Vô Thượng Sát Thần

Chương 1686: Đại Chiến Bắt Đầu




Khóe miệng Chiến Thiên Nhất co rút lại, cảm nhận được khí tức trên thân hơn trăm con Tử Tinh Lôi thú kia, hắn cũng không khỏi rùng mình, trong đó có hai con Tử Tinh Lôi Thú mang lại cho hắn một cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

"Đừng hết nhìn đông tới nhìn tây, Có lẽ ta sẽ giết ngươi." Giọng nói của Long Thần hững hờ vang lên, hắn hóa thành một luồng ánh sáng, chủ động tấn công Chiến Thiên Nhất.

Sắc mặt Chiến Thiên nhất âm trầm, hắn nhận ra, sự tình phát triển vượt quá dự liệu của bọn hắn.

Vốn dĩ bọn hắn là vì giết Tiêu Phàm mà đến, tuy nhiên bây giờ, chính chủ còn chưa xuất hiện, nhưng bọn hắn lại chưa chắc có thể chịu nổi những người này.

Người của Chiến Thần điện mặc dù cũng không quá kém, nhưng cũng không phải tinh anh chân chính, chưa chắc là đối thủ của những người bọn Lăng Phong và đám Hồn thú này.

Không để hắn nghĩ nhiều, đòn công kích của Long Thần đã đến, hắn âm thầm cắn răng, hiện tại chỉ có thể giết Long Thần trước việc khác lại nghĩ sau.

Trong lòng của hắn chỉ hi vọng, Huyết Đồ Thập Bát Kỵ có thể biểu hiện hơn hắn nghĩ, dù sao đây chính là một đội ngũ tàn sát tiếng tăm lừng lẫy.

"Giết!"

Chỗ cửa vào truyền tống thông đạo, Lăng Phong hạ lệnh một tiếng, dẫn đầu phóng tới trước mặt tu sĩ Chiến Thần điện, đối với Chiến Thần điện, Lăng Phong cũng cảm thấy không có bất kỳ cảm giác tốt đẹp gì.

"Thất biến Chiến Thần?" Con ngươi của đám người hơi thu lại, bọn hắn quen biết Lăng Phong, một năm trước chuyện của Cổ Nghiệm Hải bọn hắn đều biết rất rõ ràng.

Tuy nhiên, thời điểm đó tu vi của Lăng Phong có vẻ như mới chỉ là tam biến Chiến Thần Điện, thời gian một năm liền đột phá đến thất biến Chiến Thần, nếu như lại để cho hắn có thêm thời gian, chẳng phải là?

Đám người không dám nghĩ tiếp, bọn hắn không dám vi phạm mệnh lệnh của Chiến Luân Hồi, rất nhiều người bị Chiến Luân Hồi khống chế biến thành cái xác không hồn chính là ví dụ tốt nhất.

"Giết!" Tu sĩ Chiến Thần điện gầm thét, sát cơ lan tỏa, trong nháy mắt nhào về phía bọn Lăng Phong.

"Gào gào ~" Bầy Tử Tinh Lôi thú cũng gầm thét lên sôi sục, bọn chúng nhận được mệnh lệnh của Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Lôi Hoàng, bảo vệ bọn Lăng Phong, bây giờ đối mặt nhiều kẻ địch như vậy, bọn hắn cũng không dám bất cẩn.

Lúc nhất thời, đại chiến đã hoàn toàn bùng phát, bởi vì có bọn Diệp Khuynh Thành, Chiến Hoàng Thiên cùng Lăng Phong ngăn cản, tu sĩ Cổ tộc cuối cùng đã có cơ hội thở dốc.

Có một vài người trốn không thấy bóng dáng nữa, cũng có người ở nơi xa, lẳng lặng chờ đợi kết quả trận đấu.

Về phần những tu sĩ vừa mới từ bên trong truyền tống thông đạo đi ra kia của Chiến Thầ điện, lại chẳng thể làm gì.

Bình thường bọn hắn đều chỉ là nhị biến Chiến Thần, hoặc là tam biến Chiến Thần, nào dám gia nhập trận đấu của những tu sĩ Chiến Thần cảnh hậu kỳ này.

Trong hư không, tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt, khắp nơi đều là chiến trường, bụi bặm tràn ngập, sát khí ngút trời, chấn động khiến truyền tống thông đạo có chút bất ổn.

Ba cường giả Cổ tộc, Diệp Khuynh Thành, Trọc Thiên Hồng ngăn cản thập lục kỵ rồi, lại thêm một người mà Diệp Khuynh Thành vừa giết, bây giờ chỉ còn lại kẻ mặc huyết bào cầm đầu Huyết Đồ Thập Bát Kỵ.

Một phía khác, Chiến Hoàng Thiên ngăn chặn Chiến Luân Hồi, Quan Tiểu Thất cùng Long Thần ngăn chặn Chiến Thiên Nhị và Chiến Thiên Nhất, Lăng Phong dẫn bầy Tử Tinh Lôi thú chém giết người của Chiến Thần điện.

Bốn phía loạn thành một đoàn, năng lượng biến động cuồng bạo, chấn động đến rất nhiều tu sĩ cấp thấp không ngừng ho ra máu, bọn hắn cũng không dám dừng lại ở chỗ này, nhao nhao bỏ chạy ra bốn phía.

Lúc này, con ngươi màu đỏ của người mặc huyết bào kia đột nhiên nhìn chằm chằm vào bên trong truyền tống thông đạo, ngồi trên lưng Yêu Huyết Long Báo đi đến phía truyền tống thông đạo, sát khí lạnh lẽo quét sạch vùng thiên địa, hư không tràn ngập một tầng sương mù màu máu.

Tiêu Linh Nhi cách đó không xa đang canh giữ ở truyền tống thông đạo đột nhiên cảm thấy toàn thân phát lạnh, sau đó đột nhiên quay đầu nhìn về phía người mặc huyết bào, Sở Nguyệt ở sau lưng nàng vội vàng ngăn ở trước người nàng.

"Linh Nhi, ngươi đi mau!" thần sắc Sở Nguyệt tái nhợt một vùng.

"Ca của ta không xuất hiện, không thể để cho bọn hắn phá hư truyền tống thông đạo." Con ngươi Tiêu Linh Nhi kiên định vô cùng, những người mở ra truyền tống thông đạo kia đã thu hồi sức mạnh, truyền tống thông đạo tuyệt đối không chịu được bao lâu.

Hiện tại, nàng chỉ có thể mang theo mấy người Sở gia bên cạnh khống chế lối dẫn thông đạo, chờ đợi Tiêu Phàm xuất hiện.

"Chết!" Kẻ mặc huyết bào lạnh lùng phun ra một chữ, bốn phía sương mù màu máu lập tức quay cuồng, hóa thành vô số đao khí màu máu sắc bén cắt vào hư không.

Sở Nguyệt đứng mũi chịu sào, bị mấy đạo huyết sắc đao kiếm cắt lên thân thể, thấm đẫm máu tươi.

Người mặc huyết bào dường như cố ý không muốn bọn hắn chết, mà nghĩ cách tra tấn bọn hắn, hoàn toàn không giết chết, nhưng tiếp tục như vậy, cũng sẽ chảy hết máu mà chết.

"Hỏa Ngục!"

Đúng lúc này, một tiếng nổ mạnh vang lên, ở trước người bọn Sở Nguyệt, lại xuất hiện một thân ảnh, kia là một con Hỏa Phượng lớn mấy chục trượng, hỏa diễm của xích huyết sắc làm cho chân trời đều nhuộm thành màu máu.

"Lăng Phong ca!" Tiêu Linh Nhi nhìn thấy Hỏa Phượng, lập tức thở ra một hơi, nàng không ngờ Lăng Phong đi mà còn quay lại.

"Lão chết tiệt, chết đi!" Lăng Phong gầm thét một tiếng, lửa trong Phượng Hoàng từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn cuốn tới, bao phủ lấy bốn phía vô số sương mù màu máu.

Lửa vô tận trong Phượng Hoàng lấp kín sức mạnh của hỏa diễm, kín không kẽ hở, mạnh mẽ trở về áp chế lưỡi đao huyết sắc kia, người mặc huyết bào cùng Yêu Huyết Long Báo bị biển lửa vây ở bên trong, trong lúc nhất thời dường như không thể động đậy.

"Tà Phượng Chử Hải!"

Lăng Phong biết, đối phương có lẽ là Chiến Thần cảnh đỉnh phong, bằng vào Hỏa Ngục chỉ có thể nhất thời vây khốn hắn mà thôi, muốn giết chết hắn, là không có khả năng, hiện tại chỉ có thể thừa dịp vây khốn công pháp của hắn làm trọng thương hắn.

Cùng lúc giọng nói Lăng Phong vang lên, hỏa diễm cuồn cuộn đột nhiên biến hóa, càng phát ra sáng hừng hực, đáng sợ là nhiệt độ ngay cả hư không cũng không chịu nổi, bắt đầu vỡ vụn ra.

"Gào ~" Người mặc huyết bào nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế trên người hắn bỗng nhiên tăng vọt, vô số đao khí màu máu giống như vòi rồng cắt vào hư không.

Phù một tiếng, biển lửa kín không kẽ hở kia lại bị đao khí hỏa diễm của nó cắt ra, mấy đạo huyết kiếm xuyên thủng thân thể Lăng Phong.

Nhưng thời khắc Lăng Phong hóa thân thành Huyết Ngục Thiên Phượng, các đòn công kích vật lý cũng không uy hiếp được hắn, hắn tiếp tục theo vào, không muốn cho người mặc huyết bào có cơ hội thở dốc.

Nhưng mà người mặc huyết bào lại đằng đằng sát khí, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một thanh huyết sắc loan đao, lộ ra vẻ sắc bén vô tận, con ngươi màu đỏ lại khóa chặt Tiêu Linh Nhi ở nơi xa.

Mặc dù bọn hắn đến là vì tiêu diệt Tiêu Phàm, nhưng sự việc lại biến đổi, những người này đủ khiến cho bọn hắn giết nửa ngày, bọn hắn cũng không muốn lại xảy ra thêm cái gì bất thường.

"Đối thủ của ngươi là ta!" Lăng Phong phẫn nộ, hai cánh giương ra, giống như hai thanh Thiên Đao hoành không chém xuống, hắn muốn bảo vệ Tiêu Linh Nhi, nhất định không để cho người mặc huyết bào ở bên cạnh hắn tiến lên.

"Cái gì?" Đột nhiên, Lăng Phong sợ hãi kêu lên, hắn chỉ thấy một đạo huyết sắc huyễn ảnh từ bên trong đôi mắt hắn hiện lên, trong nháy mắt đã không thấy thân ảnh, lúc xuất hiện lại lần nữa, đã là ở cách không xa bọn Tiêu Linh Nhi.

Người mặc huyết bào đưa tay vung lên, từng đạo đao sắc bén gào thét ra, trong đám người Tiêu Linh Nhi, người mạnh nhất chính là Tiêu Linh Nhi, cũng là ngũ biến Chiến Thần mà thôi, đâu phải là đối thủ của người mặc huyết bào.

Nếu như bọn Tiêu Linh Nhi chết rồi, lối dẫn thông đạo sẽ đóng lại, bọn Tiêu Phàm xem như muốn xuất hiện cũng không thể.

"Keng Keng ~ "

Cũng chính lúc này, từng hồi tiếng va chạm kim loại kịch liệt vang lên trong hư không, ở trước người Tiêu Linh Nhi, lại xuất hiện mấy đạo thân ảnh.

"Phong Lang, Ảnh Phong!" Lăng Phong có chút kích động kêu lớn, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng được buông xuống.

Nếu như có cái gì không hay xảy ra với Tiêu Linh Nhi, hắn có lẽ không có cách nào ăn nói với Tiêu Phàm, cho tới bây giờ, hắn mới hiểu được cảm giác Tiêu Phàm lúc trước không bảo vệ tốt muội muội Lăng Thi Thi của hắn.

"Lại nhiều thêm mấy con bò sát, thú vị." Giọng nói khàn khan của người mặc huyết bào vô cùng lạnh lẽo, người nghe không khỏi rùng mình một cái.

Người mặc huyết bào nói chưa dứt lời, đột nhiên quỷ dị tránh qua một bên, bọn Lăng Phong còn chuẩn bị phòng ngự bất cứ lúc nào.

Nhưng mà, điều khiến bọn hắn kinh hãi là, trong hư không đột nhiên bay ra một thanh huyết kiếm, xuyên thủng bả vai người mặc huyết bào, máu tươi bắn ra, cùng lúc đó, một đạo hắc ảnh hiện ra, cực tốc lướt tới phương xa.