"Chặn rồi?"
Đám người kinh ngạc, không ít người trong bọn hắn nhìn thấy rõ người mang ánh quang màu vàng là ai, là tam hoàng tử của bọn họ Tiếu Thiên Long.
Đương nhiên, đó cũng không phải là nguyên nhân khiến bọn hắn khiếp sợ, cái bọn hắn khiếp sợ là nơi này còn có người có thể cản trở Tiếu Thiên Long!
Tiếu Thiên Long, là cường giả trong thế hệ trẻ tuổi của Thương Sinh thần quốc, sợ rằng rất nhiều tu sĩ tiền bối cũng không phải là đối thủ của hắn.
Người nơi này, nếu như còn có người có thể đánh một trận với Tiếu Thiên Long, thì chỉ có Tiếu Thiên Tà.
Chỉ là Tiếu Thiên Tà tuyệt đối sẽ không ra tay cản trở Tiếu Thiên Long, dù sao họ cũng là hai huynh đệ.
Thế ngoại trừ Tiếu Thiên Tà còn ai có thể cản trở Tiếu Thiên Long sao?
Tại lúc này, một tu sĩ thính tai nghe được một âm thanh khác: Tiếu Thiên Long cái gì chứ, hạng người đánh lén mà thôi, ta nghĩ ngươi nên gọi Tiếu Thiên Khuyển mới đúng!
Đám người không khỏi hít một hơi lạnh, lại có người dám mắng Tiếu Thiên Long là chó?
Dù là Tiếu Thiên Tà cũng hơi sững sờ, âm thầm trầm ngâm nói: "Tên Long điên đoán chừng thật sự nổi điên rồi."
Mấy khắc sau, sóng gió hư không từ từ yên tĩnh lại, rốt cục bọn họ đã thấy rõ hai bóng người trên không trung, trong đó một người là Tiếu Thiên Long.
Và người còn lại, là một người thanh niên mặc trường bào màu đen, thần thái hững hờ nhìn chằm chằm Tiếu Thiên Long.
"Là hắn!" Nhiều người sợ hãi kêu lên, nhìn một cái là đã nhận ra người thanh niên áo đen, ngoài Tiêu Phàm thì còn có thể là ai nữa?
Cũng khó trách bọn hắn kinh ngạc như thế, Tiêu Phàm vừa rồi còn đứng ở nơi đó, không ai phát hiện ra hắn đã xông vào trong chiến trường, mà hắn và Kiếm La cách nhau rất xa, muốn cứu viện cũng không kịp.
Nhưng mà sự thật là vậy, người cứu Kiếm La chính là Tiêu Phàm.
"Đọ sức mạnh với ta? Đồ chán sống!" Tiếu Thiên Long phẫn nộ, phóng ra một tia sáng yêu dị, Tiêu Phàm cảm nhận được một luồng long uy, còn có một luồng ý chí linh hồn to lớn xung kích trong đầu hắn.
"Long uy?" Tiêu Phàm cực kỳ khinh thường, sau đó huyết mạch Thần Long trong cơ thể bỗng nhiên chuyển động.
"Gào!"
Đột nhiên, Tiêu Phàm nổi giận, há mồm gầm lên một tiếng, một con Thần Long màu đỏ như máu quấn lấy xung quanh hắn, tựa như Thần Long cũng há mồm gầm thét.
"Tiếng gầm của Thần Long?" Xa xa, con ngươi Tiếu Thiên Tà co rụt lại, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, đây là lần đầu hắn lộ ra vẻ mất mặt như vậy.
Sắc mặt những người khác cũng không tốt đến đâu, Thần Long, sự tồn tại hư vô mờ mịt, không ngờ hôm nay có thể may mắn nhìn thấy.
Mặc dù chỉ là một hư ảnh, nhưng long uy phát tán, so với long uy trên người Tiếu Thiên Long mạnh mẽ hơn nhiều.
Cảm nhận sâu nhất phải là Tiếu Thiên Long, hắn vốn muốn lấy ý chí long uy xung kích não hải của Tiêu Phàm, sau đó một quyền đánh Tiêu Phàm tan nát, nhưng không nghĩ đến, long uy trên người Tiêu Phàm so với hắn còn cường đại hơn nhiều.
Hắn là Thiên long uy, mà Tiêu Phàm lại là Thần long uy, hoàn toàn không cùng cấp độ.
Ầm!
Trước xung kích của Thần long uy, toàn thân Tiếu Thiên Long run rẩy dữ dội, lục phủ ngũ tạng nảy lên không thôi, cảm thấy lỗ tai như mất thính giác, cuối cùng không nghe được bất kỳ âm thanh gì.
Đồng thời, thân thể của hắn bị một lực lớn đánh trúng, giống như bị một ngôi sao đập trúng, bay ngược ra, mạnh mẽ nện vào ngọn núi ở bên ngoài cách xa mấy dặm.
Ngọn núi nổ tung, bụi bặm tràn ngập, đất đá bay vụt, tất cả mọi người hít vào ngụm khí lạnh.
Đây chính là Tiếu Thiên Long đó, bị một người xa lạ một quyền đánh bay, tuy rằng có dùng chút tiểu xảo, nhưng cũng không phải người bình thường có thể làm được.
"Không thể nào, tam ca làm sao có thể bị đánh bay?" Con ngươi Tiếu Thiên Hoàng run rẩy kịch liệt, nàng vẫn chờ Tiếu Thiên Long báo thù cho nàng mà?
Nhưng bây giờ, Tiếu Thiên Long đã bị đánh bay, nơi này còn ai có thể giết chết Tiêu Phàm?
"Thất biến Chiến Thần, lại có thể cùng cửu biến Chiến Thần Tiếu Thiên Long đánh một trận, chẳng lẽ hắn có thể giết Chiến Thần cảnh đỉnh phong bình thường rồi?" Con ngươi Tiếu Thiên Tà nhìn chằm chằm Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm vừa mới xuất thủ, tự nhiên Tiếu Thiên Tà sẽ nhìn ra thực lực của Tiêu Phàm, cũng vì vậy trong lòng của hắn mới không thể bình tĩnh được.
Hắn rất rõ chiến lực của Tiếu Thiên Long, nếu như có va chạm đối mặt nhau, dù là hắn cũng không dám giao đấu.
"Nhất Sơn, ngươi tìm được hắn ở đâu về thế, sai lại lợi hại như vậy?" Con ngươi Nhạc Thạch phun ra tia lửa, cực kì kinh ngạc nhìn ra xa.
Nhạc Nhất Sơn cực kỳ ngạo nghễ nói: "Người mà con tìm về giúp đỡ có thể tệ sao? Cha, bây giờ người đã tin tưởng Tiêu huynh đệ chưa?"
"Tin! Tin!" Nhạc Thạch không ngừng gật đầu nói. " Một kích đã đánh bay Tiếu Thiên Long, nếu như ngay cả hắn cũng không thể cứu Nhạc Nhân tộc chúng ta, Nhạc Nhân tộc chúng ta đoán chừng khó thoát việc diệt tộc."
"Sẽ không đâu cha, Tiêu huynh đệ là người trọng tình trọng nghĩa, hắn nhất định sẽ cứu chúng ta." Nhạc Nhất Sơn vội vàng lắc đầu nói.
Như kiểu hắn hiểu rất hiểu Tiêu Phàm, thực tế trong lòng Nhạc Nhất Sơn cũng không chắc, nhưng hắn chỉ có thể gửi hi vọng trên người Tiêu Phàm.
"Dám đánh lén bản vương, bản vương phải xé xác ngươi!" Lúc này, một tiếng quát từ xa truyền đến, ngay sau đó một đạo lưu quang gào thét tiến tới, một bàn chân khổng lồ hung hăng đạp vào Tiêu Phàm.
Chỉ thấy Tiếu Thiên Long biến thành một cự nhân cao mấy trượng, muốn đạp chết Tiêu Phàm, lấy lại mặt mũi cho bản thân.
"Đánh lén?" Tiêu Phàm khịt mũi coi thường, tên Tiếu Thiên Long đúng là biết tăng sĩ diện cho mình.
Rõ ràng là chính diện giao đấu, vậy mà hắn nói mình đánh lén? Dù có là đánh lén thì thế nào, cũng là ngươi đánh lén trước!
Nhưng lúc này Tiêu Phàm không có tâm tư để nghĩ mơ màng, thời khắc một cước của Tiếu Thiên sắp rơi xuống, Tiêu Phàm đột nhiên nhe răng cười một tiếng.
Chân hắn giẫm Thái Huyền Thần Du Bộ nháy mắt đã biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa đã ở ngoài mấy trăm trượng.
Bây giờ tốc độ của Tiêu Phàm đã không kém hơn Chiến Thần cảnh đỉnh phong, nhất là khi hắn đã tu luyện Thái Huyền Thần Du Bộ, với cự ly ngắn, Chiến Thần cảnh đỉnh phong đều bị hắn áp chế.
Tiếu Thiên Long nhanh chóng đuổi theo, không thể không nói, Tiếu Thiên Long thực sự rất mạnh, tốc độ cực nhanh, lần nữa đi đến cách không xa Tiêu Phàm.
Nhưng mà, tốc độ cũng không phải là ưu thê của Tiếu Thiên Long, ưu thế của hắn là sức mạnh.
Trong những người mà Tiêu Phàm quen biết, trong cùng cấp, sức mạnh có thể hơn Tiếu Thiên Long, đoán chừng cũng chỉ có Nam Cung Tiêu Tiêu và Chiến Hoàng Thiên, vả lại chưa hẳn hai người có thể thắng dễ dàng.
"Chết!"
Tiếu Thiên Long gầm thét, một cước long trời lở đất lần nữa đạp đến, hắn không chỉ muốn giết chết Tiêu Phàm, còn muốn Tiêu Phàm chết trong nhục nhã.
"Muốn chơi đòn cước với ta sao?" Tiêu Phàm lạnh lùng cười một tiếng.
Nắm đấm, kiếm pháp, đao pháp của hắn đều không kém ai, nếu đã có người muốn chơi cước pháp với mình, trong lòng Tiêu Phàm cũng có chút hứng thú.
Một bên Tiêu Phàm lui lại, một bên vận chuyển huyết mạch Tu La, chỉ một thoáng, sau lưng hắn xuất hiện thêm một đạo hư ảnh cao tới trăm trượng, hư ảnh vô cùng mênh mông, khí thế khiếp người.
"Ma ảnh Tu La?" Tiếu Thiên Long và Tiếu Thiên Tà cùng lúc kêu lên sợ hãi, lần này ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm tràn đầy sợ hãi.
Bọn hắn biết rất rõ có thể thi triển ma ảnh Tu La có nghĩa là gì, chính là lực huyết mạch phải thuần túy tới một trình độ nhất định mới có thể thi triển ra sức mạnh như vậy.
Nhưng mà Tiêu Phàm không quan tâm suy nghĩ trong lòng bọn họ, ý niệm của hắn đang thao túng ma ảnh Tu La nâng chân phải lên, sau đó đá ra nhẹ nhàng, như một động tác đá bóng.
Động tác này trông như tùy ý, nhưng hư không lại truyền ra một trận tiếng nổ, ẩn chứa một luồng sức mạnh đang bạo tạc.
Ầm!
Thời khắc Tiếu Thiên Long kinh ngạc, ma ảnh Tu La đã một cước hung hăng đá vào Tiếu Thiên Long, Tiếu Thiên Long dùng hết toàn lực ngăn cản, nhưng dưới chân ma ảnh Tu La ma ảnh, cũng tỏ ra yếu kém.
Hai phút sau, Tiếu Thiên Long cũng không ngăn cản nổi nữa, thân thể hóa thành một vệt sáng, bay về phía chân trời, rất nhanh đã không thấy bóng dáng.
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, Tiếu Thiên Long lại bị một cước đá bay?