Vô Thượng Sát Thần

Chương 753: Thực Lục Hiển Hiện




Cảm nhận được sát khí đáng sợ trên người Bàn Tử, Lôi Vũ run sợ một trận. Vừa rồi Tiêu Phàm kia đã đủ đáng sợ, làm sao Bàn Tử này cảm giác còn đáng sợ hơn cả Tiêu Phàm.

Sát khí phát ra trên người hắn vô cùng khủng bố, nhất định chính là một hung thú hình người.

- Ha ha, Nhị Ca uy vũ.

Quan Tiểu Thất cười ha ha, hắn cũng bị công kích bá đạo của Bàn Tử chấn kinh, có điều rất nhanh liền bình tĩnh lại.

Đương nhiên, Quan Tiểu Thất không biết Bàn Tử vừa rồi một kích đánh bay một Chiến Đế cảnh hậu kỳ, bằng không hắn sẽ không bình tĩnh như thế.

- Người giết huynh đệ ta, ngươi biết có kết cục gì không?

Bàn Tử đi từng bước về hướng Lôi Vũ, khí tức trên người lay động, đến hư không đều có chút phát run.

- Rống!

Đột nhiên, tiếng gầm lên giận dữ từ mặt đất truyền đến, chỉ thấy một Hoàng Kim Sư Tử to lớn chở một thân ảnh mà tới, Hoàng Kim Sư Tử dĩ nhiên chính là Tiểu Kim.

Mà ở trên lưng nó, lại là Tiêu Phàm. Tiêu Phàm vừa rồi mặc dù bị đánh bay, nhưng mà thân thể cũng chưa bị thương, huống chi còn có Tiểu Kim kịp thời chạy tới, làm hóa giải bớt lực lượng của cú đánh.

- Lão Nhị, hay là giao cho ta cùng Tiểu Kim đi.

Tiêu Phàm mở miệng nói:

- Hai Chiến Đế cảnh Lôi gia, liền giao cho ngươi.

Nghe thấy lời Tiêu Phàm, Lôi Vũ sầm mặt lại, nhưng trong lòng thì mừng thầm, vừa rồi cùng Tiêu Phàm giao thủ, hắn đã đại khái biết rõ ranh giới cuối cùng của Tiêu Phàm.

Hơn nữa sư tử con kia, xem kích cỡ có vẻ như thực lực cũng không là gì, căn bản không có gì phải kiêng dè.

Bàn Tử liếc nhìn Tiêu Phàm, cuối cùng gật đầu nói:

- Cẩn thận một chút.

- Yên tâm, Chiến Đế hậu kỳ cũng không phải ta chưa từng giết.

Tiêu Phàm vô cùng tự tin nói. Không phải Tiêu Phàm tự phụ nhưng hắn một mình cũng có thể chiến đấu với Lôi Vũ.

Bây giờ lại có thêm Tiểu Kim, Tiêu Phàm tất nhiên sẽ không để Lôi Vũ vào mắt. Hơn nữa, hắn cũng muốn biết Tiểu Kim trong thời gian hơn nửa năm đó, rốt cuộc đạt đến cấp độ nào.

Con ngươi Lôi Vũ run lên bần bật, chẳng lẽ tiểu tử này thật sự từng giết chết Chiến Đế hậu kỳ hay sao?

- Tiểu tử, thực lực ngươi là gì, vừa rồi ta đã nhìn ra ranh giới cuối cùng của ngươi rồi, ngươi muốn giết ta?

Lôi Vũ rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh, trường đao hướng lên trời, sát cơ bắn ra bốn phía.

- Lôi Long Thiên Trảm!

Thân hình Lôi Vũ vừa nhảy, lập tức một cỗ uy thế như đến từ man hoang được thả ra, cực kỳ đáng sợ. Giữa trường đao hắn gào thét lên Lôi Điện Chi Lực, một kích này so với vừa rồi còn đáng sợ hơn.

Tiêu Phàm trộm nghe tiếng long ngâm, hư không đều rung động, thân hình hắn lóe lên, con ngươi lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lôi Vũ, trầm giọng nói:

- Tiểu Kim, cẩn thận!

- Rống!

Nhưng mà Tiểu Kim căn bản không để ý, ngửa mặt lên trời hô, một cỗ uy thế đáng sợ từ trong miệng nó phát ra, có thể nhìn thấy sóng âm khí lãng quay cuồng.

Trong chớp mắt, âm ba gầm thét công kích cùng Lôi Điện Chi Lực đâm vào cùng một chỗ, hư không dường như muốn vỡ ra, một cỗ khí tức hủy thiên diệt địa phóng tới bốn phương tám hướng.

Tiêu Phàm si ngốc nhìn phía xa, chỉ thấy Lôi Long đầy trời kia ầm vang nổ tung, Đao Thế phá toái, áo bào toàn thân Lôi Vũ cũng bị rách vụn không ít, bộ mặt hắn có chút vặn vẹo.

Hơn nữa, phàm là tu sĩ Chiến Hoàng cảnh ở trong sóng âm trùng kích của Tiểu Kim đều đồng loạt nổ tung, hóa thành màn mưa máu che kín hư không, rất nhiều người đến kêu thảm cũng không kịp, liền đã bỏ mạng.

- Âm thanh sát phạt thật biến thái.

Tiêu Phàm ực ực nuốt nước miếng, hắn tưởng là thực lực Tiểu Kim nhiều nhất cũng chỉ là Thất Giai đỉnh phong, dù lợi hại thế nào cũng chỉ có hạn.

Nhưng mà thế nào cũng không nghĩ đến, một đạo âm ba công kích của Tiểu Kim liền quát lui một kích bá đạo của Lôi Vũ, đến bản thân hắn cũng chẳng làm được.

Tiêu Phàm lúc này mới phát hiện, Tiểu Kim từ sau khi được một ít truyền thừa ở Nguyệt Thần Cung, đến hắn cũng nhìn không thấu.

Lôi Vũ có loại xúc động thổ huyết, trước đó cùng Tiêu Phàm chiến đấu giằng co không xong cũng liền thôi, về sau lại bị một kích của Bàn Tử đánh bay, xương cốt nứt tận mấy cái, máu tươi cũng nôn ra không ít.

Điều này cũng thôi, nhưng mà bây giờ lại bị một con sư tử nhìn qua không thể bình thường hơn gầm chấn động đến khí huyết sôi trào, lục phủ ngũ tạng suýt chút vỡ ra.

Bản thân dù sao cũng đường đường là Chiến Đế hậu kỳ, sao hôm nay lại toàn gặp chuyện không thuận, khắp nơi đều vấp phải trắc trở?

Nếu như hắn biết, Tiêu Phàm nếu toàn lực công kích, có lẽ so với Bàn Tử cùng Tiểu Kim còn kinh khủng hơn, không biết hắn có cảm thấy may mắn không.

- Nghiệt súc, ngươi tự tìm cái chết!

Lôi Vũ hoàn toàn nổi giận. Bỗng nhiên, đỉnh đầu hắn xuất hiện một hư ảnh to lớn kim sắc, đó là một quái vật thân thể như Giao Long, nhưng lại mọc ra hai cánh kim sắc.

Có điều, Tiêu Phàm liếc mắt liền nhận ra tên quái vật kia, nếu đúng là như thế, trong lòng Tiêu Phàm liền ngưng trọng tới cực điểm.

- Bát Phẩm Chiến Hồn Phi Vũ Kim Giao.

Tiêu Phàm khẽ cắn môi, U Linh Chiến Hồn lơ lửng lên đỉnh đầu, ngưng tụ thành một chuôi Sát Phạt Chi Kiếm hắc sắc.

Trong chớp nhoáng này, hắn cảm giác khí thế Lôi Vũ lại cường đại gấp bội. Hắn rốt cục hiểu rõ, Chiến Đế cảnh hậu kỳ đến cùng khủng bố cỡ nào.

Trước đó có thể chém giết Chiến Đế cảnh hậu kỳ Sở Không, có lẽ vận khí chiếm đa phần.

- Lôi Long Chi Vũ.

Lôi Vũ tức giận, Bát Phẩm Chiến Hồn Phi Vũ Kim Giao cùng hắn hòa làm một thể, vô số Lôi Điện hóa thành từng đầu Kim Sắc Cự Long từ bốn phương tám hướng phóng tới Tiêu Phàm.

- Tam Trọng Lôi Điện Ý Chí.

Công kích chưa tới, một cỗ trùng kích to lớn liền hướng về Tiêu Phàm cùng Tiểu Kim đánh tới.

- Giết.

Tiêu Phàm gầm thét một tiếng, Tu La Kiếm trong tay vung lên, từng đạo kiếm khí gợn sóng dập dờn ra. Kiếm khí ngày càng nhiều, xung quanh mấy trăm trượng rất nhiều tu sĩ bị dọa đến vội vàng thối lui về sau.

Trong chớp mắt, kiếm khí liền biến thành một mảnh Kiếm Khí Hải bao quanh Tiêu Phàm, Tiểu Kim cùng Lôi Vũ.

Gần như đồng thời, Tiểu Kim phun ra một vùng biển lửa kim sắc, hỏa diễm tràn ngập hư không. Thân thể Tiểu Kim đột nhiên biến hóa, vốn dĩ thân thể chỉ cao một trượng, đột nhiên biến thành vài chục trượng, uy vũ, bá khí.

Bộ lông màu vàng óng lóe ra ánh sáng chói mắt, giống như hỏa diễm bùng cháy, chân nó đạp hỏa vân, tản ra một cỗ khí thế không thể địch nổi.

Hai bên nó sinh ra hai cánh, giống như hai thanh Thiên Đao, sắc bén lăng lệ.

- Hoàng, Hoàng Kim Thánh Sư?

Bờ môi Lôi Vũ có chút phát run, Cửu Giai Huyết Mạch Hoàng Kim Thánh Sư, bằng vào khí thế kia đã tới gần vô hạn Bát Giai, bản thân có thể là đối thủ của nó sao?

Hồn Thú có thực lực bình thường đều mạnh hơn so với nhân loại cùng cấp. Tương tự, Hồn Thú Bát Giai sơ kỳ, cần Chiến Đế trung kỳ mới có thể thắng được, lại càng không cần phải nói tới Hồn Thú nắm giữ Cửu Giai Huyết Mạch.

Đây cũng là nguyên nhân Lôi Vũ rung động, có điều Tiểu Kim không cho hắn cơ hội gì, hai cánh quét qua, hư không lập tức xuất hiện một mảnh vòi rồng, vô số kiếm khí xoay tròn vây quanh vòi rồng.

Những Hồn Lực biến thành Phi Vũ Kim Giao đồng loạt vỡ nát, Tiểu Kim, Tiêu Phàm cùng Lôi Vũ trong nháy mắt xuất hiện ở trong vòi rồng, thế giới bên ngoài hoàn toàn bắt biết gì ở trong nơi này.

Toàn thân Tiêu Phàm cũng tách ra hỏa diễm kim sắc cuồn cuộn, Vô Tận Chiến Hồn thi triển, lực lượng hắn tăng vọt gấp bội. Ngay sau đó, Tu La Thần Dực xuất hiện, lắc mình một cái, Tiêu Phàm cũng đã xuất hiện ở bên người Lôi Vũ, giờ phút này Tiêu Phàm cũng không cần giữ lại chút nào.

- Tàn Dương Huyết!

Một tiếng khẽ quát, một vòng tà dương huyết sắc tại hư không hiện ra, trong nháy mắt bao phủ Lôi Vũ vào trong đó. Lôi Vũ lộ ra vẻ hoảng sợ, lúc quay người rút đi, một cái móng vuốt to lớn đập trên người hắn. Nếu như không trốn tránh kịp thời, dù hắn là Chiến Đế cảnh hậu kỳ đoán chừng cũng phải nổ tung.

Lôi Vũ nhìn một người một thú phía trước, lần đầu tiên lộ ra vẻ sợ hãi. Bà mẹ, đây là quái vật gì, Hồn Thú có thể biến thân thì thôi, người này tại sao lại cũng có thể biến thân?

MinhLâm - Lục Đạo -