Vô Thượng Niết Bàn

Chương 157: Dần Dần Quật khởi




Đã mười ngày trôi qua từ khi, Bạch Hàn Phong đánh bại Hắc Linh, thế nhưng mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường, từ đó đến nay, phía Viên thuật yêu chủ Càn Nguyên quận, cũng không nói gì, chỉ sai người đưa pháp chỉ đến, khen ngợi một phen, phía bên Thiên Yêu quận lại càng không có động tĩnh, cũng không thấy ai nói giết được Bạch Hàn Phong sẽ được lên làm yêu chủ nữa,

Lúc này ngồi trong đại điện, Bạch Hàn Phong đang xử lý sự vụ, công việc của thành chủ một ngày cũng không nhiều, phần lớn các sự vụ đều do cấp dưới của Bạch Hàn Phong an bài, hắn chỉ là sử lý những chuyện quan trọng, ví như lúc này hắn đang cầm một miếng ngọc giản không ngừng suy tư, miếng ngọc giản này là do Thường Phong dâng lên, bên trong viết rằng, hiện nay Thiên Kê Tộc ỷ thế thân thiết với Yêu tướng, luôn luôn cản trở người của Phủ thành chủ trong việc giao dịch, tài liệu. sinh ý của phủ thành chủ so với thiên kê tộc còn không bằng một nửa, chỉ tính riêng góc chợ phía đông mười nhà thì đã có bảy tám nhà theo thiên kê tộc tham gia vào cái hiệp hội thương hành, nếu cứ để tình trạng như vậy, sẽ ảnh hưởng đến việc nộp thuế cuối năm lên Càn Nguyên Quận.

Bạch Hàn Phong đặt ngọc giản xuống, hai tay gõ gõ lên mặt bàn, hắn còn chưa nghĩ ra đối sách thì, bên ngoài đã vang lên tiếng động:

“Tam Hải, Thử Kim cầu kiến thành chủ”

“Vào đi”

Tam Hải, Thử Kim bước vào ôm quyền thi lễ:

“Chúng thuộc hạ, tham kiến Thành Chủ”

Bạch Hàn Phong ngẩng đầu lên nhìn, giọng đều đều nói:

“gia tộc các ngươi đã suy nghĩ xong chưa”

“Bẩm bảo thành chủ, gia tộc hai nhà chúng thuộc hạ nguyện đi theo thành chủ”

Bạch Hàn Phong nghe vậy thì cười ha hả::

“Tốt, tốt lắm, vậy hiện tại bản thành chủ có chút việc không biết có thể triệu tập nhân thủ nhà các ngươi được không”

Tam Hải, Thử Kim nhìn nhau, làm gì có chuyện vừa đầu nhập đã có việc, đây rõ là muốn nhanh chóng kéo bọn họ lên cùng một thuyền, nhưng hai người cũng không có cách nào, dù sao đầu nhập thì cũng đã đầu nhập rồi, cũng phải làm ra một chút danh trạng, cả hai lại một lần nữa đồng thanh:

“Thành chủ cứ việc sai khiến”

BẠch Hàn Phong gật đầu:

“Sáng mai hai nhà các ngươi triệu tập một trăm người, thân thủ khá một chút đi theo ta có việc”

Sau khi Tam Hải và Thử Kim rời khỏi, Bạch Hàn Phong đi đến chỗ Tử An, sau khi uống một hai chén trà, Bạch Hàn Phong nói:

“Lão tiến bối, ta muốn mở rộng thế lực, đồng thời dằn mặt một số thế lực bản địa, không biết là nên làm hay không nên làm”

Tử An đặt chén trà xuống, nói:

“Nam nhi thì nên quyết đoán một chút, tính toán nhiều như vậy để làm gì, ta hỏi người, trước khi đến thú vực, ngươi có gì hay không, thắng thì ngươi có thêm, mà thua thì người trở về vạch xuất phát, đâu có sao, có một số chuyện nên làm thì làm, đừng sợ bóng sợ gió”

Bạch Hàn Phong ngẩn người ra, lời lão già Tử An nói như đề tỉnh hắn, đúng vậy cái gì thấy nên làm thì làm, càng suy nghĩ càng lâm vào rối loạn, Tử An lại nói:

“Thế nhưng, Hiện giờ động thủ ta khuyên ngươi cũng nên chuẩn bị sẵn sàng một khi ngươi quá chói mắt sẽ dẫn tới sựđề phòng và có thể là phản kháng của viên thuật, cũng dẫn tới sự đề phòng của không ít thế lực khác, nhất là các thế lực có chung biên giới với ngươi. Đến lúc đó rất có thể Khô Lâu thành sẽ bốn bề thọ địch. Thực lực của chúng ta cộng thêm đám người Hắc Linh có thể coi như không tệ, thế nhưng dù sao chúng ta phát triển sau, cho dù nhanh thế nhưng muốn bại lộ tất cả cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Bạch Hàn Phong nhíu mày Tử An đã cho hắn thấy được đại cục, một khi có một thế lực quật khởi rất dễ dẫn tới việc bốn bề thọ địch, sẽ bị những thế lực khác uy hiếp, nếu muốn phát triển nữa quả thực không phải là chuyện dễ dàng.

Dừng một chút, Tử An lại nói

“- Thứ hai, Càn Nguyên Quận này có một lợi thế đó chính là gần vô danh thành nhất, mà Khô Lâu thành của ngươi, vừa hay đã thành công thu phục Thiên Nhân thành, ngôi thành này có một mặt giáp với đất đai của nhân loại, ngươi phải nắm thực chắc chỗ đó, bây giờ không tính là gì, nhưng sau này, người nào muốn ra vào thú vực phần lớn sẽ đi qua chỗ ngươi, nghĩ thôi đã thấy thập phần lợi hại”

Bạch Hàn Phong gật đầu:

“Cái này vãn bối sẽ tính toán”

Tử An lại nói:

“Ngày mai, ngươi đi đối phó với Thiên Kê Tộc liệu đã có mấy phần nắm chắc, có cần ta đi cùng hay không:?”

“Tử An tiền bối, không cần đâu, Thiên Kê Tộc vẫn chưa dám ra mặt chống đối đại diện của yêu tôn, cho nên ngày mai, chỉ cần vài người đi là được,. hơn nữa, vãn bối cũng không định lấy cứng đối cứng”

Lúc này thân ảnh của Tam Hải đã tới bên ngoài đình viện, dáng vẻ vội vã, khuôn mặt có chút uể oải, xem ra đã thập phần vất vả

|”- Chuẩn bị xong chưa?”

Bạch Hàn Phong hỏi.

“|- Bẩm thành chủ đại nhân, người đã được đưa tới, đang ở bên ngoài chờ lệnh.”

Tam Hải nói với Bạch Hàn Phong.

“- Được.”

Bạch Hàn Phong khẽ gật đầu rồi nói với Tam Hải.

“- Tam Hải, ta có chút việc giao cho ngươi và thường phong đi làm, hãy liệu mà làm cho tốt, còn chỗ ngoài kia, để Thử Kim và một vài người khác theo ta là được rồi”

“- Vâng, Đại nhân”

Tam Hải đáp, ánh mắt nhìn về phía Bạch Hàn Phong âm thầm thở dài. Xem ra Khô lâu thành yên bình sắp biến đổi rồi. Nhìn vào bóng lưng của Bạch Hàn Phong Tử An vuốt râu nói:

“Không biết quen ngươi là họa hay phúc của lão già này đây”

Thực bất ngờ, lúc này một giọng nói từ trong đầu của Tử An vang lên, nhưng rõ ràng lại là giọng nữ nhân

“- Tiểu tử này gian trá giảo hoạt, thủ đoạn độc ác thế nhưng lại nặng tình nghĩa, rất hợp khẩu vị của ta.”

“ Ngươi thì có cái khẩu vị gì”

Tử An cáu kỉnh vặc lại, xem ra lão đối với giọng nói trong đầu cũng không thích thú gì. Giọng nói trong đầu lão cười như chuông bạc rồi nói:

“Còn hơn lão đầu nhà ngươi, vì mấy phương pháp chế phù nhảm nhí mà hạ mình làm sư đệ người ta, hắc hắc.”

Tử An không nói gì, xem ra không còn gì phản bác, giọng nói kia lại vang lên:

“. Tên này không chỉ có gian trá giảo hoạt, thủ đoạn độc ác mà còn vô cùng đen tối, xảo quyệt, ngay cả ta cũng tự thẹn không bằng, chờ hắn phát triển một chút nữa đừng nói yêu soái yêu vương gì đó, ngay cả mấy lão già kia chắc cũng không ngồi yên nổi”

Ngoài cửa phủ thành chủ, lúc này có hơn một trăm đệ tử của hai nhà và một đám người khô lâu thành. Tu vi cũng không đến nỗi tệ. nhìn thấy Bạch hàn Phong đi ra, cả đám đồng thanh thi lễ:

“Tham kiến thành chủ đại nhân”

Thử Kim và một lão già râu bạc cũng thi lễ

“Miễn lễ”

Bạch Hàn Phong đưa tay đỡ hờ, Thử Kim chỉ sang lão già:

“Bẩm báo đại nhân, đây là Nhị trưởng lão của Yêu Ưng Nhất tộc, Ưng Lang lần này dẫn đội đến đây hiệp trợ”

Bạch Hàn Phong đáp lễ lão già rồi nói:

“Có Ưng trưởng lão ra tay, tin rằng hôm nay chúng ta sẽ mã đáo thành công”

Ưng trưởng lão gật đầu:

“Đại nhân yên tâm, hai tộc chúng ta đã chọn theo đại nhân, tất không lùi bước”

“Thử Kim giao cho ngươi một trăm người này, chuẩn bị một chút rồi bí mật đi đến Thiên Nhân thành, ta sẽ bảo Hắc Linh tiếp ứng, trong vòng bảy ngày các ngươi phải nhanh chóng thành lập một thương đội, trà trộn và sơn mạch phía sau Thiên nhân thành cho ta, còn Ưng trưởng lão, ngài theo ta một chuyến, chúng ta đi ăn thịt uống rượu, sau đó chinh thu tiền thuế, hắc hắc”

Tuy hơi bất ngờ với cách an bài của Bạch Hàn Phong, nhưng, cả hai vẫn ôm quyền”

“- Vâng, Đại nhân”