rõ thật giả thì như long linh hiện thế, lực lượng Long Đan có thể khống chế tự nhiên.
Cùng với tu vi tăng tiến, tu luyện Đoàn Long Quyết khiến gân cốt sẽ bị rèn luyện lần nữa, Lâm Nhất càng rắn chắc khỏe mạnh hơn.
Ngoài ra hấp thu linh lực nhiều lần trải qua Tử Nguyên Chính Khí Đan đúc, tu vi Kim Đan trung kỳ của Lâm Nhất đã viên mãn. Hắn tin tưởng khi bế quan lần nữa thì sẽ đến hậu kỳ, vậy khi nào mới tu thành Nguyên Anh đây?
Lúc này Lâm Nhất bỗng khao khát có tu vi Nguyên Anh.
Có lẽ vì lời nói của Thiên Chấn Tử khiến người động lòng.
Tay Lâm Nhất cầm miếng ngọc giản, bên trong có ‘lời nói ân cần’ của ngọc giản, chẳng những nói ra nguồn ngốc của Cửu Châu Minh, tác dụng của Cửu Châu lệnh, còn liệt kê nhiều ích lợi khi tham gia vào Thiên Chấn môn. Làm người ta chú ý nhất là Hậu Thổ tiên cảnh.
Trong ngọc giản ghi lại một tin đồn của Cửu Châu, nói rằng trong Hậu Thổ tiên cảnh có thiên tài địa bảo, linh đan diệu dược, công pháp tiên gia, muốn gì cũng có, vươn tay là chạm vào thượng cổ kỳ binh. Có Ngũ Cửu cảnh bí ẩn khó lường, ẩn giấu cơ duyên tiên đạo vô thượng.
Nghe Thiên Chấn Tử nói mỗi lần tiên cảnh sắp lộ ra với đời thì cũng là lúc chín trưởng lão Hóa Thần của Cửu Châu tụ hợp lại. Khi đó sẽ có nhiều cao thủ tập hợp trên khu vực biển giữa Bình châu và Dương châu, long trọng chưa từng có.
Chín cao thủ tuyệt thế lộ mặt, tu sĩ Cửu Châu hào hứng đổ về, gây ra động tĩnh lớn như vậy là vì thăm dò bảo bối hay vì tiên đan kỳ binh? Lý do thật sự chờ khi gặp mặt sẽ bàn lại.
Thiên Chấn Tử ranh ma bỏ lửng câu nói, sau đó khoe khoang mình mưu tín hsâu xa, Thiên Chấn môn không tầm thường, sau đó nói đến tác dụng khác của Cửu Châu Minh.
Phải được Cửu Châu Minh triệu tập mới cho đi Hậu Thổ tiên cảnh, Cửu Châu lệnh là tín vật duy nhất. Tức là trong tay không có lệnh bài thì tiên môn vô duyên với tiên cảnh, muốn đi cũng không được.
Nói tóm lại, ngươi muốn tiên đạo có thành tựu không? Muốn đi Hậu Thổ tiên cảnh không? Mời tham gia vào Thiên Chấn môn, đây là lựa chọn duy nhất cho ngươi thành tựu đại đạo.
Cuối cùng trong ngọc giản, Thiên Chấn Tử đặc biệt dặn một câu. Sau khi Lâm Nhất tham gia vào Thiên Chấn môn chỉ cần treo danh hiệu trưởng lão là được, hắn thoải má iđi dạo ngắm cảnh, ăn uống chơi bời, công việc duy nhất của hắn là làm lớn mạnh uy danh của sơn môn.