Vô Thượng Luân Hồi

Chương 782-783




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 782:


Triệu Bân đuổi theo, chụp lấy cánh tay của đối phương rồi nhấc bổng lão ta lên.

Sau đó, một tiếng “ầm” vang lên.

Mặt đất cứng rắn cũng bị đập nát, đá vụn văng khắp nơi, ma đầu điên cuồng cũng phải hộc máu.

Bí thuật ném người dùng ở đâu cũng hiệu quả, mà gia chủ Triệu gia cũng đã luyện chiêu này tới mức độ điêu luyện, suốt chặng đường cũng có cả tá người bị hắn đập như vậy rồi.

A...!
Lão già mặc mãng bào giận dữ hét lên, ma khí cuồn cuộn dâng trào, muốn đánh bật Triệu Bân ra.

Gào!
Tiếng rồng ngâm này vượt gió phóng đến, ma sát tuôn ra lúc nãy đều bị tiếng gầm đó đánh tan.

Ma đầu cấp Địa Tạng lại choáng váng đầu óc, nhưng khoảng không đó cũng đã đủ để Triệu Bân làm rất nhiều việc, chẳng hạn như đập lão ta xuống đất thêm lượt nữa.

Trên thực tế, hắn cũng đã làm như thế rồi, hơn nữa, lần này hắn còn vung lên cao hơn cả lần trước, chân nguyên bộc phát, kết hợp sức của hông và chân, nện lão ta xuống đất thành một cái hố hình người.


Ầm! Gào! Ầm!
Sau cú đập này, cảnh tượng đã trở nên máu me hơn.

Triệu Bân nổi máu, túm chặt lấy cánh tay của ma đầu, nện hết lần này đến lần khác, mỗi lần như thế, hắn đều dùng Hổ Gầm Long Ngâm khiến đầu óc ma đầu ong ong cả lên, ngũ tạng của lão già mặc mãng bào cũng đau đớn khôn cùng.

Lão ta liên tục nôn ra máu, càng lúc càng nôn dữ dội hơn, nhìn dưới đất thì có rất nhiều hố sâu hình người, cái sau còn sắc nét hơn cả cái trước, những mảnh đá vụn văng ra đều dính máu của ma đầu.

“Còn có thể...!Đánh như vậy sao?”
Lão già râu chữ bát nuốt nước bọt ừng ực.

Lúc này, đến huyết nhân truy sát lão ta cũng bất giác quay lại nhìn.

Bản tôn đau đớn vô cùng thì cơ thể của lão ta sao có thể dễ chịu được, đã có dấu hiệu sắp nổ tung.

“Nhìn thôi cũng thấy đau!”
Tim của tên trộm mắt lác mắt lác đập thình thịch.

Triệu Bân quá kiên cường, nếu đổi lại là hắn ta thì chắc đã thịt xương lẫn lộn rồi.

A...!
Lão già mặc mãng bào hét lên, cưỡng chế đánh bay Triệu Bân bằng ma lực cực mạnh.

Triệu Bân lại dính chặt như cao da chó, lập tức quay trở lại nhanh chóng.

Trong bộ Đấu Chiến Thánh Pháp, chiêu nào cũng rất quỷ dị, chiêu nào cũng rất bá đạo.

Tay, chân, đầu gối...!Tất cả đều trở thành những vũ khí lợi hại, đánh xuyên chân nguyên hộ thể của ma đầu, từng chiêu mạnh mẽ, từng chiêu nhanh như chớp.

Nhưng khí thế của hắn mới thật sự khủng khiếp.

Mỗi lần dùng Đấu Chiến Thánh Pháp thì máu trong cơ thể đều như đang bị lửa đốt cháy, lỗ chân lông toàn thân đều đang phun ra nuốt lấy tinh túy chân nguyên, cường hóa cơ thể, khắc sâu vào linh hồn và thể xác cứ như hắn không còn là người nữa mà đã trở thành một ngọn lửa.

Một ngọn lửa chứa đầy tia lửa điện, ngùn ngụt tinh thần chiến đấu không ai địch nổi.

Đấy mới là tinh túy của Thánh Pháp.

Thà không đánh thì thôi, một khi dùng là phải đánh cho đến chết.

A...!

Chương 783:


Ma đầu hét lên thảm thiết, vốn dĩ bị ma lực phản phệ, bây giờ, đến cơ hội thở cũng không có, đập vào mắt toàn là những nắm đấm điên cuồng, loạn xạ khiến lão ta đến đứng cũng không thể đứng vững.

Tên trộm mắt lác dừng lại.

Lão già râu chữ bát cũng dừng lại.

Hai huyết nhân cũng dừng lại.

Trận đấu ba chọi ba mà giờ có vẻ bốn người họ đã thành khán giả rồi. Đấy là cảnh giới Chân Linh sao? Đấy là cảnh giới Địa Tạng sao? Là cấp Chân Linh đang quần cảnh giới Địa Tạng sao? Tu võ đạo bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy cảnh xông về phía trước, chiến đấu ở cự li gần ác liệt như thế, đến cả cấp Địa Tạng cũng không có sức kháng cự. Mặc dù trạng thái của ma đầu không được tốt nhưng cũng không đến nỗi thê thảm đến vậy chứ?

“Là do hắn quá mạnh!”

Dù lão già râu chữ bát nhận xét như vậy.

Người lão ta nói tất nhiên là Triệu Bân! Từ đầu đến cuối, vẻ mặt hắn không hề thay đổi. Theo lão ta, chỉ có người mang tinh thần kiên định thì mới có được biểu cảm như thế, chắc vì đã từng trải qua nhiều sóng gió nên dù là gặp phải một Địa Tạng ma hóa, hắn cũng không có vẻ gì lo sợ.

Ọc!

Ọc!

Lúc họ đứng xem thì hai huyết nhân đã khụy xuống.


Bản tôn ăn đòn bị phản phệ thì bọn họ cũng bị lây, biến thành một vũng máu ngay.

Ọc!

Sau đó, Triệu Bân lại bị văng ngược ra.

Tóc lão già mặc mãng bào xõa ra vì bị đánh quá dữ, cũng có thể là vì bị nện quá đau nên cơ thể đã biến dạng, không còn giống người nữa. Trước đó lão ta còn có chút lý trí, giờ thì đã hoàn toàn trở thành một kẻ điên, đến chân nguyên hộ thể cũng đột ngột tan biến, ma sát điên cuồng gào thét, không biết đây là của lão già mặc mãng bào hay là của ác quỷ địa ngục nữa, hình ảnh khiến người ta phải sởn gai óc.

“Nhân lúc hắn yếu!”, tên râu chữ bát lạnh lùng nói.


“Lấy mạng tên đó!”, tên trộm vặt bổ sung thêm nửa câu sau.

Hai người đồng loạt hành động, họ giương sát kiếm như ánh sáng thần thánh kinh người, một người đâm xuyên từ trước ngực ma đầu ra sau lưng, một người chọc thẳng từ phía sau lưng ma đầu ra trước ngực.

Giết!

Chút sức mạnh của lão già mặc mãng bào còn sót lại vẫn khiến hai người họ bị chấn đến hộc máu và bay ngược về sau.

chapter content