Được nàng nhắc nhở như vậy, Đường Phong mới tỉ mỉ cảm thụ một chút thân thể của chính mình hiện tại, vẫn là thực lực Huyền giai thượng phẩm, thế nhưng ba động cương khí thân thể tản mát ra lại không phải của chính mình trước đó. Lần đầu tiên là chuyển biến thành một người có tu vi Huyền giai thượng phẩm, vì vậy ba động cương khí chênh lệnh không lớn, Đường Phong không nhận thấy dược, mà lúc này bản thân đã có ba động cương khí tại trình độ Địa giai.
Trên cơ bản mỗi một người đều có ba động cương khí không giống nhau, nếu như là người cực kỳ thân quen mà nói, thậm chí không cần nhìn vào bề ngoài, chỉ cần bằng vào ba động cương khí là có thể nhận ra được thân phận.
- Năng lực này quá lợi hại rồi, tuyệt đối không phải yếu!
Linh Khiếp Nhan tán thán nói.
- Uhm!
Đường Phong gật đầu, ban đầu hắn chỉ cho rằng có thể thay đổi vẻ bên ngoài, cho nên mới nghĩ có điểm yếu, bên ngoài có bên ngoài như thế nào, chiều cao sao? Màu da sao? Đầu tóc sao? Nếu như những thứ này không thể thay đổi được mà thì thay đổi bề ngoài không có bao nhiêu ý nghĩa.
Thế nhưng lúc này sau khi trải qua nghiệm chứng, những phương diện này không chỉ hoàn toàn thay đổi, thậm chí ba động cương khí của âm hồn cũng có thể mô phỏng giống như đúc. Hơn nữa Đường Phong còn có thể lấy được ký ức của âm hồn, theo đó, nếu như Đường Phong muốn giả mạo một người nào đó, quả thực dễ dàng như trở bàn tay, người khác đừng mơ tưởng phát hiện ra bất cứ kẽ hở nào.
Khuyết điểm duy nhất của năng lực này chính là số lượng cương khí tiêu hao không nhỏ, mượn dùng âm hồn có thực lực càng cao, lượng cương khí tiêu hao càng lớn hơn. Ví dụ như lúc này, Đường Phong cảm giác cương khí của bản thân đang phát tán cực nhanh, hẳn là do mô phỏng ba động cương khí của âm hồn cao thủ Địa giai dẫn tới.
Hơn nữa hàng giả thủy chung là hàng giả, tuyệt đối không thể giao thủ với người khác, một khi giao thủ nhất định sẽ bại lộ chính mình.
Bất quá không thể phủ nhận, năng lực dĩ giả loạn chân này có ứng dụng rất rộng rãi, thích hợp nhất đối với công việc dò hỏi cơ mật hoặc gây xích mích ly gián, chỉ cần lợi dụng thật tốt, có thể phát huy được hiệu quả cường đại hơn rất nhiều so với tá thi hoàn hồn, có phương pháp nào so sánh được với việc phá hủy tan rã tự nội bộ địch nhân? Trùng kích chính diện tuyệt đối không thể có hiệu suất cao giống như địch nhân tự giết nhau.
Trước kia tại thời điểm bốn tông môn truy sát, nếu như có năng lực này, Đường Phong cũng không tới mức chạy trốn khắp nơi, hoàn toàn có thể nghênh ngang đi trong đại quân của bọn họ chế tạo hỗn loạn, không chỉ hiệu suất cực cao, cũng không có bất luận nguy hiểm gì.
Duy trì chỉ trong thời gian chốc lát, Đường Phong phải tán đi năng lực dĩ giả loạn chân, bởi vì dựa theo hắn phỏng chừng, duy trì dung mạo của âm hồn Địa giai, chính mình phỏng chừng chỉ có thời gian gần nửa ngày, cương khí trong cơ thể sẽ tiêu hao sạch sẽ.
Nếu như là âm hồn Thiên giai, Đường Phong đánh giá chính mình tối đa chỉ có thể kiên trì được trên dưới một canh giờ. Xem ra mặc kệ là chuyện gì, thực lực của bản thân mới là cơ sở quan trọng nhấy.
Thời điểm tán đi năng lực này, cảm giác so với vừa rồi rất giống nhau, da mặt bắt đầu nhúc nhích, xương cốt khắp cơ thể vang lên tiếng rắc rắc, chỉ chốc lát đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu. Toàn bộ quá trình này không duy trì trong thời gian quá dài, thế nhưng nhất định phải trốn tại một nơi hoàn toàn bí mật mới có thể thi triển ra.
- Lại thay đổi một người!
Linh Khiếp Nhan bám riết không buông tha.
Đường Phong rầu rĩ nói:
- Ngươi cho ta là người hầu sao?
- Phong ca ca thực nhỏ mọn!
Đường Phong không nặng tâm tình chơi đùa như nàng, tự nhiên không dùng năng lực này tùy tiện chơi đùa, lần này chỉ là nghiệm chứng một chút mà thôi, hiện tại đã nghiệm chứng xong rồi, tự nhiên là muốn xử lý chuyện chính.
Lúc từ bờ biển chạy ở lại phiến rừng rây cạnh chân núi, Đường Phong không vội vã trở về băng hỏa ba mươi sáu phòng.
Bởi vì dù sao chính mình vừa mới tấn chức Vô Thường Quyết tầng thứ tư, lộ tuyến vận công của bản thân chưa quen thuộc, làm sao dám vội vã đi vào?
Tiêu tốn thời gian một ngày một đêm, Đường Phong ghi nhớ lộ tuyến vận chuyển Vô Thường Quyết tầng thứ tư vào trong lòng, cũng vận chuyển cả ngày, đảm bảo chính mình sẽ không xuất hiện sai lầm, từ trên cây hái xuống một vài quả, lúc này mới bước về phía băng hỏa ba mươi sáu phòng.
Lúc này đây, chính mình hẳn là có thể tiến vào phòng càng sâu để tu luyện?
Đi vào băng hỏa ba mươi sáu phòng, tiếp tục bước tới vị trí phòng thứ sáu, Đường Phong vẫn chưa dừng lại bước tiến, vẫn như cũ thẳng tắp đi về phía trước.
Phía trước chính là địa phương bản thân chưa hề thăm dò qua, hơn nữa Mang chấp sự nói băng hỏa ba mươi sáu phòng nguy hiểm như vậy, cho dù Đường Phong tài cao mật lớn, cũng không dám tùy tiện chạy vào, chỉ có thể thăm dò từng chút một.
Đi tới vị trí phòng thứ bảy, Đường Phong tùy tiện đẩy cảnh cửa phòng thứ bảy ra, tiến vào trong khoanh chân ngồi xuống, căn cứ vào kinh nghiệm trước đó, lập tức vận chuyển công pháp chống lại băng hỏa kình ăn mòn bản thân.
Thế nhưng sau khi vận chuyển một vòng chu thiên, Đường Phong phát hiện chính mình không hề xuất hiện cảm giác đau đớn giống như vừa bước vào phòng thứ sáu, ngược lại vô cùng dễ dàng, chênh lệch so với phòng thứ sáu không phải rất lớn.
Ở đây không phải là cực hạn của chính mình sao?
Đường Phong cau mày, lại từ trong thạch thất bước ra ngoài.
Tuy rằng bản thân hiện tại mới chỉ tấn chức Huyền giai thượng phẩm, thế nhưng Đường Phong phải đảm bảo trước khi tấn chức Địa giai thượng phẩm đi hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, bằng không một khi chính mình thực sự tấn chức tới Địa giai thượng phẩm rồi, nhất định phải rời khỏi địa phương này, đến lúc đó sẽ không còn bất cứ cơ hội nào để tìm kiếm liệt diễm cô.
Như vậy phải tính toán cho tốt mới được, vì vậy Đường Phong muốn tiến vào băng hỏa ba mươi sáu phòng lớn nhất chính mình có thể chịu đựng được, phải ép chính mình tới cực hạn.
Từ phòng thứ bảy bước ra, tiến vào trong phòng thứ tám vận chuyển một chu thiên, rất nhanh tiến vào phòng thứ chín vận chuyển một chu thiên, thẳng cho tới phòng thứ mười Đường Phong mới dừng thử.
Ở đây đã không sai biệt lắm tới cực hạn của chính mình rồi. Hơn nữa mỗi một lần băng hỏa lưỡng trọng kình dung mãnh tiến vào trong cơ thể và linh khí tinh khiết không phải là phòng thứ sáu có thể bằng được. Có thể nói tu luyện ở chỗ này gian nan hơn rất nhiểu so với phòng thứ sáu, thế nhưng tương ứng với phòng thứ sáu, một khi chống đối lại băng hỏa kình ăn mòn, khi hai loại linh khí này thay thế nhau, bản thân thu được hỗn độn linh khí tinh khiết cũng có số lượng khổng lồ hơn rất nhiều.
Thảo nào Mang chấp sự nói càng đi sâu vào bên trong, đối với đề thăng thực lực càng có trợ giúp to lớn.
Hiện tại mới chỉ phòng thứ mười đã như vậy rồi, nếu như đi tới đầu cùng phòng thứ ba mươi sáu, một lần có thể thu nạp được hỗn độn linh khí với số lượng kinh khủng như thế nào.
-o0o-
Tuy rằng tu luyện tại băng hỏa phòng thứ sáu mười ngày, sớm đã quen thuộc quy luật và phương thức tu luyện nơi đây, thế nhưng khi vừa mới tiến vào phòng thứ mười, Đường Phong vẫn giống như khi vừa tiến vào phòng thứ sáu, bị băng hỏa lưỡng trọng kình lăng qua lăn lại hầu như sống chết một đường, tinh thần lẫn thể xác đều tiêu hao rất lớn, lúc này nghị lực và tâm tính cường đại nổi lên tác dụng phi thường quan trọng, cho dù trong cơ thể bị đốt cháy, bị đóng băng, nhưng trong lòng chưa tan một hơi thở cuối cùng, vẫn như cũ có thể mạnh mẽ chống đỡ được.
Tu luyện liên tục như vậy trong thời gian hai ngày, tới ngày thứ ba, Đường Phong bỗng nhiên cảm giác chống đối băng hỏa lưỡng trọng kình ăn mòn đã không còn khó khăn như trước, nếu như nói trước đó một chu thiên Đường Phong phải dùng hết toàn lực, như vậy hiện tại đã có một loại cảm giác nhẹ nhàng và thành thạo.
Tiếp tục tu luyện trong phòng thứ mười tròn ba ngày, khi xác định chính mình có thể rất nhẹ nhàng thoải mái hoàn thành một chu thiên, Đường Phong đứng dậy chuyển sang phòng thứ mười một.
Hắn cần phải đi hết ba mươi sáu phòng trong thời gian ngắn nhất, cần phải tu luyện tới Địa giai trong thời gian ngắn nhất. Đây không phải là nhiệm vụ gì đó, mà là mục tiêu, là mục tiêu khiêu chiến cực hạn của chính mình, bởi vì đầu cùng băng hỏa ba mươi sáu phòng có đấu chân Tiếu thúc đã từng lưu lại, có dấu chân của lão cung chủ và Tạ Tuyết Thần của Đại Tuyết Cung từng lưu lại, chuyện người khác có thể làm được, Đường Phong tự tin chính mình cũng có thể làm được, nếu không như vậy chẳng phải bản thân đã thẹn với tu vi quỷ thần mười năm chế tạo thành gân mạch cứng rắn, thẹn với thân thể trải qua năng lượng khổng lồ rèn luyện hai lần.
Từng bước từng bước tiến vào chỗ càng sâu trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, hầu như cách ba bốn ngày Đường Phong có thể thích ứng được linh khí tinh khiết vị trí hiện tại ăn mòn, khi cảm giác tu luyện rất nhẹ nhàng thoải mái thì hắn sẽ tiếp tục tiến vào mật thất sâu hơn.
Loại tốc độ tiến sâu không thể tưởng tượng như thế này nếu như bị đám người Mang chấp sự biết được, khẳng định sẽ sợ hãi than thở không ngớt.
Bởi vì từ trước tới nay chưa từng có người nào dùng tốc độ vượt phòng nhanh như vậy, mỗi lần cách ba bốn ngày đã thích ứng được cường độ hiện tại, tìm kiếm trùng kích giai đoạn tiếp theo, cho dù là Tạ Tuyết Thần và lão cung chủ trước kia cũng không thể làm được.
Hơn nữa tuy rằng nói trên lý luận có thể để một người tu luyện tới Địa giai thượng phẩm trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, thế nhưng không phải là người nào cũng có thể làm được tới loại trình độ này.
Băng hỏa lưỡng trọng kình ăn mòn tuy rằng có thể giúp thực lực bản thân đề cao thực nhanh, thế nhưng nếu dừng lại tại băng hỏa ba mươi sáu phòng trong thời gian dài mà nói, sẽ có tổn hại nhất định đối với thân thể và kinh mạch. Mà kỳ hạn cũng chỉ giới hạn trong thời gian ba bốn tháng.
Nói cách khác, mỗi một người tới nơi này tu luyện, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện trong thời gian bốn tháng phải rời khỏi, nếu như dừng lại trong thời gian dài hơn một chút, thân thể khả năng ăn không tiêu mà sụp đổ.
Mang chấp sự không nói cho Đường Phong chuyện này, bởi vì nghĩ với tư chất của Đường Phong, thời gian bốn tháng hoàn toàn đủ cho hắn vượt qua hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, nói hay không nói không ảnh hưởng tới toàn cục.
Tu luyện trong thời gian tối đa bốn tháng cũng không thể đủ giúp mỗi người đều bồi dưỡng thành cao thủ Địa giai thượng phẩm, điều này tạo thành khả năng rất nhiều người sau khi tu luyện rời khỏi chỉ có tu vi Địa giai trung phẩm, thậm chí là Địa giai hạ phẩm, thành tựu cuối cùng như thế nào cũng chỉ có thể quyết định bởi trình độ nỗ lực của bản thân.
Bất quá tinh anh Ô Long Bảo bồi dưỡng ra trong mấy năm nay thực tế chưa hề xuất hiện qua loại tồn tại Địa giai hạ phẩm, người sau khi tu luyện rời khỏi tối thiểu cũng là Địa giai trung phẩm, có hơn phân nửa người đạt tới trình độ Địa giai thượng phẩm, dù sao giai đoạn huấn luyện khắc nghiệt trước đó không phải là uổng phí công sức.
Tu luyện trong hoàn cảnh như băng hỏa ba mươi sáu phòng, Đường Phong chưa bao giờ để thời gian trôi qua một cách lãng phí, duy trì tiết tấu sinh hoạt tu luyện tương đối đều đặn.
Tròn hai tháng sau, một con thuyền lớn đánh vỡ trạng thái yên lặng của Băng Hỏa Đảo từ trước tới nay.
Mọi người trên thuyền so với Đường Phong lúc mới tới rất giống nhau, vẻ mặt ngưỡng vọng nhìn bầu trời đỏ tươi như máu, nhìn hòn đảo nhỏ quỷ dị như vậy, thanh âm hít lương khí liên tiếp truyền tới.
Không Dư Hận đứng tại vị trí đầu thuyền, hai tròng mắt tràn đầy thần sắc cuồng nhiệt, toàn thân không nhịn được có một chút run rẩy kích động.
“Băng Hỏa Đảo, rốt cuộc ta đã tới.”
Trong Đại Tuyết Cung, hắn từng nghe được hòn đảo nhỏ tràn đầy màu sắc truyền kỳ này, cũng từng nghe Tạ Tuyết Thần từng giảng giải qua về băng hỏa ba mươi sáu phòng, phúc lợi có thể giúp thực lực đề cao cực kỳ cấp tốc, tự nhiên hắn so với bất cứ kẻ nào càng thêm hướng tới một chút.
Không Dư Hận nghĩ sinh hoạt tràn đầy áp lực của chính mình rốt cuộc cũng kết thúc rồi, nguyên nhân đến Ô Long Bảo chính là chờ đợi ngày hôm nay.
Hắn là thiên chi kiều tử, hắn sở hữu thiên tư ngút trời, trong Đại Tuyết Cung, nếu như không phải Tạ Tuyết Thần muốn áp chế cảnh giới của hắn tăng trưởng, hắn làm sao tới bây giờ mới chỉ là Huyền giai, hắn đã sớm trở thành cao thủ Địa giai rồi.
Thế nhưng ẩn nhẫn cảnh giới tới ngày hôm nay, rốt cuộc cũng có cơ hội bạo phát, chỉ cần bước vào băng hỏa ba mươi sáu phòng trong thuyền thuyết kia, chính mình không bao giờ phải tiếp tục áp chế cảnh giới tăng trưởng, áp chế điên cuồng sẽ dẫn tới tăng vọt điên cuồng, Không Dư Hận tin tưởng vững chắc, chính mình tu luyện trong băng hỏa ba mươi sáu phòng định trước sẽ khiến thực lực của bản thân tăng lên một cách điên cuồng.
Hơn nữa, mấy hôm trước khi đến Băng Hỏa Đảo, hắn còn nhận được một đạo mật lệnh của Tạ Tuyết Thần, nói hắn vô luận như thế nào cũng phải nghĩ biện pháp vượt qua hết băng hỏa ba mươi sáu phòng, đi tới đáy biển đầu cùng, mang theo tuyết tủy hàn băng trở về.
Đầu cùng của băng hỏa ba mươi sáu phòng sao? Nghe đồn từ trước tới nay chỉ có hai người từng đi hết, nghĩ tới điểm này, trong lồng ngực Không Dư Hân không khống chế được sôi trào nhiệt huyết và dã tâm, người khác có thể đi hết, chính mình cũng có thể đi hết.
Bất quá, Không Dư Hận quay đầu nhìn thoáng qua những thuyền viên, tiểu tử Đường Môn từng khiến mình luôn luôn kinh ngạc từ hai tháng trước đã biến mất rồi, thậm chí ngay cả những băng hữu quen thuộc nhất đối với hắn cũng không hề biết hạ lạc của hắn nơi nào. Rốt cuộc hắn đã đi đâu? Không Dư Hận tin tưởng với thực lực của Đường Môn, căn bản không hề e ngại huấn luyện của Ô Long Bảo mà lâm trận lùi bước, hắn tại thời điểm giai đoạn huấn luyện thứ nhất biến mất, nhất định là đi làm chuyện gì đó.
Trên thuyền, số lượng đệ tử Ô Long Bảo tu vi Huyền giai không tới hai mươi người, Sở Văn Hiên nhìn những đệ tử còn sót lại, trong lòng âm thầm thở dài.
-o0o-