Vô Thượng Sát Thần

Chương 1370: Lai Lịch U Linh Chiến Hồn




- Muốn làm gì? Ngươi nói xem ta muốn làm gì?

Tiêu Phàm tà tà cười nói, chậm rãi đi về hướng Đại Trưởng Lão, mặc dù không mở hai mắt ra, nhưng lại có hai đạo lục quang từ trong mắt hắn bắn ra.

- Ngươi, ngươi là Tu La...

Đại Trưởng Lão nhìn thấy hai đạo lục quang liền sợ hãi tới cực điểm, hắn rất muốn lập tức thoát khỏi nơi này.

Đáng tiếc, hắn bây giờ thụ thương không dậy nổi, hoàn toàn không thể động đậy, hai mắt rất nhanh trì trệ.

Bây giờ Linh Hồn Chi Lực của Tiêu Phàm đã gần như là vô địch trong những người dưới Chiến Thần cảnh, bốn linh hồn Chiến Thánh cảnh đỉnh phong nghiền ép Đại Trưởng Lão tất nhiên không thành vấn đề.

Rất nhanh, Tiêu Phàm liền khống chế được tư tưởng của Đại Trưởng Lão, ký ức của Đại Trưởng Lão xẹt qua trong đầu Tiêu Phàm.

Khiến Tiêu Phàm ngạc nhiên là, Đại Trưởng Lão vậy mà sống gần tám trăm năm, ký ức cực kì khổng lồ, may mà Linh Hồn của Tiêu Phàm cũng cực kỳ cường đại, bằng không những ký ức này hắn thật sự không chịu được.

Tiêu Phàm rất nhanh loại bỏ ký ức của Đại Trưởng Lão, nhưng mà mất trọn vẹn một chén trà, đối với Tiêu Phàm đã coi như rất lâu.

Nhưng mà thu hoạch to lớn, Đại Trưởng Lão hiểu rất nhiều chuyện của Chiến Thần Điện, tỉ như vấn đề U Linh Chiến Hồn Tiêu Phàm quan tâm nhất.

Trong trí nhớ của Đại Trưởng Lão có ghi chép về U Linh Chiến Hồn, nhưng mà tên thực sự của U Linh Chiến Hồn cũng không phải là U Linh, mà gọi là Thí Thần, cũng gọi là Thí Thần Thú.

Tiêu Phàm không khỏi hồi tưởng lại lúc trước U Linh Chiến Hồn đột phá Cửu Phẩm dung nhập vào Huyết Mạch, lời nói quanh quẩn trong đầu lúc đó, lúc ấy hắn cũng nghe được hai chữ này.

Hơn nữa, khiến Tiêu Phàm rất ngạc nhiên là, trái tim huyết sắc to lớn lần trước nhìn thấy ở trong Chiến Hồn Điện kia, lại chính là Thí Thần Thú, khó trách lúc ấy U Linh Chiến Hồn lại tự động ly thể, hơn nữa còn kích phát ra mấy đạo bóng đen.

Đây còn không phải việc khiến cho Tiêu Phàm chấn kinh, kinh hãi nhất là Thí Thần Thú thực sự tồn tại, hơn nữa vài ngàn năm trước liền bị Chiến Thần Điện giết chết, nhưng mà thi thể nó vẫn còn ở trong Thiên Lao số 1.

Sở dĩ còn giữ thi thể của nó là bởi vì lúc trước vây giết Thí Thần Thú, để Linh Hồn Thí Thần Thú chạy trốn, hơn nữa trốn vào trong Chiến Hồn Điện, Linh Hồn Thí Thần Thú chính là U Linh Chiến Hồn.

Vì tìm Linh Hồn Thí Thần Thú, Chiến Thần Điện móc tim Thí Thần Thú đặt bên trong Chiến Hồn Điện, dùng để dụ dỗ Linh Hồn Thí Thần Thú.

Đáng tiếc, mấy ngàn năm nay căn bản không nhìn thấy bóng dáng Linh Hồn của Thí Thần Thú, Linh Hồn Thí Thần Thú giống như hoàn toàn biến mất, cho dù còn sống, sức mạnh cũng yếu hơn rất nhiều.

Nhưng mà, Thí Thần Thú lại có một năng lực quỷ dị, nó có thể hấp thu năng lượng khác để trưởng thành, hơn nữa nắm giữ khả năng trưởng thành vô hạn.

Một khi Linh Hồn Thí Thần Thú thành công rời khỏi Chiến Hồn Điện, Chiến Thần Điện lại phải đối mặt với một nguy cơ đáng sợ đến từ Thí Thần Thú, cho nên Chiến Thần Điện vẫn luôn không dám khinh thường nó.

Đương nhiên, U Linh Chiến Hồn muốn thoát khỏi Chiến Hồn Điện, chỉ có một khả năng, chính là trở thành Chiến Hồn của tu sĩ.

Mà muốn trở thành Chiến Hồn của tu sĩ, trái tim của Thí Thần Thú liền có thể cảm ứng được, đây cũng là nguyên nhân Chiến Thần Điện chú ý đến trái tim của Thí Thần Thú.

Đọc được những ký ức này, Tiêu Phàm trong lòng cực kì không bình tĩnh:

- Thí Thần Thú rốt cuộc là Hồn Thú gì, vậy mà khiến Chiến Thần Điện coi trọng như thế, mấy ngàn năm đều nhớ

mãi không quên.

Đáng tiếc, trong trí nhớ của Đại Trưởng Lão cũng không có quá nhiều tin tức của Thí Thần Thú, chỉ biết rõ, Thí Thần Thú là sự tồn tại cực kì đáng sợ, đến Điện Chủ Chiến Thần Điện cũng vô cùng kiêng kỵ.

Đề phòng Thí Thần Thú, Điện Chủ Chiến Thần Điện còn cố ý để Đại Trưởng Lão canh gác thi thể của Thí Thần Thú, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Vốn dĩ những chuyện này đều sắp xếp rất hợp lý rõ ràng, cũng sẽ không gây ra chuyện rắc rối gì.

Chỉ là khiến Tiêu Phàm buồn cười là, Chiến Thần Điện lại gặp phải mình tám lần thức tỉnh Chiến Hồn thất bại, tận đến lần thứ chín mới thành công.

Từ khi lần đầu tiên thức tỉnh Chiến Hồn thất bại, Tiêu Phàm liền tạo thành một loại giả tượng cho Chiến Hồn Điện, Linh Hồn Thí Thần Thú đã rời đi.

Sau đó, về sau đột nhiên lại có lần thứ hai, lần thứ ba...

Từ từ, Chiến Hồn Điện cùng Chiến Thần Điện đều chết lặng, cũng không quan tâm đến trái tim Thí Thần Thú xảy ra biến hóa.

Dù là lần thứ chín Thí Thần Thú Linh Hồn thực sự rời khỏi Chiến Hồn Điện, Chiến Hồn Điện đều không phát hiện ra, hơn nữa, cho dù Chiến Hồn Điện báo cáo cho Chiến Thần Điện, Chiến Thần Điện cũng sẽ không quá quan tâm.

Điểm này Tiêu Phàm rất dễ hiểu, nhân loại chính là như thế, nếu như bị lừa ba lần, lần thứ tư cũng như vậy sẽ rất khó có thể tin tưởng, huống chi bị lừa chín lần?

Tiêu Phàm cũng đại khái đoán được nguyên nhân vì sao thân thể này lại chết đi, trải qua mấy ngàn năm tiêu hao, Linh Hồn Thí Thần Thú chắc chắn đã vô cùng yếu ớt, khi nó xâm chiếm thân thể Tiêu Phàm, Ý Thức Linh Hồn của Thí Thần Thú cùng Ý Thức của Tiêu Phàm trước đó đồng quy vu tận, cuối cùng chỉ còn lại Linh Hồn Chi Lực suy yếu.

Nghĩ vậy, Tiêu Phàm không khỏi cười khổ nói:

- Nếu như không phải liền tiếp tám lần thức tỉnh Chiến Hồn thất bại, Chiến Hồn Điện đoán chừng cũng sẽ không thoải mái, mình cũng sẽ không có cơ hội như vậy, có lẽ cái này chính là vận mệnh.

Tiêu Phàm vốn dĩ không tin vào vận mệnh, nhưng mà bây giờ hắn có chút tin tưởng, vận mệnh cái thứ này có lúc rất mơ hồ.

- Đúng rồi, Linh Hồn Chiến Thần cảnh ly thể cũng không thể sinh tồn được bao lâu, Linh Hồn Thí Thần Thú rời khỏi Bản Thể mấy ngàn năm, vì sao thực lực chỉ yếu đi mà không phải tiêu tán chứ?

Tiêu Phàm đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, trong lòng cực kỳ không bình tĩnh.

Chỉ một điểm này, cũng đủ chứng minh sự mạnh mẽ và kinh khủng của Thí Thần Thú, Linh Hồn chỉ có thể sinh sống trong thân thể, không thể nào rời khỏi thân thể quá lâu.

Nghĩ không ra, Tiêu Phàm cũng bất đắc dĩ, nhưng mà hắn rốt cục hiểu rõ lai lịch của U Linh Chiến Hồn, nó là Linh Hồn Thí Thần Thú, về phần Thí Thần Thú là cái gì, Tiêu Phàm không biêt, hắn cũng vẫn gọi là U Linh Chiến Hồn.

Lấy lại tinh thần, Tiêu Phàm khẽ thở ra một hơi, hắn còn chưa mở miệng, Đại Trưởng Lão đã tê liệt trên mặt đất, hắn sao có thể không biết mình đã bị Tiêu Phàm Khống Chế Tư Tưởng, chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, Tiêu Phàm liền có thể khiến hắn sống không bằng chết.

Ánh mắt băng lãnh của Đại Trưởng Lão nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, lạnh lẽo nói:

- Giết ta!

- Giết ngươi chẳng phải là quá tiện nghi cho ngươi sao, ngươi yên tâm, chờ ngươi không còn giá trị lợi dụng, ta sẽ giết ngươi.

Tiêu Phàm cười lạnh nói, giết chết Đại Trưởng Lão, Tiêu Phàm thật sự không có chút gánh nặng nào.

Hắn trước đó muốn đưa mình vào chỗ chết, hơn nữa, hắn vẫn luôn tìm kiếm Tu La Điện Chủ cùng người sở hữu U Linh Chiến Hồn.

Nhưng trùng hợp là, hai người này lại là một người, người kia chính là Tiêu Phàm.

Trong lòng Đại Trưởng Lão, bỗng nhiên lộp bộp một cái, không khỏi run run, sau khi biết rõ Tiêu Phàm là Tu La Điện Chủ, hắn cũng không dám nhìn thẳng Tiêu Phàm.

Đại Trưởng Lão hít sâu một cái, cắn răng nói:

- Ngươi đến cùng muốn làm cái gì?

- Làm cái gì? Đương nhiên là đem Chiến Thần Điện quấy đến long trời lở đất.

Tiêu Phàm đạm mạc cười một tiếng, mục tiêu của hắn kỳ thật cũng không phải là toàn bộ Chiến Thần Điện, hắn chỉ quan tâm Chiến Thần Điện Thiên Lao mà thôi.

Trong này, vô luận là người hay là Hung Thú, Tiêu Phàm đều chuẩn bị để bản thân sử dụng, điều kiện tiên quyết là bọn chúng nghe lời, nếu như không nghe lời, Tiêu Phàm cũng chỉ có thể bỏ mặc.

Cười cười, Tiêu Phàm đột nhiên nhìn Đại Trưởng Lão nói:

- Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, cho ngươi nhìn cái này.

Lời còn chưa dứt, phía sau Tiêu Phàm đột nhiên xuất hiện một bóng đen to lớn, nhìn thấy bóng đen kia xong, toàn thân Đại Trưởng Lão kịch liệt run rẩy.

Thậm chí đến Thị Huyết Thiên Nghĩ, Tà Nhãn Độc Thiềm cùng Quỷ Độc Ma Hạt cách đó không xa cũng không ngừng run rẩy, không ngừng lui về phía sau.

Lúc mấy người sợ hãi, trong miệng còn gọi tên Thí Thần Thú.