Vô Thượng Tiên Đế

Chương 147: Chạy Vào Cứ Điểm






Có thể bình an vô sự đi tới đây thì thực lực ít nhất cũng phải ở cảnh giới nhập đạo tiểu thành.

Hồn phách của pháp sư loại này chính là nguồn nguyên liệu cực phẩm đối với thánh nữ Bách Quỷ Giáo.

"Cô phải có bản lĩnh đó mới được", Trịnh Sở vừa nói vừa di chuyển thân hình nhanh như chớp, ngay lập tức đã áp sát thánh nữ Bách Quỷ Giáo rồi tung ra một quyền cực mạnh.

Thánh nữ Bách Quỷ Giáo vẫn bình thản nhìn Trịnh Sở tung ra một quyền.

Đợi đến khi đường quyền của Trịnh Sở sắp đánh trúng thì khuôn mặt của cô ta mới phát sinh biến hóa.

Cô ta cau mày, ngay lập tức lấy ra pháp bảo của Bách Quỷ Giáo.

Ông.

Một vầng hào quang màu đen đã xuất hiện trước mặt thánh nữ Bách Quỷ Giáo.

Ngay khi cô ta nhìn thấy vầng sáng màu đen thì trong lòng đã vô cùng tự tin, nghĩ rằng cho dù Trịnh Sở có mạnh đến mấy thì cũng không thể gây ra thương tổn cho cô ta.

Cho dù là võ giả cảnh giới hóa huyền dốc toàn lực tung ra một đòn thì cũng không phải là đối thủ của cô ta.


Một quyền mà Trịnh Sở vừa tung ra vô cùng cuồng bạo, đã đánh thẳng vào vầng sáng màu đen khiến cho nó tan đi.

Ầm!
Thánh nữ Bách Quỷ Giáo nhìn pháp bảo phòng ngự của mình bị Trịnh Sở phá được chỉ bằng một quyền thì ngay lập tức cả kinh.

Phụt!
Thân thể thánh nữ Bách Quỷ Giáo bị đánh văng ra ngoài, phun ra một ngụm máu bẩn giàn giụa.

Trước đó cô ta còn nghĩ Trịnh Sở có thực lực yếu kém, đối với tuổi của anh thì cảnh giới cao nhất cũng chỉ có thể là nhập đạo tiểu thành.

Cô ta không thể nào ngờ được một quyền của anh lại uy lực đến thế, chẳng những có thể phá được pháp bảo phòng ngự của cô ta mà còn khiến cho cô ta trọng thương.

Rõ ràng cảnh giới của anh không phải là nhập đạo tiểu thành, chắc chắn phải là võ đạo tông sư cảnh giới hóa huyền.

Thánh nữ Bách Quỷ Giáo nghĩ rằng Trịnh Sở là một yêu nghiệt thuật võ song tu cho nên đã bỏ chạy ngay lập tức.

Cô ta không muốn tiếp tục đánh với Trịnh Sở nữa cho nên đã nhanh chóng gọi tất cả người trong Bách Quỷ Giáo đến vây công Trịnh Sở, nhất định phải giết được người này.

Dù sao thì hồn phách của Trịnh Sở đối với thánh nữ Bách Quỷ Giáo mà nói là thứ nguyên liệu cực phẩm không thể buông tha.

Trịnh Sở thấy thánh nữ Bách Quỷ Giáo bỏ chạy, làm sao có thể để cho cô ta chạy mất?
Anh đuổi theo cô ta rất nhanh, muốn xem cô ta sẽ chạy đi đâu.

Nếu Trịnh Sở muốn bắt kịp thánh nữ thì chỉ cần vài phút là có thể.

Nhưng lúc này anh chỉ cảm thấy có một viên ngọc ba màu trên người thánh nữ, viên ngọc ba màu còn lại chắc chắn đang nằm trên người một kẻ khác.

Nếu như cô ta tập hợp tất cả người của Bách Quỷ Giáo lại cùng một chỗ thì càng tốt, anh chỉ cần giết hết sau đó lục tìm trên người những kẻ còn lại.

Thánh nữ nhìn thấy Trịnh Sở đuổi theo sau lưng mình thì trên mặt lộ ra một nụ cười âm hiểm.

Chỉ cần Trịnh Sở đến cứ điểm của Bách Quỷ Giáo thì cho dù Trịnh Sở có cảnh giới nhập đạo đỉnh phong cũng chắc chắn phải chết.

Nghĩ đến đây, thánh nữ Bách Quỷ Giáo lại càng thêm đắc ý.

Chỉ cần khuất phục được Trịnh Sở sau đó biến hồn phách anh thành vật hiến tế để luyện chế thành hung hồn thì thực lực của cô ta nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.


Nghĩ đến đây, sự phấn khích đã hiện lên trên khuôn mặt của thánh nữ Bách Quỷ Giáo.

Không lâu sau, thánh nữ Bách Quỷ Giáo đã chạy đến một hang động ẩn trong dãy núi cổ.

Sâu trong hang động.

Một đám nữ giáo đồ của Bách Quỷ Giáo trong trang phục áo dài đen và quấn khăn lụa đen đang tập trung trong đó cùng nhau.

Ở chính giữa đám giáo đồ là một cái đỉnh lớn cao hai thước màu đen.

Thỉnh thoảng bên trên cái đỉnh lại có nhiều hư ảnh xuất hiện cùng với những tiếng kêu rên thê lương.

Phía trên bọn họ, Lưu Cự Minh toàn thân tím tái, khóe miệng chảy máu đang bị trói chặt.

Lưu Cự Minh tỏ ra không sợ chết, quát lên: "Muốn giết cứ giết, đừng giở trò quỷ".

Đám nữ giáo đồ của Bách Quỷ Giáo không hề để ý đến lời nói của Lưu Cự Minh, khi anh ta đang nói thì họ đã rút một cây roi đen ra và đánh anh ta một cách dữ dội.

Tiếng roi quật vang lên không dứt bên tai.

Sự đau đớn khiến cho Lưu Cự Minh không ngừng kêu rên, sắp không thể chịu đựng nổi sự thống khổ này nữa.

Dù sao thì anh ta cũng chỉ là pháp sư chứ không phải võ giả, thân thể không được cứng rắn mạnh mẽ như võ giả.

Trong khi đám nữ giáo đồ của bách quỷ giáo đang quất roi Lưu Cự Minh.

Bọn họ đột nhiên biến sắc bởi vì có thể cảm nhận được thánh nữ của mình đã quay trở lại nhưng ở phía sau lưng thánh nữ lại có một luồng khí tức lạ đang gắt gao truy đuổi.

"Thánh nữ gặp nạn, đi thôi".

"Dám đuổi giết thánh nữ, muốn chết".

Ngay khi đám giáo đồ Bách Quỷ Giáo định xông ra thì đã nghe thấy tiếng Trịnh Sở cùng thánh nữ sắp xông vào.

Hình ảnh của Trịnh Sở và thánh nữ đã lần lượt xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ.

Ngay khi thánh nữ Bách Quỷ Giáo nhìn thấy các nữ giáo đồ thì đã lập tức hét lên: "Giết hắn".


Đám giáo đồ Bách Quỷ Giáo vừa nghe thấy thánh nữ nói vậy thì ngay lập tức hướng ánh mắt hung ác nhìn về phía Trịnh Sở.

"Thật to gan, còn dám xông thẳng vào địa bàn của Bách Quỷ Giáo".

"Dám làm thánh nữ bị thương, đáng chết".

Vừa dứt lời thì đám nữ giáo đồ Bách Quỷ Giáo đều đã lấy ra một cây sáo làm từ xương người.

Ngay khi cây sáo được lấy ra thì trên người đám nữ giáo đồ lập tức bộc phát âm khí cùng sát khí lạnh như băng.

Trịnh Sở nhìn những cây sáo xương trong tay đám nữ giáo đồ Bách Quỷ Giáo thì liền biết những cây sáo xương này đều được làm bằng xương người.

Hơn nữa còn không phải là xương người bình thường mà là xương của pháp sư.

Bởi vì pháp sư cho dù chết thì trên xương cốt vẫn sẽ lưu lại linh lực, đối với bách quỷ giáo chuyên dùng tà linh ác quỷ thì dùng nó luyện chế vũ khí là tốt nhất.

Trịnh Sở tỏ vẻ khinh thường, không thèm để ý đến hàng chục nữ giáo đồ Bách Quỷ Giáo trước mặt.

Trong mắt anh thì đám sáo xương này kém cỏi vô cùng.

Trịnh Sở nhẹ giọng nói: "Binh khí ngũ hành".

Anh vừa dứt lời thì linh lực đã ngưng tụ ra một thanh trường kiếm màu trắng trong tay.

Thánh nữ nhìn thấy trong tay Trịnh Sở đã ngưng tụ ra một thanh trường kiếm linh lực thì liền hưng phấn nói: "Các giáo đồ, mau hợp lực giết hắn, dùng hồn phách của hắn luyện chế thành hung hồn để chúng ta sử dụng".

Cô ta nhận ra thực lực của Trịnh Sở rất cao cường, sau khi luyện hóa hồn phách của anh thành hung hồn để sử dụng thì cô ta còn có thể nâng cao cảnh giới của mình.

Sau khi lệnh của thánh nữ được ban ra, đám nữ giáo đồ của Bách Quỷ Giáo đồng loạt đưa sáo xương lên môi rồi thổi ra một khúc nhạc âm trầm.

.