Trừ ba loại đan dược này ra còn có đủ loại đan dược khác nữa, mỗi loại đều có tác dụng rất lớn, nói ví dụ như Phá Chướng Đan, sau khi dùng sẽ không còn phải e ngại chướng khí nữa.
Đan dược này có lẽ là có chút quan hệ với khu vực đầm lầy kia. Các đệ tử của Hôi Y Bảo ngày xưa có lẽ cũng đi vào khu vực đầm lầy đó lịch lãm, phục dụng loại đan dược này sẽ không sợ bị độc khí trong đó ảnh hưởng nữa.
Còn có Giải Độc Đan, Ích Cốc Đan, cũng có loại dùng để tu luyện như Bách Linh Đan của Bạch Đế Thành.
Quý trọng nhất là hai loại đan dược Phá Thiên Đan và Cửu Hoàn Đan!
Phá Thiên Đan có thể trợ giúp tu sĩ Địa giai đỉnh phong cảnh ngộ thiên địa linh khí để nhanh chóng tấn chức Thiên giai. Đương nhiên, cũng không phải bất kỳ tu sĩ Địa giai đỉnh phong nào sau khi phục dụng cũng có thể tiến lên Thiên giai, nhưng cũng có tám phần thành công, mà lại không hề ảnh hưởng tới con đường tu luyện sau này.
Một người có thể đem một thân thực lực tu luyện tới Địa giai đỉnh phong cũng đã coi là có tư chất, chênh lệch của tu luyện giả chỉ chính thức hiện ra khi bước vào cánh cửa lĩnh ngộ thiên địa linh khí.
Nếu như tại thời điểm đó có một loại đan dược giúp bọn họ có thể có cảm ngộ sâu sắc hơn đối với thiên địa linh khí thì việc tấn chức Thiên giai sẽ nhẹ nhõm vô cùng. Phá Thiên Đan chính là một loại phụ trợ đan dược như thế.
Đột phá Thiên giai chi cảnh, do đó đan dược này mới được mệnh danh là Phá Thiên Đan!
Trên đời này, có vô số người cả đời đều bị kẹt tại Địa giai đỉnh phong, không thể tiến thêm một bước, cái này một phần là do tư chất của họ, một phần khác cũng bởi vì linh khí ngoại giới quá mỏng manh, không thể dễ dàng cảm ngộ được.
Tứ đại trưởng lão của Thiên Tú Tông chỉ có Lâm Nhược Diên là có tu vi Thiên giai, ba người còn lại đều là Địa giai đỉnh phong, những năm gần đây vẫn một mực bị kẹt lại ở đó không thể nào tiến thêm được khiến họ rất khổ sở.
Dưới trưởng lão còn có không ít nhị đại chấp sự cũng gặp phải vấn đề này. Lúc này nếu cho các nàng một khoả Phá Thiên Đan, thì có thể không tới hai tháng trời, Thiên Tú sẽ nhiều ra thêm ít nhất bảy tám vị Thiên giai hạ phẩm cao thủ.
Cộng thêm Lâm Nhược Diên và tông chủ Bạch Tố Y thì cả Thiên Tú Tông cũng đã có chừng mười vị cao thủ Thiên giai rồi. Đây là con số có lực uy nhiếp không nhỏ. Lúc trước Thiên Tú mà có mười vi cao thủ Thiên giai như vậy toạ trấn, mặc dù tất cả chỉ là Thiên giai hạ phẩm thì cho Cự Kiếm Môn thêm mười lá gan cũng không dám đánh chủ ý lên Thiên Tú Tông, Nhất Đao Môn càng không dám khi dễ Mạc Lưu Tô.
Mà hôm nay trên tay của Đường Phong có chừng hai mươi viên Phá Thiên Đan, nói cách khác, ngày sau Thiên Tú Tông có khả năng sẽ có thêm hai mươi vị cao thủ Thiên giai. Từ đó cũng để thấy được sự trân quý của bình đan dược này.
Về phần Cửu Hoàn Đan, tuy cũng rất trân quý nhưng lại không cách nào đánh đồng được với Phá Thiên Đan.
Cửu Hoàn Đan, sau khi phục dụng thì trong vòng nửa canh giờ có thể khôi phục cương khí khoảng bốn năm thành. Cái này chủ yếu là dùng trong chiến đấu, nhất là loại chiến đấu giằng co lâu dài.
Đường Phong hôm nay đã tiến vào Thiên giai, đồng thời cũng đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, không cần chủ động vân chuyển công pháp, trong cơ thể cương khí vẫn tự động vận chuyển sinh sinh bất tức, bản thân hắn có tốc độ khôi phục so với người khác nhanh hơn rất nhiều. Nếu như hắn lại phục dụng thêm một viên Cửu Hoàn Đan thì trong vòng nửa canh giờ hoàn toàn có thể khôi phục hoàn toàn.
Không giống như trước kia, một khi vận dụng lực lượng quá độ phải ngồi trên giường điều tức mấy ngày mới có thể khôi phục.
Trong Bảo Đan Phường linh đan không ít, nhưng số lượng nhiều nhất chính là ba loại đan được Tôi Thể Đan, Luyện Cố Đan và Tố Kinh Đan. Ba loại đan dược này là đan dược trụ cột, chuyên dùng để tạo nền móng cho tu sĩ, đoán chừng luyện chế cũng rất đơn gian cho nên Hôi Y Bảo mới tồn trữ nhiều như thế. Số đan dược còn lại số lượng cũng không nhiều nhưng mỗi loại đều có tác dụng riêng.
Đường Phong chỉ cảm thấy có chút tiếc núi là ở nơi này lại không hề tìm thấy đan phương.
Ra khỏi Bảo Đan Phường, Đường Phong lập tức đi tới toà kiến trúc toả ra linh khí cuối cùng.
Toà kiến trúc này cũng là nơi toả ra linh khí nồng đậm nhất. Trong bốn khối kiến trúc, chỉ có một khối là không có chút linh khí nào phát ra, còn khối kiến trúc này linh khí trùng thiên, đậm đặc khó mà tưởng tượng được.
Toà kiến trúc này phía trước cũng có một cái bảng ghi là: "Linh Thạch Quật!"
Vừa nhìn thấy cái bảng này, Đường Phong đã biết vì sao chỗ này lại có linh khí nồng đậm như vậy, bởi vì chỗ này chính là chỗ cất giữ linh thạch.
Đi vào trong Linh Thạch Quất, Đường Phong cũng không có phát hiện cầu thang đi lên trên mà lại là cầu thang đi xuống dưới đất.
Đi vào ám đạo, chỉ thấy hai bên vách tường khảm nạm không ít dạ minh châu giá trị liên thành, ánh sáng nhu hoà từ những viên dạ minh châu này phát ra chiếu sáng cả cái ám đạo.
Chuyển qua mấy khúc ngoặt, Đường Phong liền tới một không gian nhỏ dưới mặt đất, quét mắt nhìn một vòng, Đường Phong nhịn không được hít một hơi thật sâu, cố gắng áp chế sự kích động trong lòng.
Bởi vì Đường Phong chứng kiến rất nhiều linh thạch xếp thành một đống ở trước mặt. Nhiều linh thạch như vậy xếp vào cùng một chỗ phát ra linh khí như muốn ngưng tụ thành thực chất khiến cho khối không gian nhỏ này mờ mịt trong sương mù mông lung.
Hít một hơi, Đường Phong cảm thấy toàn bộ lỗ chân lông trên người đều khoan khoái dễ chịu giống như được ngâm mình trong dòng nước ấm, khiến hắn như muốn quên cả đường về.
Lôi Tẩu thì từ sớm đã miệng mồm há to hô lớn hô nhỏ, vác Thiên Lôi Thần Mộc kiếm lên vai chạy tới trước đống linh thạch cố gắng quơ quào, hưng phấn nhìn Đường Phong nói:
- Phong lão đệ, Phong lão đệ, ta thấy rất nhiều linh thạch a, nhiều linh thạch như vậy cũng đủ cho lão Ngưu ta tu luyện cả đời a!
Hai ngày trước Đường Phong và Lôi Tẩu càng quét cả khu vực bên ngoài Hôi Y Bảo cũng chỉ tìm được năm mươi khối linh thạch, mà nơi này chính là nơi dự trữ linh thạch toàn bộ Hôi Y Bảo, số lượng cũng tới vài trăm khối.
- Lão Ngưu ta hạnh phúc chết mất!
Lôi Tẩu ngồi bệt xuống mặt đất, bẩm ngón tay tính tính toán toán. Một khối linh thạch đủ cho hắn tu luyện một tháng trời, ở chỗ này có tới mấy trăm khối, thì hắn phải dùng tới khi nào mới hết?
Đường Phong cười cười cũng không đi quấy rầy Lôi Tẩu, mà đi tới trước đống linh thach cẩn thận nhìn lại thì phát hiện trên bức tường đằng sau đống linh thạch này có khắc mấy chữ: "Hạ phẩm linh thạch!"
Xoay người nhìn vào đống linh thạch nhỏ hơn một chút bên cạnh lại thấy mấy chữ: "Trung phẩm linh thạch!
Lại nhìn tiếp chỗ chỉ có ba khối linh thạch xếp chung bên cạnh thì thấy: "Cao cấp linh thạch!"
Còn một chỗ sâu bên trong có khắc mấy chữ: "Đỉnh cấp linh thạch" thì lại không có một khối linh thạch nào.
Mà ở bên cạnh chỗ này lại có một ít hạt châu tròn vo cỡ trứng bồ câu nhìn có chút quen mắt, Đường Phong cẩn thân nhìn lại thì không khỏi cười một tiếng, đây không phải là nội đan hay sao?