Linh Tộc là chủng tộc Thí Thần Thú lưu lại?
Nghe nói như thế, trong lòng Tiêu Phàm kinh ngạc không thôi, bên trong Tu La Truyền Thừa ghi chép, Thí Thần Thú không có hậu đại mà, Linh Tộc tại sao có thể là hậu đại Thí Thần Thú lưu lại?
Nếu như Thí Thần Thú thật có hậu đại, cũng hẳn là Nhất Tộc Thí Thần Thú mới đúng.
Bất quá Tiêu Phàm đã từng từ trong miệng Trọc Thiên Hồng biết được, Thần Thú xếp trên bảng Thần Thú bình thường đều là tính duy nhất, không có khả năng xuất hiện một nhóm.
Nếu như Thần Thú có thể lấy chủng tộc tồn tại, từng cái nghịch thiên như thế, còn có nơi nào để nhân tộc sống yên ổn.
- Nói cho đúng, Linh Tộc cũng không phải là hậu đại Thí Thần Thú, mà một sợi Thần Tính của Thí Thần Thú đã từng cắm vào một chút tu sĩ nhân loại cùng Linh Hồn Thú Tộc, sau đó ngoài ý muốn là loại Thần Tính này di truyền tiếp.
Quan Tiểu Thất giải thích nói.
Nghe nói như thế, Tiêu Phàm lúc này mới bình tĩnh suy nghĩ một cái, lập tức lại nói:
- Ta nghe nói Linh Tộc cùng Hồn Thú là minh hữu, chuyện này là sao nữa?
- Tam Ca ngươi là Tu La Điện Chủ, hẳn nghe nói qua Thí Thần Thú chính là Thiên Hạ Đệ Nhất Thần Thú chứ?
Quan Tiểu Thất lại nói.
Tiêu Phàm gật đầu, chỉ là hắn vẫn hơi nghi hoặc một chút, cái này cùng Thí Thần Thú là Thiên Hạ Đệ Nhất Thần Thú lại có quan hệ gì?
- Nếu như Thú Tộc biết Linh Tộc cùng Thí Thần Thú có quan hệ, ngươi cảm thấy sẽ như thế nào?
Quan Tiểu Thất cái gì cười nói.
- Đương nhiên là...
Tiêu Phàm không chút do dự nói ra, chỉ là lời còn chưa dứt, hắn liền minh bạch chuyện gì xảy ra.
Nghe đồn, Linh Tộc có thể ra lệnh thú tộc, kỳ thật cũng không phải là Linh Tộc thực có thể ra lệnh cho thú tộc, chỉ là thú Tộc biết rõ thân phận Linh Tộc, tự nhiên không dám đối địch với Linh Tộc, ngược lại muốn nịnh bợ Linh Tộc.
Bởi vì trong lòng Thú Tộc, địa vị Thí Thần Thú là không thể thay thế, điểm này Tiêu Phàm thập phần rõ ràng, uy danh Thí Thần dù là đi qua một vạn năm cũng không người nào dám khinh thường.
Cho nên, cùng nói Linh Tộc có thể hiệu triệu Thú Tộc, còn không bằng nói là Thú Tộc kính sợ Thí Thần Thú.
- Ta đã hiểu.
Tiêu Phàm gật đầu, lại nhìn về phía Quan Tiểu Thất, thập phần buồn bực nói:
- Ngươi lại như thế nào trở thành Linh Tộc?
- Việc này nói rất dài dòng.
Quan Tiểu Thất hít sâu một hơi, tựa như lâm vào hồi ức, lập tức tinh tế nói.
Tất cả còn từ trước lúc Quan Tiểu Thất bị Bắc Lão dùng Truyền Tống Trận đưa tiễn, Quan Tiểu Thất bị Truyền Tống Trận đưa đến một mảnh không gian kỳ lạ.
Vùng không gian kia Thần Linh Chi Khí nhiều vô cùng, cổ thụ che trời, ráng hồng lượn lờ, nghiễm nhiên chính là một chỗ Tiên Giới Nhân Gian, thánh địa tu luyện.
Cho dù là không khí đều tinh khiết hơn Chiến Hồn Đại Lục không ít, người bình thường ở chỗ này đoán chừng đều có thể sống lâu mấy chục năm.
Lúc ấy Quan Tiểu Thất cũng kinh ngạc không thôi, bất quá khi hắn truyền tống đến vùng không gian kia, Huyết Mạch hắn đột nhiên sôi trào lên, khí tức trên người cũng đang nhanh chóng tăng lên.
Đi theo đám Tiêu Phàm, Quan Tiểu Thất cũng coi là kiến thức rộng rãi, hắn biết bản thân đang thức tỉnh Huyết Mạch, chỉ không biết là Huyết Mạch gì mà thôi.
Bất quá khi Huyết Mạch sôi trào, Quan Tiểu Thất cảm giác Linh Giác bản thân đột nhiên trở nên cực kỳ cường đại, mạnh mẽ hơn trước đó gấp mười lần có thừa.
Cùng lúc đó, Thiên Âm Thánh Tiêu thể nội hắn đột nhiên phát ra thanh âm thanh thúy êm tai, vang vọng thật lâu giữa rừng núi.
Nói đến đây, trên mặt Quan Tiểu Thất lộ ra thần sắc thẹn thùng, bởi vì hắn bị thanh âm từ Chiến Hồn của mình thôi miên.
Khóe miệng bọn Tiêu Phàm giật một cái, không hổ là Tiểu Thất nắm giữ Xích Tử Chi Tâm, nếu là những người khác, đoán chừng đã sớm vì Huyết Mạch Thức Tỉnh mà phát sầu.
Bởi vì bất luận Huyết Mạch Thức Tỉnh đều là cực kỳ gian nan, Linh Tộc Huyết Mạch cũng như thế.
Lúc ấy bởi vì Linh Tộc Huyết Mạch Thức Tỉnh, thiên địa linh khí bốn phía cùng Thần Linh Chi Khí điên cuồng hướng về thể nội Quan Tiểu Thất, thiếu chút nữa thì đem hắn bạo thể.
Về sau Quan Tiểu Thất mới minh bạch, hắn sở dĩ có thể sống sót là bởi vì được những người Linh Tộc khác tới cứu, khi hắn tỉnh lại đã là ba tháng sau, hơn nữa làm hắn kinh ngạc hắn đã đột phá đến Chiến Thánh cảnh đỉnh phong.
Ngay từ đầu Quan Tiểu Thất còn coi là mình đang nằm mơ, bởi vì hắn trước đó chỉ là Chiến Đế cảnh mà thôi, ba tháng đột phá đến Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, cái này không phải sức người làm được.
Về sau Quan Tiểu Thất chậm rãi tiếp nhận sự thật này, thời gian mấy năm sau, hắn một mực đợi bên trong bí cảnh Linh Tộc, thẳng đến đoạn thời gian trước mới rời đi.
Trong thời gian mấy năm, tu vi hắn cũng tiến triển cực nhanh, đột phá đến Tứ Biến Chiến Thần.
- Không đúng, Linh Tộc để ngươi rời đi cũng liền thôi, làm sao còn phái một tiểu đội Chiến Thần cảnh bảo hộ ngươi?
Nam Cung Tiêu Tiêu đột nhiên hỏi.
Quan Tiểu Thất không có ý tứ gãi đầu một cái, nói:
- Đây là sự tình thập phần xảo diệu, các ngươi cũng biết rõ Linh Tộc rất am hiểu tiễn thuật đi, sau đó ta đem Linh Tộc cùng tuổi một đời đánh bại, bọn hắn liền để cho ta trở thành Linh Tộc Linh Tử!
Tiêu Phàm mấy người không còn gì để nói, nhất là Lăng Phong cùng Nam Cung Tiêu Tiêu, bọn hắn phiền muộn muốn thổ huyết, thời gian mấy năm, hai người từng ngày gian nan chịu khổ.
Lại nhìn Quan Tiểu Thất, thời gian trôi qua thoải mái, hơn nữa còn đột phá đến Tứ Biến Chiến Thần, thực sự là người so với người làm người ta tức chết.
- Linh Tử? Cũng tương đương với người thừa kế Tộc Trưởng đúng không?
Tiêu Phàm hỏi, hắn lại nghĩ tới Tiểu Ma Nữ Diệp Thi Vũ, trong lòng không khỏi trầm ngâm nói:
- Linh Tộc so với Hồn Tộc vẫn đơn thuần hơn rất nhiều.
Nếu đặt ở Hồn Tộc, lấy tâm tính Quan Tiểu Thất đơn thuần, đoán chừng sớm đã bị đùa chết.
Tiêu Phàm lúc này mới minh bạch, Bắc Lão an bài tất cả những thứ này nhất định là sớm có tính toán, bất quá Tiêu Phàm nghĩ mãi mà không rõ là, lúc kia Bắc Lão có vẻ như còn không phải Chiến Thần cảnh đi, hắn lại như thế nào biết rõ vị trí bí cảnh Linh Tộc?
Đồng dạng còn có vị trí không gian Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Lăng Phong, để hai người được truyền thừa không tưởng, trước đó Tiêu Phàm còn tưởng chỉ là ngoài ý muốn.
Nhưng hiện tại một đến hai, hai đến ba, Tiêu Phàm không tin đây chỉ là trùng hợp đơn giản như vậy.
- Lão sư giữ Sở Phiền lại, đoán chừng cũng là có sự tình khác, chỉ là hắn không nguyện ý nói cho ta biết mà thôi, sự tình nhất định là đại sự.
Trong lòng Tiêu Phàm trầm ngâm nói.
Tiêu Phàm cũng không trách Bắc Lão gạt hắn, không có nói cho hắn, nhất định là vì muốn tốt cho hắn.
- Không, nói cho đúng, ta hiện tại là Linh tộc Tộc Trưởng, bởi vì Linh Tộc chỉ định ta.
Quan Tiểu Thất lắc đầu, một mặt khổ sở nói:
- Hơn nữa, ta thật không muốn làm Tộc Trưởng, chỉ là bị bọn hắn bức mà thôi.
- Bức?
Tiêu Phàm mặt xạm lại, chẳng lẽ Linh Tộc Tộc Trưởng không đáng tiền như thế sao?
Linh Tộc dù sao cũng không kém gì một Hồn Tộc Cổ Tộc, vậy mà cưỡng ép lôi kéo Quan Tiểu Thất làm Tộc Trưởng.
Nhìn thấy Quan Tiểu Thất một mặt ủy khuất gật đầu, Tiêu Phàm rất muốn hung hăng đạp hắn mấy cước.
- Bất quá bây giờ ta nguyện ý làm Hồn Tộc Tộc Trưởng, về sau Linh Tộc tất nhiên trở thành một sự giúp đỡ lớn cho Tam Ca.
Quan Tiểu Thất đột nhiên lại thập phần kiên định nói.
Tiêu Phàm gật đầu, hắn hiện tại đối với Linh Tộc cũng có chút hiếu kỳ, chỉ là bên trong Tu La Truyền Thừa cũng không ghi chép quá nhiều tin tức liên quan tới Hồn Tộc.
Mấy người phi hành nửa chén trà nhỏ thời gian, thể lực tiêu hao cực lớn, dừng lại trong một mảnh dãy núi băng tinh khôi phục Thần Lực.
Áp chế của Băng Tuyết Thế Giới đối với bọn hắn lại không ít, bất quá phát huy ra tám thành lực lượng vẫn là không có bất cứ vấn đề gì.
Như thế lại qua nửa canh giờ, Thần Lực Tiêu Phàm khôi phục khoảng ba phần mười, nơi này Thần Linh Chi Khí thập phần mỏng manh, muốn trong thời gian ngắn hoàn toàn khôi phục là không có khả năng.
Cũng đúng lúc này Tiêu Phàm bỗng nhiên mở ra hai mắt nhìn về phía phương xa, trong mắt lóe lên một đạo băng lãnh sát mang, lạnh giọng nói:
- Lại còn dám đuổi theo, vậy cũng đừng trách ta không khách khí.