Vô Thường

Chương 167: Mặt nóng dán lên mông lạnh (*) (thượng)




Bởi vì lúc ấy rõ ràng hắn cảm nhận được khí thế chỉ thuộc về Thần Binh. Thậm chí Thần Binh còn bay một quãng đường xa xôi tới tận Khúc Đình sơn, nếu như chỉ là Thiên Binh thì làm sao có thể làm được chuyện này? Làm sao có thể lừa được cảm giác của từng ấy cao thủ?

Sau mấy ngày dụng tâm suy nghĩ, nhớ lại tình cảnh lúc ấy, nghĩ xem là ai có thể động tay động chân trên Thần binh, kết quả hắn thật sự đoán ra. đó chính là Đường Phong!

Trong suốt cả cuộc chiến, chân chính chạm vào Thần Binh chỉ có hai người. một là Lâu Mãn Kinh, người còn lại chính là Đường Phong! Nếu Lâu Mãn Kinh không thể động tay động chân gì với Thần binh, vậy chẳng lẽ là tên tiểu tử Hoàng giai thượng phẩm kia?

Nhưng bằng vào bản lãnh của hắn. làm sao có thể làm được chuyện này? Lúc ấy có nhiều Thiên giai cao thủ như vậy, hơn nữa ai cũng vô cùng tập trung vào Thần Binh, không hề rời mắt, mà hắn chi động vào Thần Binh sau đó xoay một vòng. trong thời gian đó hắn có thể tráo đổi được Thần Binh thành Thiên Binh sao? Mà thanh đại đao Thiên Binh này ở đâu ra?

Thật ra Dương Xuân cũng không tin tưởng vào suy đoán của mình lắm. dù sao chuyện tình quá ly kì, còn quái dị hơn cả việc một đứa trẻ có thể phất tay tiêu diệt cả Bạch Đế Thành!

Nhưng chuyện này đã thành một khúc mắc trong lòng Dương Xuân, nếu hắn không đi kiểm chứng một chút, dù thế nào hắn cũng không thể an tâm được.

Nói chuyện này cho ba người còn lại nghe. sau đó mấy người này lại từ Bạch Đế thành chạy tới Thiên Tú.

Chờ khi Tứ Quý thành chủ chạy tới Thiên Tú thì chuyện cũng đã qua hơn một tháng rồi, khi đó Đường Phong cũng đi rồi, bọn họ tự nhiên lại hóa công cốc.

Lâm Nhược Diên đang lo lắng cho an toàn của Đường Phong, lại nghe tin có người muốn tìm Đường Phong gây phiền toái, đang lo lắng sốt ruột, lại bị mấy vị thành chủ hỏi thăm nhiều nên nói mấy câu lại xung đột với nhau.

Tứ quý thành chủ là nhân vật bực nào? Thiên giai thượng phẩm cao thủ. lại là thành chủ bên trong Bạch Đế thành, nếu là lúc thường. Lâm Nhược Diên còn có thể khách khí với họ, nhưng chuyện liên quan tới Đường Phong. Lâm Nhược Diên cũng có chút kích động. đương nhiên không để ý tới thân phận của đối phương.

Lúc ấy đông thành chủ Hàn Đông thậm chí xuất thủ dạy dỗ Lâm Nhược Diên một chút, mặc dù không thương tổn được nàng nhưng dù sao cũng đã động thủ.

Khi Tứ quý thành chủ tới, Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích cũng biết, hai người không tiện lộ diện trước mặt bọn họ, vẫn núp ở bên trong Yên Liễu các tránh cho khỏi gây ra phiền toái gì. Nhưng khi Hàn Đông đánh nhau với Lâm Nhược Diên, rốt cuộc Thang Phi Tiếu cũng không thể ngồi yên.

Giao tình của hắn và Đường Phong không tệ, Lâm Nhược Diên lại là cô cô của Đường Phong, cô cô bị khi nhục, Đường Phong tất nhiên sẽ không để yên. nếu Thang Phi Tiếu tiếp tục làm con rùa rút đầu thì sau khi trở về Đường Phong nhất định sẽ trách cứ hắn. cho nên hắn và Đoạn Thất Xích liền chạy ra ngoài.

Hai đại sát thần vừa bước ra. sắc mặt Tứ quý thành chủ liền trở nên khá đặc sắc. Bọn họ đoán chừng cũng không nghĩ tới, hai đại sát thần của Đại Tuyết cung khi xưa lại làm khách trong Thiên Tú. Trong nhất thời, Hàn Đông cũng bị ép cho không thể xuống đài được.

Nếu không phải Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích cố kị sẽ gây ra phiền toái cho Thiên Tú thì lúc ấy đã đánh một trận cùng Tứ quý thành chủ. Chuyện này sau đó nhờ có Bạch Tố Y và Dương Xuân nói vun vào nên mới tạm thời giải quyết được.

Mặc dù chuyện này đã qua rồi, nhưng Tứ quý thành chủ cũng không rời đi, nếu như lúc này bọn họ mà rời đi thì người khác sẽ nói bọn họ e ngại Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích, vậy thì còn gì là mặt mũi. hơn nữa. bọn họ quả thực muốn tìm Đường Phong để kiểm chứng chuyện Thần binh nên mới ở lại Thiên Tú.

Chỉ vì chuyện này nên ở lại gần hai tháng.

Trong khoảng thời gian này, Tứ quý thành chủ thậm chí từng hoài nghi qua có phải là Thiên Tú đã giấu Đường Phong đi, cố ý không cho hắn xuất hiện hay không. Nhưng có bọn Thang Phi Tiếu tọa trấn ở Thiên Tú, Tứ Quý thành chủ cũng không dám quá phận, chẳng qua là liên tục hối thúc Bạch Tố Y tìm kiếm Đường Phong mà thôi.

Bạch Tố Y sao có thể tìm được? Mỗi lần đối mặt với những câu hỏi của Tứ Quý thành chủ cũng chỉ có cười khổ mà thôi.

Lúc đám người này ở Thiên Tú cũng không phát sinh xung đột gì cùng bọn Thang Phi Tiếu, chẳng qua là nhìn nhau không vừa mắt mà thôi. Tất cả mọi người rất thức thời, không hề chủ động đánh nhau, bởi vì mọi người đều biết, thực lực của họ ngang nhau, đánh nhau cũng không làm được gì, huống hồ gì, Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích từ mười năm trước đã rời khỏi Đại Tuyết cung, bọn họ bây giờ chỉ có thể xem là cao nhân ẩn thế mà thôi.

Thẳng cho tới hôm nay, những Thiên giai cao thủ kia ở Thiên Tú xuất động toàn bộ, Tứ Quý thành chủ cùng tới theo.

Bọn họ cùng đã gặp qua Đường Phong, chi bất quá trước khác nay khác, lần trước nhìn thấy Đường Phong thì hắn vẫn còn là một thiếu niên anh tuấn, nhưng chi mấy tháng mà hắn lại biến thành bộ dạng chật vật không chịu nổi thế này.

Điều khiến bọn họ có chút kinh ngạc chính là thiếu niên chỉ có cảnh giới Hoàng giai thượng phẩm, lúc này đây đột nhiên đã tới Huyền giai hạ phẩm!

Huyền giai mười lăm tuổi! Đây là khả năng trưởng thành kinh khủng cỡ nào đây? Người khác lúc mười lăm tuổi, cho dù tư chất có khá hơn chẳng nữa thì e là cũng chỉ có thể là Hoàng giai mà thôi, còn hắn cũng đã vượt qua Hoàng giai.

Không chỉ như thế, mặc dù trên mặt hắn đen thùi lùi là thế, nhưng đôi mắt lại đặc biệt có thần, sắc bén tựa như mắt chim ưng.

Thiếu niên này, nếu có thể lớn lên thì tiền đồ ngày sau nhất định vô lượng! Trong lòng Tứ Quý thành chủ không hẹn mà cùng nghĩ tới điểm này.

Hơn nữa, bọn họ cũng đồng thời nghĩ tới một vấn đề, đó chính là chuyện Đường Phong có luyện qua vô thượng âm công trong lời đồn, giết chết đại quân hai ngàn năm trăm người trong một lần. Lần trước lúc bọn họ nhìn thấy Đường Phong thì bọn họ vẫn đang bận đuổi theo Thần binh, cũng không nghe được tin đồn này .Nhưng bây giờ, đợi ở Thiên Tú gần hai tháng, cũng đã tới Tĩnh An thành không ít lần, tự nhiên nghe được mấy lời đồn đài về Đường Phong.

Chẳng qua là bốn người bọn họ làm gì có ai ngu ngốc tới mức tin tưởng mấy chuyện vớ vẩn như thế, Thiên Tú lúc ấy có hai vị sát thần và một thanh Thần binh tọa trấn, đám người Cự Kiếm Môn đó không phải là tự đi tìm chết sao? Cho nên bọn họ liền cho rằng đám người kia là do bọn người Thang Phi Tiếu giết, bất quá là do người ta thích đồn thổi nên mới nói Đường Phong thành như vậy.

ừ, nhất định là như vậy!

Thấy Đường Phong nhìn lại về phía mình, Hàn Đông lạnh lùng hỏi.

- ngươi chính là Đường Phong?

ngữ khí của hắn có chút khinh thường, một bụng nhiệt tình của Đường Phong nháy mắt liền bị dập tắt.

Hắn đối với bốn vị thành chủ này rất có nhiệt tình, bởi vì Lại tỷ là người của Bạch đế thành! Yêu ai yêu cả đường đi chính là đạo lý này.

Lần trước tranh giành thần binh Đường Phong không có cơ hội nói chuyện với bọn họ, nhưng lần này, hắn nghĩ muốn làm quen với mấy người này đàng hoàng một chút, nói thế nào đi nữa thì bọn họ cũng là tiền bối, còn là Thiên giai cao thủ, chính mình lấy thân phận vãn bối để đối đài với họ cũng không có gì đáng trách. Cộng thêm trong đó còn có Lại tỷ, Đường Phong cũng hy vọng sau này tới lúc mình tới Bạch Đế thành tìm Lại tỷ, người khác cũng có thể tiếp đãi mình khách khí.

(*) Nhiệt kiểm thiếp lãnh thí cổ/ nhiệt kiểm thiếp liễu lãnh thí cổ: mặt nóng dán lên mông lạnh. Lãnh thí cổ là chỉ người khác lạnh nhạt/hờ hững (như cái mông lạnh). Cả câu mô tả một người thì nhiệt tình nói chuyện nhưng lại nhận được sự hờ hững, lạnh nhạt từ người kia, nhiệt tình không được đáp lại, như bị giội một gáo nước lạnh vào mặt.

Nhưng vừa nghe ngữ khí của Hàn Đông, trong lòng Đường Phong liền sinh ra cảm giác chán ghét.

Đó là một loại miệt thị đối với mình, hoàn toàn là thái độ xem thường, thật sự khiến Đường Phong vô cùng khó chịu.

Vốn cũng không muốn phản ứng lại với hắn làm gì, dù gì người ta cũng là Thiên giai cao thủ, còn mình chẳng qua chỉ là Huyền giai tay mơ, thái độ của người ta như vậy cũng chẳng là gì, hơn nữa nếu đắc tội với người của Bạch Đế thành ở đây, sau này đi tìm Lại tỷ cũng sẽ gặp khó khăn.

Cho nên Đường Phong nhíu mày gật đầu nói.

- Chính là ta!

- Đợi ngươi hai tháng, rốt cuộc ngươi cũng lăn ra đây rồi!

Hàn Đông cười lạnh một tiếng.

-Có ý gì?

Sắc mặt của Đường Phong hóa lạnh, thầm nghĩ thiếu gia ta cho ngươi chút sắc mặt thì ngươi muốn mở phường nhuộm à, thiếu gia ta cũng đã từng trải qua cảm giác đứng nơi cao quan sát chúng sanh, đắc ý gì chứ hả?

Nếu như Hàn Đông có chút khách khí thì Đường Phong nhất định sẽ lấy lễ vãn bối đối đãi với hắn, nhưng Hàn Đông lần trước bị Thang Phi Tiếu chọc giận, lại bị buộc phải ở lại Thiên Tú lâu như vậy, một bụng tức giận không có chỗ tiết, lúc này đây nhìn thấy Đường Phong thì đương nhiên lời nói ra không mấy hòa hoãn.

Hàn Đông không để ý đến câu hỏi của Đường Phong chẳng qua là nói.

- Nếu đã lăn ra đây rồi thì đi theo chúng ta một chuyến, chúng ta có việc muốn hỏi ngươi.

Vừa nói vừa tiến tới chỗ Đường Phong.

Lâm Nhược Diên lập tức vượt qua chắn trước mặt Đường Phong, quát hỏi.

- ngươi muốn làm cái gì?

Tứ Quý thành chủ tới tìm Đường Phong vì việc gì thì chỉ có bọn họ mới biết, những người khác không ai biết được gì, giờ phút này nhìn thấy Hàn Đông hạ thủ với Đường Phong. Lâm Nhược Diên làm sao có thể đáp ứng?

Hàn Đông cười lạnh một tiếng.

- Xem ra lần trước giáo huấn ngươi còn chưa đủ!

Hắn vốn là tiện tay một trảo, nhưng nếu Lâm Nhược Diên chắn trước mặt Đường Phong thì hắn liền đánh ra toàn lực, hắn là Thiên giai thượng phẩm, Lâm Nhược Diên chỉ có Thiên giai hạ phẩm, thì sao có thể ngăn cản?

Bạch Tố Y nhìn thấy tình huống không ổn, đang muốn xuất thủ thì Thang Phi Tiếu đã động trước, hắn đứng tại chỗ chém ra một chưởng trực tiếp phá vỡ không gian cách trở, đối bính cùng Hàn Đông, khiến hắn phải lùi lại, giận dữ quát lên:

- Ai dám động thủ?

Vừa quát xong, Tứ Nương đã rút thần binh ra khỏi vỏ, thái đao của Đoạn Thất Xích cũng phóng ra, bốn vị thành chủ trong nháy mắt cũng rút ra bội kiếm, tràng diện vốn yên tĩnh đột nhiên lại thành giương cung bạt kiếm, khí thế của chín Thiên giai cao thủ đan vào một chỗ, khiến cho tràng diện rối tinh rối mù.

Hàn Đông không thể nuốt giận, nhìn Thang Phi Tiếu hung tợn nói.

- Thang Phi Tiếu, lần trước ta động thủ với nữ nhân này ngươi cản ta, lần này ta động thủ với thiếu niên này ngươi cũng cản ta, cứ như thể Tứ Quý thành chủ bọn ta sợ các ngươi không bằng!

- Ta sợ các ngươi chắc?

Thang Phi Tiếu xắn tay áo, vẻ mặt hung thần ác sát nói:

- Con mẹ nó, mấy hôm nay ta cũng nhịn các ngươi đủ rồi, tới đi, bây giờ đánh một trận đi, để xem ai có thể toàn mạng đi ra ngoài.

Mặc dù cũng là Thiên giai thượng phẩm, nhưng bây giờ bên cạnh Thang Phi Tiếu có Tần Tứ Nương, Đoạn Thất Xích và hai người Lâm Nhược Diên, Bạch Tố Y, nếu đánh nhau thì Tứ Quý thành chủ tuyệt đối không phải đối thủ.

Hàn Đông bị những lời này của Thang Phi Tiếu làm cho khí huyết công tâm, đang muốn đánh một trận với Thang Phi Tiếu thì Thu thành chủ Thu Dịch Túy đứng bên cạnh đã trầm giọng nói.

- Không nên xúc động, mọi người có gì thì từ từ nói, chẳng qua chúng ta chỉ muốn hỏi thiếu niên chút chuyện thôi chứ không có ác ý gì, ta lấy danh nghĩa Bạch Đế Thành ra đảm bảo sẽ không đả thương hắn.

Trong bốn vị thành chủ có hai nam hai nữ,Xuân thành chủ Dương Xuân và Đông thành chủ Hàn Đông là nam nhân, Thu thành chủ Thu Dịch Túy và Hạ thành chủ Hạ Thời Vũ là nữ nhân.

Thu Dịch Túy cũng có chút đặc sắc, ngoại hình cũng xinh đẹp, nói chuyện khá êm tai, làm cho người ta có cảm giác chóng mặt giống như uống rượu say vậy, rất phù hợp với tên của nàng.

Thu Dịch Túy chẳng qua là muốn đứng ra giản hòa, hạ bót không khí, những lời của nàng cũng không có tác dụng gì cả.

Đường Phong kéo Lâm Nhược Diên đang đứng che chắn trước mặt mình sang bên cạnh, lạnh lùng nhìn Hàn Đông, âm trầm nói.

- ngươi đánh cô cô của ta?

Thái độ của Đường Phong rõ ràng thay đổi, mới vừa rồi Hàn Đông hỏi hắn cũng chỉ khó chịu thôi nhưng bây giờ đã có chút cảm giác đang đè nén cơn giận.

Thang Phi Tiếu đang đọ sức với bọn họ cũng sửng sốt dừng tay lại, hắn đột nhiên có cảm giác không ổn, thanh âm của Phong thiếu gia khiến hắn cảm thấy nếu để Đường Phong biết đáp án thì hắn sẽ thực sự nổi điên.

Hàn Đông nhìn thoáng qua Đường Phong , thản nhiên nói:

- Đánh thì thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn tìm ta báo thù?

- Rất tốt!

Đường Phong nhếch miệng cười, âm hiểm hàm răng trắng phối hợp với khuôn mặt đen lộ ra vẻ quỷ dị.

- Rất tốt!

Liên tiếp hai tiếng rất tốt, giọng nói của Đường Phong giữa hai lần hoàn toàn bất đồng, lần thứ nhất mang tới cảm giác tức giận nhưng lần thứ hai lại có cảm giác âm trầm, lạnh tới tận xương tủy.

Trong lòng Đường Phong có hai người rất quan trọng, một là cô cô hai là Lại tỷ. Nếu có người dám khi dễ các nàng. Đường Phong nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào để báo thù.

Mà Hàn Đông chỉ cách hắn rất gần, khoảng hai trượng mà thôi, nếu lúc này đột nhiên dùng tới năng lực Tá Thi Hoàn Hồn thì Đường Phong nắm chắc có thể giết chết Hàn Đông trong nháy mắt!

Tác phong nam nhi tự nhiên muốn gãy không muốn cong! Nhất là Đường Môn đệ tử, sẽ không sợ hãi bất kì cường quyền ác thế nào.

Nếu người khác khi dễ lên đầu người thân của mình mà Đường Phong còn có thể để yên thì làm sao xứng với lương tâm của mình, làm sao xứng với niềm tin của cô cô dành cho mình?

Cho dù lúc này có chọc thủng trời, hoàn toàn đắc tội với Bạch Đế Thành, thì Đường Phong cũng không hối hận, chỉ cần mình giết chết một hai vị thành chủ trong đó, thì lưu lại những người khác cũng không khó, Mấy người Tiếu thúc cũng không phải loại bất tài.

chuyện hôm nay chỉ cần làm gọn gàng một chút thì căn bản cũng không có phiền phức lớn gì.

Nếu thi triển đòn sát thủ sau đó bị cắn trả thì như thế nào? Rèn luyện thân thể lúc còn ở thú mộ cũng không phải uổng phí, lần này cắn trả tuyệt đối không khổ sở như lần trước nữa, chỉ cần tu dưỡng một chút là có thể khôi phục như cũ.

Trong lòng mặc dù đã hạ quyết định, nhưng Đường Phong cùng chưa vội động thù, chẳng qua là mở miệng kéo dài:

- Ta muốn hỏi một câu, quan hệ giữa ngươi và Lại tỷ là thế nào?

người này không nên là thân thích của Lại tỷ.

- Cái gì Lại tỷ?

Hàn Đông bị hỏi bất ngờ nên không giải thích được.

- Bạch Tiểu Lại!

Sắc mặt của bốn vị thành chủ nhất thời hơi đổi, bọn họ lúc trước cũng đã nghe Bạch Tố Y nói Bạch Tiểu Lại có ở Thiên Tú một thời gian, nhưng Bạch Tố Y không nói cho bọn họ biết, Bạch Tiểu Lại ở chung một chỗ với Đường Phong trong Yên Liễu các.

Bây giờ nghe Đường Phong gọi thân mật như vậy, Tứ Quý thành chủ sao có thể không nghĩ tới những chi tiết trong đó?