Vô Thượng Sát Thần

Chương 374: Trận Thứ 100




Sinh Tử Đấu Trường, người đông nghìn nghịt, ngựa xe như nước, hôm nay là ngày U Linh cùng Thiên Tàn hai người bách thắng quyết chiến, vô số tu sĩ mộ danh mà đến.

Vé vào cửa liền bán với giá trên trời, cao nhất đạt tới 100 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, dù vậy, tất cả vé vào cửa cũng bán sạch trước mấy ngày.

Vì thế, Sinh Tử Đấu Trường hôm nay hủy bỏ tất cả trận đấu, phái rất nhiều tu sĩ giữ gìn trật tự, có thể thấy Sinh Tử Đấu Trường đối với trận chiến này rất coi trọng.

Dù sao, đây chính là lần thứ nhất trong mấy năm qua, có người đột phá trăm trận thắng liên tiếp, hơn nữa nhất định sẽ có một người làm oanh động cả tòa Ly Hỏa Đế Đô.

Dù là Tam Đại Gia Tộc, thậm chí Đế Tộc đều có người đến quan sát trận Sinh Tử Đấu này.

Rất nhiều thế lực cùng gia tộc thậm chí âm thầm đặt quyết tâm, nếu như có khả năng, nhất định phải đem người thắng lợi kéo hắn vào thế lực của mình.

- Ba tháng không đến, thắng liên tiếp 99 trận, đã đánh vỡ kỷ lục cao nhất Sinh Tử Đấu Trường từ trước tới nay, Lãnh Tiếu Nhận cũng chỉ mất không đến nửa năm, U Linh này lại là một Lãnh Tiếu Nhận khác.

- Ai nói không phải sao, bắt đầu không ai để ý thực lực U Linh, ai có thể nghĩ đến, hắn lấy được dạng chiến tích này, chỉ là không biết U Linh là thân tự do, hay là nô lệ gia tộc nào đó.

- Bất kể là thân tự do hay là nô lệ, sau trân chiến dịch này, chỉ cần thắng, U Linh đều triệt để tự do, nếu như hắn thực sự là nô lệ mà nói, gia tộc kia khẳng định sẽ hối hận đến chết.

- Hối hận cái gì, hiện tại còn không biết có thể thắng hay không đây, Thiên Tàn yếu sao? Có thể bách thắng, không có kẻ yếu.

Đám người đối với trận tỷ đấu này tràn ngập chờ mong, hận không thể lập tức bắt đầu, dòng máu của bọn họ đã bắt đầu sôi trào lên.

Phong Lang cùng Tiểu Kim đứng ở trong đám người xếp hàng, Tiêu Phàm đã lặng yên rời đi, cho dù là trăm trận, Tiêu Phàm cũng không muốn bại lộ thân phận bản thân, không có nghênh ngang đi vào Sinh Tử Đấu Trường.

Hắn biết dù là thắng, cũng chỉ là Chiến Vương mà thôi. Tại Ly Hỏa Đế Đô vẫn chỉ là tầng dưới chót, rất nhiều gia tộc và thế lực muốn tính mạng hắn đều có thể dễ như trở bàn tay.

Dù sao nội tình Ly Hỏa Đế Đô không phải hắn có thể đánh giá, dùng Phong Lang lại nói, tòa thành trì này ngọa hổ tàng long, vô cùng có khả năng có cường giả cấp bậc Chiến Đế.

Trước mặt Chiến Hoàng bình thường, Tiêu Phàm có lẽ còn có sức tự vệ, nhưng là đối mặt Chiến Đế, hắn như là sâu kiến, một cái ý niệm trong đầu cũng có thể diệt hắn.

- Tiêu Phàm đâu?

Huyết Yêu Nhiêu chạy tới, nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy thân ảnh Phong Lang cùng Tiểu Kim lại không nhìn thấy Tiêu Phàm.

Phong Lang lạnh lùng không nói, đứng ngẩn người tại chỗ.

- Ngốc tử, ta hỏi ngươi đây, Tiêu Phàm đi nơi nào rồi?

Tần Mộng Điệp tức giận nhìn Phong Lang.

- Hắn có chút việc, đi trước.

Phong Lang lấy lại tinh thần, lạnh lùng phun ra một câu.

- Hỗn đản, nói cùng xem so tài đây, đây chính là bách thắng chiến đấu, nhìn đối với hắn chỉ có chỗ tốt.

Huyết Yêu Nhiêu ngực chập trùng lên xuống, một mảnh tuyết bạch vô cùng sống động.

Phong Lang vẫn như cũ thập phần bình tĩnh, tựa như ngoại giới không quan tâm.

Hắn nhìn toà Sinh Tử Đấu Trường cuồn cuộn, nơi này đã từng là nơi huy hoàng của hắn, nhưng cũng là nơi cho hắn sỉ nhục to lớn nhất cả một đời.

- Ninh gia, là các ngươi đem hai người huynh đệ chúng ta như nô lệ bán cho Sinh Tử Đấu Trường, nằm mơ cũng không nghĩ ra chúng ta y nguyên sống đến hiện tại. Một ngày nào đó, Phong Lang ta sẽ trở thành ác mộng của Ninh gia ngươi.

Con ngươi Phong Lang vô cùng băng lãnh, nắm đấm nắm lại phát ra một trận tiếng ken két.

Lúc này, Phong Lang thu liễm cỗ sát ý trong lòng kia, chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh.

Chờ đợi nửa canh giờ, đám người đi vào khán đài số 3 Sinh Tử Đấu Trường, phóng tầm mắt nhìn tới, đầu người rung động, lít nha lít nhít.

Có thể dung nạp 10 vạn người xem, khán đài bạo mãn, thậm chí phía sau còn có rất nhiều tu sĩ đứng đấy.

Trong phòng họp, thanh niên áo bào tím cùng Tứ Đại Trưởng Lão tất cả đều nhìn chằm chằm màn hình phía trước, nhìn thấy khí thế ngất trời Sinh Tử Đấu Trường số 3, nội tâm mấy người cũng có phần không bình tĩnh.

Đã nhiều năm như thế, rốt cục lại có người muốn thắng liên tiếp trăm trận.

- Các ngươi nói, Thiên Tàn cùng U Linh người nào hi vọng thắng lớn hơn một chút?

Nhị Trưởng Lão nhịn không được mở miệng.

Sắc mặt Đại Trưởng Lão vô cùng băng lãnh, vô luận người nào thắng đều là công lao Tam Trưởng Lão, hắn dứt khoát trầm mặc không nói.

- Thiên Tàn cơ hội lớn hơn một chút, 99 trận phía trước còn không có người khiến hắn thi triển toàn bộ thực lực.

Tứ Trưởng Lão ngưng tiếng nói.

- Đúng vậy, Thiên Tàn từng bước một trưởng thành, đã tại Sinh Tử Đấu Trường tôi luyện hơn một năm, tốc độ Kiếm Đạo cũng đã đến đỉnh phong, nếu như không phải bởi vì quy tắc hạn chế, hắn đã đột phá Chiến Hoàng cảnh.

Nhị Trưởng Lão gật đầu.

- Đáng tiếc U Linh, nếu được bồi dưỡng cũng tuyệt đối là một hạt giống tốt. Đáng tiếc đột phá quá nhanh, căn cơ tự nhiên không vững chắc như Thiên Tàn.

Tứ Trưởng Lão từ chối cho ý kiến gật đầu.

- Bắt đầu.

Tam Trưởng Lão hít sâu khẩu khí, ánh mắt nhìn về phía màn hình phía trên.

Cùng lúc đó vị trí số 3 trên Sinh Tử Đấu Trường, thanh âm người chủ trì vang lên.

- Các vị đang xem, trận giao đấu mọi người chờ mong đã lâu rốt cục cũng đến, máu các ngươi có phải đã sôi trào hay không? Hôm nay, Thiên Tàn cùng U Linh, vô luận ai thắng đều có thể tạo ra ghi chép cao nhất mấy năm qua, trăm!!! trận!!! thắng!!!

Người chủ trì kéo dài thanh âm, dẫn ra tiếng lòng khán giả, rất nhiều người hận không thể xông lên đem người chủ trì rút gân một trận, tên gia hỏa lằng nhà lằng nhằng này.

- Biết rõ mọi người chờ không được, bởi vì ta cũng rất chờ mong trận đấu tiếp theo, cho mời Đấu Sĩ hôm nay của chúng ta ra sân.

Người chủ trì một mặt cười bỉ ổi, cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ của khán giả, hắn cũng không dám nói thêm cái gì.

- Hiện tại ra sân là Thiên Tàn, Thiên Tàn, 1 năm lẻ bốn tháng, thắng liên tiếp 99 trận, vốn là mấy năm gần đây kỷ lục cao nhất. Thiên Tàn Kiếm Đạo, chuyên vì giết người mà sinh, không có bất kỳ cuốn hút, kiếm kiếm trí mạng, 99 trận chiến đấu, không có một người có thể chống đỡ được mười kiếm của hắn!

Người chủ trì hét to điều động khán giả.

Hắn vừa dứt lời, một đạo thân ảnh áo đen đi tới, Thiên Tàn mang theo một cái mặt nạ màu đen, ống tay áo cánh tay phải vắng vẻ vô cùng, hắn cõng một chuôi đại thiết kiếm, cả người tản mát ra một cỗ uy áp Vương Giả.

- Thiên Tàn, Thiên Tàn!

Hơn một năm thời gian, Thiên Tàn đã có vô số người hâm mộ, trong mắt bọn họ, Thiên Tàn hôm nay tất thắng.

- Kế tiếp, cho mời U Linh, ba tháng bách thắng, sáng tạo ra ghi chép Ly Hỏa Đế Đô Sinh Tử Đấu Trường nhanh nhất. Kiếm hắn rất sắc bén, đao rất bá đạo, nắm đấm rất cương mãnh. Hôm nay, hắn có giết chết Thiên Tàn hay không, chiếm lấy xưng hào bách thắng chi vương?

Người chủ trì càng nói càng hưng phấn, hắn rất may mắn chủ trì trận đấu này, đây chính là vinh dự rất khó gọi tên.

Bên trong đám người chờ mong, Tiêu Phàm chậm rãi đi đến chiến đài, đi lại thập phần trầm ổn, ánh mắt lại chú ý tới nam tử tay cụt nơi xa, Thiên Tàn.

Ngay lúc đó, con ngươi Thiên Tàn cũng đồng thời quét tới, lộ ra một loại chiến ý nồng đậm.

Hai người cách không tương vọng, hai cỗ khí thế siêu nhiên đã đâm vào cùng một chỗ, tại giữa chiến đài nhấc lên một trận kiếm khí phong bạo.

- Hiện tại ta tuyên bố, chiến đấu, bắt đầu!

Người chủ trì dùng hết toàn lực quát ầm lên.