Vô Thượng Sát Thần

Chương 1090: Đại Quân Bạch Cốt




Tiếng va chạm tất tất tốt tốt vang lên, từ đầu như là tiếng mưa rơi, thanh âm chậm rãi lớn dần, sau đó giống như tiếng chim chung cổ.

Lúc đám người quay đầu nhìn lại, sương mù mờ mịt kia đột nhiên giống như thuỷ triều rút xuống, một mảnh khô trắng chiếm lấy chỗ đó.

Những đồ vật khô trắng này không có gì lạ, mà là Bạch Cốt chất đầy dưới đất mà trước đó bọn hắn nhìn thấy, nhưng là giờ phút này, Bạch Cốt đã hoàn toàn sống lại.

Những Bạch Cốt này rõ ràng không có nửa điểm sinh mệnh ba động, nhưng bọn chúng lại quỷ dị động đậy, thực sự quá lạ kỳ, đại bộ phận tu sĩ không khỏi xoa xoa hai mắt, giống như ban ngày thấy ma.

Chỉ có con ngươi Ảnh Phong vô cùng bình tĩnh, nhìn thấy những Bạch Cốt lít nha lít nhít này, trong đầu hắn trong nháy mắt nhớ tới đã một tình cảnh đã từng thấy qua.

Đó chính là lúc hắn cùng Tiêu Phàm, Nam Cung Tiêu Tiêu từng ở Tuyết Nguyệt Hoàng Triều rơi vào bên trong sông băng, ở dưới đáy sông cũng gặp vô số Bạch Cốt tạo thành Khô Lâu.

Cảnh tượng này, quá giống, nếu như không phải nơi này ngột ngạt hơn, Ảnh Phong tuyệt đối sẽ coi là bản thân lại đi đến chỗ đó.

Ken két ~

Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, những Bạch Cốt kia đột nhiên hoạt động, có tới mấy Bạch Cốt lắp ráp cùng một chỗ, biến thành một con quái vật mới.

Bọn hắn nhìn thấy có vài quái vật, từ mặt đất lấy ra một cái xương đầu, lắp vào bên trên xương sống của mình, từng bước một đi tới hướng bọn hắn, vẫy hai tay, tựa như một sinh mệnh thật sự.

Mà đây mới chỉ là một bộ Khô Lâu trong số đó mà thôi, Khô Lâu trước mắt bọn hắn có tới hàng vạn, bọn chúng tạo thành các hình dạng thiên kì bách quái.

Có Khô Lâu cao đến mấy chục trượng, có Khô Lâu nhỏ bé như hạt bụi, nhưng không ngoài dự liệu, bọn chúng đều tản ra khí tức cực kỳ đáng sợ, yếu nhất cũng là Chiến Vương cảnh.

- Ô ô ~

Một trận thanh âm như quỷ gào, quanh quẩn trong không gian u ám, mọi người nghe được tê cả da đầu, lại cộng thêm tình cảnh trước mắt, bọn hắn chỉ cảm thấy như đến ngày tận thế, toàn thân run rẩy không thôi.

Ngay từ đầu chỉ là một vài bộ xương khô trắng, nhưng mà rất nhanh liền tạo thành vô số Khô Lâu, nâng lên vô số khung xương trắng, từng dãy, từng mảnh, đến chừng mấy vạn, nhiều đến mức bọn hắn đếm không xuể.

Trên trời dưới đất, đâu đâu cũng có, che khuất toàn bộ hư không, đám người toàn thân rét run, như rớt vào hầm băng.

Khô Lâu yếu nhất cũng là Chiến Vương cảnh, mạnh nhất là Chiến Thánh cảnh, một Đại Quân Bạch Cốt này, cho dù đặt ở Vô Song Thánh Thành cũng đủ để quét sạch tứ phương.

Tư Không Tàng Kiếm đi tới rút cái bia đá hình kiếm ra, nhìn về Đại Quân Bạch Cốt lít nha lít nhít bốn phía, thân thể có chút phát run, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.

Hắn cảm giác, có rất nhiều khô lâu đi đến phía hắn, một cỗ sát ý đáng sợ bao phủ hắn, tay nắm bia đá hình kiếm cũng chầm chậm buông ra.

Lạc Vũ, Chiến Bách Dương, Chiến Vũ Yến ba người lách mình xuất hiện ở bên người Tư Không Tàng Kiếm, đề phòng nhìn chằm chằm bốn phía. Thật sự là Bạch Cốt Khô Lâu quá nhiều, cho dù là Chiến Thánh cảnh cũng không có tự tin để đối mặt.

Diêm La Tử cũng ngừng bước, không tiếp tục ra tay với Tư Không Tàng Kiếm nữa. Bây giờ điều hắn muốn làm, chính là làm sao sống sót đi ra từ trong đám Đại Quân Bạch Cốt này.

Về phần phần mộ khổng lồ này, hắn tạm thời không có ý nghĩ gì, chỉ cần xử lý những Bạch Cốt này, cuối cùng phần mộ vẫn thuộc về hắn.

- Làm sao bây giờ?

Huyết Vô Tuyệt sắc mặt lạnh lẽo nhìn Đại Quân Bạch Cốt bốn phía, hai mắt đỏ bừng.

- Chỉ có thể giết xông ra.

Phong Lang cắn răng nói, hắn cho tới bây giờ còn chưa từng e ngại cái gì, nhưng hiện tại, toàn thân hắn hiện đang nổi da gà.

- Bọn chúng giết không chết.

Ảnh Phong lắc lắc đầu nói:

- Những Khô Lâu này, căn bản giết không chết, dù là giết chết bọn chúng, bọn chúng cũng lại trở nên ngày càng mạnh.

Ảnh Phong còn nhớ kỹ cảm giác lúc trước ba người bọn hắn ứng phó hơn ngàn Bạch Cốt, lúc đó Bạch Cốt còn không uy hiếp được tính mạng bọn họ. Nhưng hiện tại, nơi này có cả Bạch Cốt Chiến Thánh cảnh, giết chết hắn chỉ là chuyện rất đơn giản mà thôi.

- Ùng ục ục ~

Cũng đúng lúc này, Đại Quân Bạch Cốt lít nha lít nhít phô thiên cái địa, răng dài tay xương nhào về phía giữa đám tu sĩ, chỉ khí thế thôi cũng khiến đám người có chút không tiếp nhận nổi.

Xương tay khô trắng lạo rạo, thanh âm ma sát bén nhọn xen lẫn cùng một chỗ, khiến người ta cảm giác vô cùng sâm nhiên, u lãnh.

Một bộ Hồn Thú Khô Lâu trong đó dẫn đầu thẳng hướng Huyết Vô Tuyệt, trường kiếm trong tay Huyết Vô Tuyệt vung lên, Hồn Thú Khô Lâu kia bỗng nhiên bạo tán ra, hóa thành vô số bột phấn.

Có thể giết chết? Huyết Vô Tuyệt hơi ngoài dự liệu, nhưng mà tiếp theo, hắn vô cùng kinh ngạc, bột phấn đột nhiên bị một Khô Lâu gần đó hấp thu, Khô Lâu vốn chỉ là Chiến Hoàng cảnh hậu kỳ, nhưng mà trong chớp mắt liền biến thành Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong.

- Đừng giết chết bọn chúng.

Huyết Vô Tuyệt kêu to, trước đó hắn còn không tin lời Ảnh Phong nói, bây giờ đã hoàn toàn tin tưởng.

Sắc mặt đám người trở nên âm trầm vô cùng, thế thì còn đánh thế nào, giết chết bọn chúng thì bản thân lại càng nguy hiểm hơn, không giết bọn chúng thì cũng chỉ có thể ở đây chờ chết.

Từ trước đến nay, đám người còn chưa từng gặp phải chuyện khó xử như thế, nhưng bọn hắn cũng không thể làm gì.

Mặc dù bọn hắn rất muốn giết xông ra, nhưng cho dù đột phá được vòng vây của Đại Quân Bạch Cốt, thì bên trong vụ hải kia còn có vô số Thực Cốt Trùng, lao ra, không phải cũng là chịu chết?

Tiến vào Tu La Bí Cảnh, Tu La Điện không tìm được, lại không nghĩ rằng gặp phải nhiều chuyện phiền toái như vậy, đám người ai cũng không dễ chịu.

- Ầm ầm ~

Một tiếng oanh minh từ đằng xa truyền đến, bọn Ảnh Phong đang cùng Đại Quân Bạch Cốt giao phong, bỗng nhiên nhìn lại về hướng phát ra thanh âm.

Chỉ thấy nơi xa, bọn Tư Không Tàng Kiếm cùng Diêm La Tử căn bản không phát hiện ra điểm đặc biệt của Đại Quân Bạch Cốt, bọn hắn không ngừng huy động Hồn Binh trong tay, Hồn Lực sôi trào mãnh liệt hét ra giận dữ.

Những nơi đi qua, xương gãy bay tứ tung, xương vụn bắn tung toé, vô số Bạch Cốt chết dưới tay bọn hắn, mặt đất chất từng tầng Bạch Cốt tan nát, không trung còn tràn ngập vô số bột phấn Bạch Cốt.

- Đáng chết! Những gia hỏa kia chắc chắn là cố ý!

Huyết Vô Tuyệt giận mắng, những Khô Lâu này sau khi chết liền sẽ giúp Khô Lâu khác mạnh lên.

Hắn không tin Tư Không Tàng Kiếm cùng Diêm La Tử đến bây giờ vẫn chưa phát hiện ra. Hiện tại hai người này không kiêng nể gì diệt sát Khô Lâu như thế, không phải là cố ý để những Khô Lâu khác mạnh lên, sau đó đối phó với bọn hắn sao?

Mấy người Ảnh Phong con ngươi vô cùng lạnh lẽo, bọn hắn làm sao không biết trong lòng hai người này suy nghĩ gì.

Có điều bọn hắn nghĩ không ra, bọn Tư Không Tàng Kiếm cũng chỉ có mấy người, muốn xông ra ngoài rất dễ, dù sao Tư Không Tàng Kiếm chính là thực lực Chiến Thánh cảnh.

Nhưng Diêm La Tử làm như thế, không phải là tự chui đầu vào rọ sao?

Những Khô Lâu đó mạnh lên, những người khác của Diêm La Phủ khả năng không phải là đối thủ, đến lúc đó kẻ chết chính là người Diêm La Phủ bọn hắn.

Cách Diêm La Tử không xa, có đến mấy thân ảnh đang điên cuồng đánh thẳng vào Đại Quân Bạch Cốt, bọn hắn dốc hết toàn lực giết ra một đường máu, xông khỏi vòng vây của Đại Quân Bạch Cốt.

Từ sau khi biết chém giết Khô Lâu sẽ khiến Khô Lâu khác mạnh lên, bọn hắn cũng không dám không kiêng nể gì cả xuất thủ, có điều cũng may đại bộ phận Khô Lâu thực lực tương đối thấp, không uy hiếp được tính mạng bọn họ.

Chẳng qua là khi bọn hắn nhìn thấy Diêm La Tử đang điên cuồng chém giết Đại Quân Bạch Cốt, sắc mặt bọn hắn trong nháy mắt nhảy loạn.

- Diêm La Tử muốn đưa chúng ta vào chỗ chết sao?

Một thanh niên bạch bào trong đó mở miệng nói, thanh niên không phải ai khác, chính là Mộ Dung Tuyết.

Hắn lạnh như băng nhìn Diêm La Tử phía xa, sát ý nặng nề, thiếu chút nữa thì nhịn không được xông lên trực tiếp làm thịt hắn.