Vô Thượng Sát Thần

Chương 1653: Nửa Năm Khổ Luyện




"Tam ca hẳn là đã tiến vào nơi này, có điều nhanh hơn chúng ta một chút." Quan Tiểu Thất suy nghĩ giây lát, mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng không dám chắc.

Bọn họ đuổi tới nơi này, phát hiện Chiến Hoàng Thiên cùng Diệp Khuynh Thành, nhưng không nhìn thấy Tiêu Phàm, theo lý mà nói Tiêu Phàm sẽ không ở quá xa.

Mặt khác, ngoại trừ Tiêu Phàm thì Minh La cũng không thấy bóng dáng đâu, trong lòng mấy người suy đoán, có lẽ Tiêu Phàm đi truy sát Minh La cho nên không nán lại khu vực này.

Long Thần gật đầu, cũng không hỏi thêm gì, nói tiếp: " Mặc dù mọi người đã biến thành linh hồn thể, nhưng nơi này hung hiểm dị thường, tốt nhất nên ở khu vực ngoài tu luyện, sau đó từ từ xâm nhập."

"Được." Mọi người đương nhiên sẽ không phản đối, Long Thần ở đây trong thời gian rất dài, đương nhiên hiểu rõ hơn bất kỳ ai trong bọn họ.

Hung thú ở phía ngoài của tầng không gian thứ tám, thực lực đều là thần giai trung kỳ, ai biết được ở sâu bên trong chúng mạnh bao nhiêu?

Thời gian thấm thoát trôi qua, đã qua thời gian nửa năm, trong nửa năm này, Quan Tiểu Thất và mọi người vẫn ở lại tầng thứ tám chém giết đám hung thú.

Trong thời gian này, Quan Tiểu Thất gặp Ảnh Phong và Phong Lang, cũng kể chuyện về Hư Vô Thần Giới cho mấy người họ.

Long Thần cùng Lăng Thanh Tịch và mọi người dần dần phát hiện ra nhiều nhân vật ở tầng thứ tám, nhưng chỉ có thể trông thấy bóng dáng của họ mà không nhìn thấy diện mạo chân thực, chuyện này cũng đành mặc kệ cho qua.

Thời gian nửa năm, tu vi của mọi người đều có bước tiến vượt bậc, Long Thần cùng Quan Tiểu Thất trở thành thất biến Chiến Thần, linh hồn của Lăng Phong cũng tiến thẳng tới cảnh giới lục biến Chiến Thần, Tô Vân Nhiên, Độc Cô Tương Đình cùng Lăng Thanh Tịch cũng đột phá đến ngũ biến Chiến Thần.

Đương nhiên, linh hồn đột phá không có nghĩa rằng sau khi bọn họ rời khỏi đây, thân thể cũng đột phá đến cảnh giới tương ứng.

Thân thể đột phá, còn cần lĩnh ngộ Áo Nghĩa, tuy nhiên có một linh hồn mạnh mẽ, con đường để thân thể của bọn họ đột phá đến cảnh giới tương ứng, xem như không có trở ngại gì.

Một hôm, mọi người lịch luyện trở về cùng tụ tập lại, Quan Tiểu Thất nhịn không được hỏi: "Long huynh, ta nghe nói Chúng Thần Mộ Địa có chín tầng không gian, sao đến bây giờ ta không thấy tầng thứ chín đâu?"

Những người khác nghe vậy, cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, bọn họ đã sớm suy nghĩ tới vấn đề này.

Không gian tầng thứ tám cũng không có cái gì gọi là Thần Lực Chi Tinh, ngược lại bắt gặp không ít thần dược, bây giờ bọn họ cũng đã từ từ tới gần chỗ sâu của tầng không gian thứ tám, đương nhiên muốn tới tầng thứ chín xem xem.

"Ta cũng không biết." Long Thần cười nói, "Một năm trước đó, ta đã đi dạo một lượt toàn bộ không gian tầng thứ tám, nhưng quả thực là không tìm ra lối vào không gian tầng thứ chín, có lẽ không gian tầng thứ chín căn bản là không tồn tại."

Đám người chìm trong suy tư, mấy ngàn năm qua đều nói Chúng Thần Mộ Địa có chín tầng không gian, đây không thể là giả, có thể nào lại không có lối vào tầng không gian thứ chín kia chứ?

"Tầng thứ tám là thế giới ánh sáng, tầng thứ chín có thể nào là thế giới bóng tối chăng? Bóng tối nhìn không thấy, sờ không được hoặc nó tồn tại ở một vài góc cạnh nào đó?" Lăng Phong đột nhiên nói.

Nghe vậy, ánh mắt Long Thần sáng lên, cảm giác thấy điều gì đó, nhưng rất nhanh lại lộ ra vẻ thất vọng: "Nếu thật sự là như vậy, muốn tìm được lối vào không gian tầng thứ chín, căn bản là không thể."

"Bây giờ chỉ còn lại ba tháng là phải rời khỏi đây rồi, cho dù có vào được không gian tầng thứ chín xem ra cũng vô dụng, ta thấy việc nghĩ cách làm sao đột phá thì vẫn hơn." Quan Tiểu Thất nói.

"Quan huynh nói rất đúng, chuẩn xác mà nói, chúng ta còn thời gian hai tháng, còn một tháng phải đi về tầng thứ nhất." Long Thần nói, hắn ở chỗ này mấy năm đã sớm muốn rời đi.

Mọi người gật đầu, thời gian còn lại của họ không nhiều, muốn trong thời gian hai tháng để linh hồn tiến thêm một bước, không phải là chuyện đơn giản.

Mà lúc này, Tiêu đang ngồi thiền trong biển lôi vân màu xám, thoắt cái đã nửa năm, thân thể của hắn mặc cho lôi vân màu xám đong đưa phiêu đãng, cảnh tượng ảm đạm vô quang, không biết xuất hiện nơi nào.

Tuy nhiên Tiêu Phàm lại không phát hiện ra điều này, hắn vẫn đang lĩnh ngộ Tu La Áo Nghĩa và Sinh Tử Áo Nghĩa, trong đầu vẫn đang diễn luyện chiến kỹ.

Từ lúc tự thân tu luyện tới nay, Tiêu Phàm chưa hề nhập định trong thời gian dài như vậy, có điều nửa năm xem ra rất dài ấy, đối với việc nhập định của Tiêu Phàm mà nói, chỉ tương đương với thời gian mấy hơi thở mà thôi.

Trong Thần cung, linh hồn phân thân của Tiêu Phàm tách ra để lĩnh ngộ, một tháng trước linh hồn lực của hắn đã hoàn toàn ổn định tại cấp độ thất biến Chiến Thần, khoảng cách tới bát biến Chiến Thần chỉ còn xa một bước.

Mà trong tu vi tự thân của Tiêu Phàm, điều khiến hắn không ngờ tới chính là việc luyện hóa sức mạnh của Niết Bàn châu và lĩnh ngộ năm thành Hỏa Diệm Áo Nghĩa, hắn cũng thuận đà đột phá đến ngũ biến Chiến Thần.

Mặt khác, Tu La Áo Nghĩa đã lĩnh ngộ được năm phần, chỉ có Sinh Tử Áo Nghĩa vẫn lĩnh ngộ được bốn phần, Sinh Tử Áo Nghĩa là sự dung hợp của hai loại Áo Nghĩa, để lĩnh ngộ được nó đương nhiên rất gian nan.

Với việc từ tay của Minh La đoạt được Thái Huyền Thần Du Bộ, hai tháng trước Tiêu Phàm đã tu luyện đến tầng thứ nhất, không thể không nhắc tới sự huyền diệu của môn công pháp này.

Thái Huyền Thần Du Bộ, tổng cộng chia làm ba tầng, tầng thứ nhất là Na di, tầng thứ hai là Huyền ảnh, tầng thứ ba là Thần du.

Tầng thứ nhất Na di, là đẳng cấp của Minh La có thể di chuyển cực nhanh trong khoảng cách ngắn, tuy nhiên Minh La chỉ đạt được thứ nhỏ nhặt của tầng thứ nhất mà thôi, thi triển Thái Huyền Thần Du Bộ tiêu hao cực lớn thần lực của bản thân, mà lại chỉ có thể thi triển ba lần.

Nhưng với người có vô số chiến tích như Tiêu Phàm, lại có thể kiểm soát một cách thoải mái, cho dù thần lực tiêu hao cũng tương đối lớn, nhưng Tiêu Phàm lại không chỉ có thể thi triển ba lần.

Quan trọng nhất là, khoảng cách trong Na di của hắn xa hơn so với Minh La rất nhiều.

Chỉ là muốn lĩnh ngộ tầng thứ hai Huyền ảnh, dù là với ngộ tính của Tiêu Phàm, cũng cực kỳ gian nan, chí ít trong thời gian ngắn sẽ không có thành quả gì, Tiêu Phàm cũng dứt khoát từ bỏ việc tiếp tục lĩnh ngộ Thái Huyền Thần Du Bộ.

Trừ cái đó ra, thu hoạch lớn nhất của Tiêu Phàm chính là Thí Thần thú, cắn nuốt lực hư vô trong nửa năm, Thí thần thú đã đột phá đến cấp độ bát biến Chiến Thần.

Nếu như sử dụng linh hồn công kích, cho dù là Chiến Thần cảnh đỉnh phong thì Tiêu Phàm cũng không sợ hãi, chỉ là khi không bị dồn tới thế vạn bất đắc dĩ, Tiêu Phàm cũng sẽ không sử dụng sức mạnh của Thí thần thú.

Việc cấp bách trước mắt, Tiêu Phàm muốn lĩnh ngộ năm phần Sinh Tử Áo Nghĩa, ngoài ra muốn phác họa Hồn Văn Đồ của bản thân.

Tuy nhiên việc phác họa Hồn Văn Đồ, hiện tại Tiêu Phàm cũng không gấp gáp, nếu như có thể ở chỗ này lĩnh ngộ năm thành Sinh Tử Áo Nghĩa, hắn tin tưởng, uy lực của Hồn Văn Đồ phác họa ra khẳng định sẽ rất bá đạo.

Thời gian trôi qua, bốn bề tối tăm lặng ngắt như tờ, vốn dĩ Tiêu Phàm cũng không quan tâm những gì xung quanh, toàn thân đắm chìm trong trong việc lĩnh ngộ Sinh Tử Áo Nghĩa.

Chớp mắt đã tới nửa tháng sau, quanh thân Tiêu Phàm đột nhiên bao phủ một luồng quang mang màu xám, nhìn kỹ đó là hai loại quang mang hắc bạch pha trộn vào nhau, kết quả của sự dung hợp.

"Đùng…!" Đột nhiên, một tiếng nổ vang truyền ra, khí tức thần lực vô tận từ thân thể Tiêu Phàm mãnh liệt tỏa ra.

Tiêu Phàm có cảm giác, thân thể của mình chịu đựng xung kích mãnh liệt, thần lực giống những con tiểu long đang luồn lách trong kinh mạch gột rửa toàn thân.

Trên mặt hắn lộ ra vẻ đau đớn, có điều không hề hét lên một tiếng nào, tựa như sớm đã quen với loại đau khổ đến cùng cực này.

Quá trình này kéo dài suốt thời gian một nén hương mới dừng lại, quang mang màu xám quanh Tiêu Phàm cũng đột nhiên trở nên rực rỡ hơn so với trước.

Ý niệm nhất động, quang mang màu xám ngưng tụ thành một bộ Thái Cực Đồ to lớn, hai luồng sức mạnh giao hòa lẫn nhau, cuối cùng dần dần ổn định.

"Năm thành Sinh Tử Áo Nghĩa." Tiêu Phàm khẽ nhả một hơi, nét mặt hài lòng, qua mấy tháng nỗ lực, cuối cùng hắn đã thành công rồi.

"Ồ…?" Đột nhiên, Tiêu Phàm nhíu mày, sắc mặt chút đổi sắc, sau đó nhanh chóng chìm vào Thần Cung.