Vô Thượng Luân Hồi

Chương 859: 859: Khí Huyết Rất Thuần Khiết





Lão ta biết Triệu Bân đã đâm tới một đường kiếm mạnh đến thế nào, nhưng nó vẫn dễ dàng bị chặn lại.

Chỉ có mụ già lưng còng là biết rõ thanh niên tóc đỏ có cấm thuật truyền thừa, một khi mở ra cấm thuật thì tu vi sẽ đạt tới cảnh giới Địa Tạng, Triệu Bân cho dù có mạnh thì một tên tiểu võ tu cảnh giới Chân Linh như hắn cũng sẽ có được bao nhiêu chiến lực chứ, chắc chắn hắn không thể gây ảnh hưởng gì lớn tới cảnh giới Địa Tạng.

"Hình thái này thật bá đạo".

Triệu Bân lẩm bẩm, hắn có thể cảm nhận được thực lực của thanh niên tóc đỏ một cách rõ ràng.

Kẻ đối diện hắn lúc này đã không còn là con người nữa, hắn ta đã hoàn toàn biến thành bộ dạng của yêu quái, thể chất quá cường đại, ngay cả một người đã mở ra Kỳ Lân thể như Triệu Bân cũng không thể gây ra thương tổn cho kẻ này chỉ trong một chiêu.

"Chết đi!"
Thanh niên tóc đỏ rú lên, một tay khóa chặt kiếm Long Uyên, tay kia thì vươn ra muốn tóm lấy Triệu Bân.

Triệu Bân đã đoán trước được điều đó, hắn bay về phía sau tránh né, trong khi hắn đang lui về phía sau thì hai ngón tay của hắn liền khép lại, cách không điểm về phía của thanh niên tóc đỏ.

Hai ngón tay của hắn điểm ra một luồng khí Huyền Hoàng sắc nhọn xuyên qua không trung, nhưng đáng tiếc, hắn vẫn khó có thể phá vỡ phòng ngự của thanh niên tóc đỏ, chỉ có thể khiến đối phương phát hỏa một chút.


Ầm!
Thanh niên tóc đỏ lao tới, mở ra cấm thuật rồi thì tốc độ của hắn ta cũng trở nên nhanh như chớp.

Hắn ta lại tung ra một chưởng mang theo huyết khí cuồng bạo đánh về phía Triệu Bân.

"Thử xem ngươi mạnh tới đâu".

Triệu Bân thầm nghĩ, không lùi bước mà tiến lên, hắn cũng tung ra Uy Long chưởng nghênh chiến.

Hai chưởng kình va chạm với nhau nổ tung trên bầu trời, Triệu Bân bị hất văng, xương cánh tay kêu răng rắc, nhiều chỗ đã nứt toát ra, ngược lại thanh niên tóc đỏ vẫn đứng vững không nhúc nhích, thực lực tuyệt đối có thể nghiền nát Triệu Bân.

"Là ngươi đã buộc ta mở ra ma đạo".

Triệu Bân không suy nghĩ, cánh tay Kỳ Lân ngay lập tức mở ra ma đạo.

Hình thái của hắn đột nhiên thay đổi, mái tóc đen dài đổ xuống như thác nước dần dần hóa thành màu đỏ, trên ấn đường hiện lên ma văn, quanh thân tràn đày huyết khí, chân nguyên cuồng bạo chảy trong cơ thể, sát khí yêu ma cuồn cuộn bộc phát.


Trông hắn lúc này giống y hệt một lệ quỷ, một đại ma đầu hết sức khủng khiếp.

"Hắn có thể ma hóa, cảnh tượng này thật quá khủng khiếp".

Mụ già lưng còng kinh hãi không thôi, mụ ta không ngờ một tiểu võ tu lại còn có năng lực này.

Lão già râu chữ bát thì khá bình tĩnh, lão ta đã thấy Triệu Bân ma hóa từ trước, cho nên không còn gì ngạc nhiên, lão ta còn nhớ rõ trận chiến dưới địa cung ngày hôm đó, chính vì lão ta biết thực lực của Triệu Bân cho nên hôm nay lão ta mới không bỏ chạy.

Tên tiểu võ tu này chỉ cần ma hóa thì ngay cả lão già mặc mãng bào cũng tiêu tùng, hai kẻ truy đuổi kia chẳng qua cũng chỉ là trẻ nít đối với hắn.

"Khí huyết rất thuần khiết".

Thanh niên tóc đỏ thè cái lưỡi đỏ tươi ra liếm môi, răng nanh của hắn ta phát ra ánh sáng lạnh lẽo.

Hắn ta cho rằng Triệu Bân có ma hóa thì cũng chẳng có gì khác biệt, dù mạnh tới đâu thì hắn cũng chỉ là một tiểu võ tu cảnh giới Chân Linh mà thôi.

Ông!
Triệu Bân vung tay lên, kiếm Long Uyên được triệu hoán, vững vàng rơi vào trong tay hắn.

.