Mặc dù biết gia nhập Huyết Lâu không chỉ đơn giản như vậy, nhưng Tiêu Phàm không thể không đáp ứng Huyết Yêu Nhiêu. Dù sao với thực lực của hắn và Bàn Tử hiện tại không thể nào là đối thủ của tu sĩ Chiến Vương cảnh.
Hắn từng nghĩ tới, mình và Bàn Tử cùng lắm không tham dự cái Thiên Tài Trà Hội này, người của Đại Ly Đế Triều có lẽ sẽ không làm gì được hai người.
Thế nhưng càng nghĩ Tiêu Phàm vẫn là phủ định quyết định này. Sở dĩ người của Đại Ly Đế Triều tới đây, đoán chừng chính là do Tuyết Ngọc Long tiết lộ thân phận của Bàn Tử.
Nếu đã vậy, bất luận tham gia Thiên Tài Trà Hội hay không, Tuyết Ngọc Long cũng không có khả năng buông tha mình và Bàn Tử, chẳng bằng đáp ứng điều kiện của Huyết Yêu Nhiêu.
Chí ít tạm thời Huyết Yêu Nhiêu cũng không có ác ý gì với mình.
- Điều kiện gì?
Ánh mắt Huyết Yêu Nhiêu sáng lên, chỉ cần Tiêu Phàm nguyện ý gia nhập Huyết Lâu, những điều kiện khác đều dễ nói.
Tiêu Phàm đột nhiên cười cười chỉ Ảnh Phong nói:
- Ta muốn hắn.
- Ách...
Huyết Yêu Nhiêu cùng Ảnh Phong sững sờ, nhất thời không biết Tiêu Phàm có ý gì, trong lòng hai người không khỏi có cái ý nghĩ không nên có, tiểu tử này không phải thích nam nhân chứ?
Tiêu Phàm hình như cũng cảm thấy Huyết Yêu Nhiêu và Ảnh Phong đang hiểu lầm ý tứ của mình, vội ho một tiếng, nói:
- Ảnh Phong và ta cùng nhau gia nhập Huyết Lâu, ta cần một tay chân.
Huyết Yêu Nhiêu lúc này mới buông lỏng một hơi, quay đầu nhìn Ảnh Phong.
- Ta đồng ý.
Ảnh Phong nói không chút do dự, gia nhập Huyết Lâu chính là mộng tưởng cả một đời của hắn, bây giờ chỉ cần một câu liền có thể gia nhập, hắn sao lại không muốn chứ?
Thậm chí, Ảnh Phong cũng không thèm mảy may để ý cái danh xưng "tay chân", ngược lại cảm kích nhìn Tiêu Phàm nói:
- Đa tạ Tiêu huynh!
Tiêu Phàm khoát khoát tay, hắn biết rất rõ thực lực của Ảnh Phong, để hắn giúp mình tuyệt đối là một sự giúp đỡ lớn.
- Đây là lệnh bài Tuyết Lâu.
Huyết Yêu Nhiêu gật đầu, lật tay một cái, trên mặt bàn đột nhiên xuất hiện hai tấm lệnh bài đỏ, sau đó vừa nhìn về phía Ảnh Phong vừa nói:
- Ảnh Phong, từ nay về sau ngươi liền theo Tiêu Phàm, còn nữa, hắn trực tiếp là cấp trên của ngươi.
- Rõ.
Ảnh Phong gật đầu, cung kính tiếp nhận Huyết Lâu Lệnh Bài, nhìn về phía Tiêu Phàm nói:
- Tiêu… công tử, đa tạ!
- Ngươi cứ gọi ta là Tiêu Phàm đi.
Nhìn Ảnh Phong nhất thời không biết xưng hô thế nào, Tiêu Phàm vội vàng nói, hắn trước giờ không có ý nô dịch Ảnh Phong.
- Không được, Huyết Lâu có quy củ của Huyết Lâu, ta không thể làm trái quy củ.
Thái độ Ảnh Phong vô cùng kiên quyết, Tiêu Phàm là cấp trên trực tiếp của Ảnh Phong, hắn tất nhiên không thể không biết lớn nhỏ.
- Vậy được rồi, tùy ngươi.
Tiêu Phàm bất đắc dĩ, sau đó đột nhiên nhìn Huyết Yêu Nhiêu nói:
- Đẳng cấp Huyết Lâu nghiêm như vậy, về sau nhìn thấy ngươi, không phải ta cũng sẽ gọi ngươi là cái gì Thiếu Chủ chứ?
- Không cần, không cần.
Huyết Yêu Nhiêu vội vàng nói, nói đùa gì thế, nếu như để người ta biết thân phận Tiêu Phàm, không nói cái khác, chí ít Huyết Lâu cũng không dám trắng trợn ứng phó Tiêu Phàm. Nàng nào dám để Tiêu Phàm gọi nàng là chủ tử.
- Vậy thì tốt.
Tiêu Phàm lúc này mới buông lỏng một hơi, hắn không thích nhất là bị trói buộc:
- Phải rồi, người của Đại Ly Đế Triều, các ngươi làm sao ứng phó?
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.
Huyết Yêu Nhiêu cười một tiếng tà mị như tuyệt thế yêu cơ, Tiêu Phàm cảm giác toàn thân xương cốt đều rụng rời.
- Được, vậy ba ngày sau gặp.
Tiêu Phàm đứng dậy, là người trong Tam Đại Sát Thủ tổ chức Huyết Lâu, hắn tin tưởng sẽ nắm chắc cách đối phó với mấy người Đại Ly Đế Triều.
Bằng không Huyết Yêu Nhiêu cũng không cần nhọc công để khiến mình gia nhập Huyết Lâu, còn về sau tại Huyết Lâu sẽ phát sinh cái gì, Tiêu Phàm cũng không có tâm tư suy nghĩ.
Lúc Tiêu Phàm rời đi, Huyết Yêu Nhiêu đột nhiên nhìn về phía Ảnh Phong nói:
- Ảnh Phong, có phải ngươi cảm thấy để ngươi làm tay chân cho Tiêu Phàm là ủy khuất ngươi?
Ảnh Phong hít sâu một hơi, mặc dù hắn rất hưng phấn gia nhập Huyết Lâu, nhưng trong đáy lòng hắn vẫn thích làm một sát thủ tự do tự tại.
Bây giờ mộng tưởng hoàn thành, lại gián tiếp trở thành tay chân người khác, điều này khiến trong lòng hắn có chút thất vọng.
- Không nói chính là ngầm thừa nhận.
Huyết Yêu Nhiêu cười cười:
- Ta có thể nói cho ngươi biết, đi theo Tiêu Phàm đối với ngươi có lợi mà không có hại, tương lai có một ngày ngươi có lẽ có thể trở thành Huyết Lâu Trưởng Lão, hoặc là, thành tựu cao hơn.
Ảnh Phong nghe vậy, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, hắn biết Huyết Yêu Nhiêu tuyệt đối sẽ không lừa gạt mình, chẳng lẽ địa vị của Tiêu Phàm lớn đến dọa người?
- Cuối cùng cũng được yên tĩnh.
Tiêu Phàm trở lại nhà khách xử lý vết máu trên người, sau đó xử lý vết thương rồi bắt đầu chuyển sang tu luyện.
Bảy bảy bốn mươi chín cái chu thiên từng cái hoàn thành, thương thế Tiêu Phàm cũng gần như khôi phục, lúc này hắn mới chậm rãi mở hai mắt ra.
- Phải rồi, trước tiên xem cái tiểu đỉnh thần bí kia.
Tiêu Phàm đột nhiên nghĩ tới tiểu đỉnh tàn tạ trước đó, ý nghĩ chuyển động một chút, tiểu đỉnh tàn tạ đột nhiên xuất hiện ở trước người Tiêu Phàm.
Tiểu đỉnh không lớn, kích thước chỉ vài tấc, toàn thân lốm đốm vết rỉ, nếu như không phải trước đó Tiêu Phàm sờ thấy chỗ lộ ra hào quang màu đen bóng loáng, tuyệt đối không ai nghĩ tới điểm bất phàm của đỉnh này.
Tiêu Phàm một tay nắm chắc phía trên tiểu đỉnh, tâm thần dẫn ra Bạch Thạch trong cơ thể. Sau một khắc, một vầng sáng huyền diệu tản ra, dọc theo cánh tay Tiêu Phàm rót vào bên trong tiểu đỉnh.
Ken két!!
Đột nhiên rỉ sắt trên chiếc đỉnh nhỏ bắt đầu tróc ra, tiểu đỉnh tàn tạ lập
tức tản mát ra hào quang màu đen, dưới ánh sáng trắng bao phủ lộ ra đại khí mãnh liệt.
- A!
Lúc sau, tất cả rỉ sắt phía trên tiểu đỉnh đều rơi xuống, Tiêu Phàm đột nhiên phát hiện tiểu đỉnh kia có một góc không trọn vẹn, vậy mà phát sinh biến hóa vi diệu.
Nơi bạch quang bao phủ nhìn qua vô cùng huyền diệu, nếu như không phải Tiêu Phàm dùng Hồn Lực dò xét, căn bản không phát hiện được.
Chỉ thấy cái thân đỉnh tàn tạ lại chậm rãi khép lại.
- Không thể nào, đến Hồn Binh cũng có thể chữa trị?
Tiêu Phàm mắt trợn tròn, Bạch Thạch có thể chữa thương, chữa trị Chiến Hồn đã khiến hắn kinh hãi không thôi.
Hiện tại hay rồi, còn có thể chữa trị cho Hồn Binh.Vậy chẳng phải không có cái gì Bạch Thạch không thể chữa trị và phục hồi?
- Cũng đúng, chữa trị và phục hồi vốn dĩ là một dạng, chỉ là cách gọi không giống nhau mà thôi.
Tiêu Phàm nghĩ thầm.
Lập tức bắt đầu phục hồi, chỉ là vẻ mặt hắn lúc này có chút khó coi, vẻn vẹn chỉ chữa trị xung quanh đỉnh một tấc, ánh sáng của Bạch Thạch liền tiêu hao hầu như không còn.
Muốn phục hồi hoàn toàn tiểu đỉnh đoán chừng cần một số lượng Hồn Lực khủng bố.
- Ta cũng phải nhìn xem, tiểu đỉnh này rốt cuộc có gì đặc biệt.
Tiêu Phàm từ bên trong Hồn Giới lấy ra mấy chục vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch bắt đầu luyện hóa, rất nhanh liền hoàn toàn bổ sung Hồn Lực cho Bạch Thạch.
Vòng như vậy lặp đi lặp lại, đáng tiếc vẫn là hạt cát trong sa mạc. Hồn Thạch trên người hắn dù có tác dụng gì, Tiêu Phàm cũng là người cố chấp, không phục hồi tiểu đỉnh, trong lòng hắn cực kỳ không cam tâm.
Bận rộn hai ngày hai đêm, hắn có rời khách sạn một lần đi Chiến Hồn Điện đổi 60 vạn Trung Phẩm Hồn Thạch, lúc này mới phục hồi hoàn toàn cho tiểu đỉnh kia.
Thậm chí Tiêu Phàm cảm giác những bộ phận khác của tiểu đỉnh cũng phát sinh một biến hóa nào đó, cụ thể là cái gì hắn lại không nói ra được.
- Ta cũng phải nhìn xem, cái đỉnh tốn của ta gần 300 vạn Trung Phẩm Hồn Thạch có chỗ nào tốt.
Tiêu Phàm khẽ cắn môi, sau đó lấy ra một Băng Hỏa Xà Lân Quả cùng một chút Dược Tài, còn có mấy vò rượu đầy.
- Rống!
Nhìn thấy Băng Hỏa Xà Lân Quả, Tiểu Kim lập tức xoay người một cái đứng lên.
- Tiểu Kim, chớ nóng vội, ta muốn dùng chiếc đỉnh nhỏ này luyện một vò rượu thuốc.
Tiêu Phàm vội vàng an ủi.
Nếu để Luyện Dược Sư khác biết Tiêu Phàm dùng Luyện Dược Đỉnh để luyện dược rượu, đoán chừng sẽ tức giận xịt máu mũi.
MềuSiuBự - VạnYênChiSào -