Vô Thượng Sát Thần

Chương 1807: Bắt Sống




Một đám thùng rỗng kêu to?

Nghe hắn nói như thế, ba người Tứ vương tử vô cùng phẫn nộ, bọn hắn đều thiên tài trong vô số người, làm sao có thể là thùng rỗng kêu to?

Nhưng bọn hắn lại không thể phản bác, thực lực Tiêu Phàm rất đáng sợ, ngay cả Thất công chúa là cửu biến Chiến Thần trong tay hắn cũng không có sức phản kháng, không phải thùng rỗng kêu to thì là cái gì?

Kỳ thật không phải bọn hắn yếu, mà là do Tiêu Phàm quá mạnh, vô luận tốc độ hay sức mạnh, Thất công chúa đều không bằng Tiêu Phàm.

Hơn nữa, Thất công chúa vốn xem thường Tiêu Phàm, có ý nghĩ khinh miệt, bị Tiêu Phàm đánh cho nàng trở tay không kịp, nàng bị bắt sống cũng là chuyện nước chảy thành sông mà thôi.

"Thả Thất muội ra, nếu không Thần chủ sẽ không bỏ qua ngươi." Tứ vương tử hét lớn, hiện tại hắn đã tin lời Tiêu Phàm, Thập công chúa có lẽ thật sự đã chết rồi.

"Thả nàng ta?" Tiêu Phàm cười khẽ, khinh bỉ nói: "Nếu như ta thả nàng, vậy còn dẫn các ngươi tới làm cái gì? Làm trò cưới sao?"

Không đợi mấy người kịp phản ứng, Tiêu Phàm khẽ chuyển động ý nghĩ, trực tiếp ném Thất công chúa vào trong tiểu thiên địa.

"Đến lượt các ngươi." Con ngươi băng lãnh của Tiêu Phàm rơi vào người Tứ vương tử cùng Cửu vương tử, ánh mắt này khiến hai người tê dại da đầu.

"Đi!"

Tứ vương tử thấy thế, xoay người bỏ chạy ra bên ngoài, Tiêu Phàm thực sự quá quỷ dị, cho dù Tứ vương tử cực kì tự tin vào thực lực của bản thân, hắn cũng không dám ở lại đây thêm nữa.

Về phần Trường Sinh đan gì đó, hay tính mệnh Thập công chúa và Thất công chúa, tất cả đều bị hắn quăng sang một bên.

Cửu vương tử thấy thế, sao còn dám lưu tại ở một mình nơi này, hắn cũng xoay người bỏ chạy, tốc độ không hề thua kém Tứ vương tử.

"Không được chạy!" Kiếm La hét lớn, Thập công chúa cùng Thất công chúa đều bị đã Tiêu Phàm bắt giữ, nếu để cho hai người Tứ vương tử chạy trốn, việc này sẽ lộ ra ngoài, đến lúc đó bọn hắn chết như thế nào cũng không biết.

Nhưng không đợi hắn đuổi theo, một khắc sau, hai mắt hắn trợn trừng lên, lộ ra vẻ khó tin.

Chỉ thấy hai người Tứ vương tử cùng Cửu vương tử vừa chạy trốn kia, đột nhiên lại quỷ dị bay ngược mà quay về, tựa như đụng phải cái gì giữa hư không.

Cẩn thận cảm ứng một chút, đám người mới phát hiện, giữa hư không nổi lên một trận thần lực ba động, vô cùng vi diệu, nếu không cảm ứng cẩn thận, sẽ không thể phát hiện được.

Ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào trên thân Tiêu Phàm, chỉ thấy Tiêu Phàm khẽ cười nhìn hai người, căn bản không có ý muốn đuổi theo bọn họ, giống như hắn đã sớm biết hai người sẽ bắn trở về.

"Trận pháp? Ngươi là Hồn Điêu sư? Đây là ngươi giở trò quỷ?" Tứ vương tử kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, liên tiếp truy vấn.

Tiêu Phàm là Thần Dược Sư thì cũng thôi đi, hắn lại còn là trận pháp sư?

Trận pháp này, ngay cả hai người bọn họ cũng không phá được, có lẽ là Thần cấp trận pháp.

Chiến Hồn đại lục có thể bố trí Thần cấp trận pháp, yếu nhất cũng phải là Hồn Điêu sư cấp Thủy tổ.

Mà người này tuổi còn trẻ như thế, đã là Hồn Điêu sư cấp Thủy tổ?

"Các ngươi không phải muốn gặp Thập công chúa sao, hiện tại ta đưa các ngươi đi gặp nàng, chạy cái gì?" Ngữ khí Tiêu Phàm vô cùng bình thản, chậm rãi bước lên.

Bước chân hắn nhìn như rất chậm, nhưng lại nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Cửu vương tử, lúc đầu trong lòng Cửu vương tử đã có chút e ngại, hiện tại nhìn thấy Tiêu Phàm đánh tới, hắn càng kinh hãi không thôi.

Phụt! Không đợi hắn xuất thủ, Tiêu Phàm đã phóng ra ba châm đâm vào trong cơ thể hắn, trực tiếp phong ấn tu vi của hắn, sau đó ném hắn ném vào bên trong tiểu thiên địa.

Thời gian không đến ba nhịp thở, tứ đại vương tử cùng công chúa, giờ chỉ còn lại Tứ vương tử.

Sắc mặt Tứ vương tử trắng bệch, dù hắn đã giết vô số người, những cũng bị loại thủ đoạn này của Tiêu Phàm dọa cho phát sợ, loại bỏ thiên tài cấp bậcbát biến Chiến Thần và cửu biến Chiến Thần, đơn giản như giết gà vậy, thực lực như vậy, quá kinh khủng.

Giờ khắc này, mức độ nguy hiểm của Tiêu Phàm trong lòng Tứ vương tử trong nháy mắt đạt tới mức độ kinh khủng

Trong lòng hắn, trong tất cả các vương tử cùng công chúa, có thể chống lại Tiêu Phàm, có lẽ cũng chỉ có Tiếu Thiên Cơ và Tiếu Thiên Vận.

"Là chính ngươi khoanh tay chịu trói, hay là ta đến?" Trong tay Tiêu Phàm xuất hiện ba cây châm, nhàn nhạt nhìn Tứ vương tử.

Khoanh tay chịu trói?

Nghe được bốn chữ này, thần sắc Tứ vương tử lấp loé không yên, chẳng lẽ đám người Thập công chúa chỉ bị bắt sống, chứ chưa bị giết chết?

Nghĩ đến điều này, sâu trong đáy mắt Tứ vương tử hiện lên một tia không cam lòng, cuối cùng cắn răng nói: "Ngươi gạt chúng ta đến, chính là vì bắt sống chúng ta? Hơn nữa, dường như ngươi biết bí mật trên người chúng ta, thậm chí biết cả bí mật của Thần chủ, ngươi bắt sống chúng ta, chẳng lẽ là vì muốn đối phó Thần chủ?"

Tiêu Phàm khẽ nheo hai mắt, có chút ngoài ý muốn nhìn Tứ vương tử, hắn đột nhiên phát hiện, vị Tứ vương tử này có vẻ như cũng không lỗ mãng phải như vẻ bề ngoài.

Nhưng ngẫm lại cũng thấy bình thường, những vương tử và công chúa này dù sao cũng từ bên trong vô số thiên tài chém giết đi ra, nếu quả như thật chỉ có sức mạnh mà không có trí tuệ, bọn hắn sao có thể sống đến bây giờ được?

Chỉ là trong mắt bọn hắn, nhóm người Tiêu Phàm căn bản không cần thiết khiến bọn hắn lãng phí trí nhớ mà thôi, cho nên bọn hắn không thèm đặt đám người Tiêu Phàm ở trong lòng.

Hơn nữa, bọn hắn chỉ muốn đạt được Trường Sinh đan để hiến cho Tiếu Thương Sinh, thoát được khống chế của Tiếu Thương Sinh, nên tâm tình quá mức vội vàng, vì thế mới phạm phải sai lầm.

Hiện tại tỉnh táo lại, Tứ vương tử tự nhiên nghĩ thông suốt hơn.

"Xem ra ta đã đoán đúng." Nhìn Tiêu Phàm không nói gì, Tứ vương tử đột nhiên thở dài một hơi, nói: "Nếu đã như vậy, thì chúng ta có thể trở thành bằng hữu."

"Không cần." Tiêu Phàm lắc đầu, kế hoạch lần này đã để quá nhiều người biết, hắn cùng Tứ vương tử vốn không quen thuộc, đương nhiên sẽ không để hắn tham dự vào.

Chuyện sau này, để sau này tính, nếu như những vương tử này công chúa này đều nguyện ý gia nhập Tu La điện, Tiêu Phàm đương nhiên sẽ không phản đối, dù sao bọn hắn đều hận Tiếu Thương Sinh thấu xương.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là xóa đi Thần Quỷ Đoạt Hồn Phù trên người bọn họ, nếu không đối với hai bên, đó sẽ là nhân tố không ổn định.

"Ngươi tới đi." Tứ vương tử nhìn Tiêu Phàm một chút, đột nhiên giơ hai tay lên, hiển nhiên là đầu hàng.

Tiêu Phàm tự nhiên cũng không nương tay, vẫn dùng ba cây châm phong ấn tu vi của hắn, ném hắn vào bên trong tiểu thiên địa.

"Tứ vương tử này thật lưu manh." Sở Khinh Cuồng khẽ cười một tiếng.

"Biết rõ không địch lại, còn có thể bị chúng ta giết chết, hắn phản kháng thì có ý nghĩa gì, dù sao cho dù hắn phản kháng, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết." Tiêu Phàm lại lắc đầu.

Hắn ngược lại không cho rằng Tứ vương tử lưu manh, ngược lại rất thông minh, bởi vì hăn tin mình muốn đối phó với Tiếu Thương Sinh, cho nên còn không bằng để mình phong ấn hắn, chuyện xảy ra sau này cũng không liên quan gì tới hắn.

Nếu như có thể giết chết Tiếu Thương Sinh thì tốt, bây giờ Tiêu Phàm không giết bọn hắn, khẳng định cũng nghĩ sẽ sử dụng bọn hắn, đến lúc đó Tiêu Phàm chắc chắn sẽ không giết bọn hắn.

Nếu như Tiêu Phàm chết đi, Tiếu Thương Sinh cũng sẽ không làm khó bọn hắn, vô luận như thế nào cũng sẽ không kém hơn bây giờ, vì thế Tứ vương tử đương nhiên sẽ không phản kháng.

Vung tay lên, Tiêu Phàm triệt hồi trận pháp trong sân, bốn phía khôi phục lại sự bình tĩnh, tựa như chưa từng phát sinh chuyện gì.

"Công tử, bắt sống bọn hắn, có thể hay không?" Kiếm La lo lắng nói.

Đây chính là tứ đại vương tử cùng công chúa, cứ như vậy biến mất, nếu như tra đến nơi này, bọn hắn không thoát được liên quan, dù sao ban ngày bọn hắn đã phát sinh tranh chấp.

"Ai sẽ tin tưởng với thực lực của chúng ta có thể bắt tứ đại vương tử cùng công chúa, mà không gây ra động tĩnh gì?" Ngữ khí Tiêu Phàm vô cùng bình thản, bộ dáng đã tính trước mọi việc.

Đám người Kiếm La liền thoải mái, với thực lực của nhóm người tứ vương tử, đừng nói là bắt sống bọn hắn, cho dù giết chết bọn hắn, cũng sẽ kinh động đến tu sĩ bốn phía.

Mà bây giờ, trong khách sạn gió êm sóng lặng, hiển nhiên không có bất kỳ người nào phát hiện động tĩnh ở nơi này.

"Tiêu huynh, sau này chúng ta làm sao bây giờ?" Sở Khinh Cuồng hỏi, hắn biết, đây chỉ là bước đầu tiên mà thôi.

"Ta muốn để tất cả mọi người ở thành Thiên Thương Thần đều biết đến sự tồn tại của ta." Tiêu Phàm híp híp hai mắt, tự tin nói.